Cực Phẩm Ở Rể

Chương 962:




Chương 962:

“Hướng lão, Bộ đại ca, mọi người khách sáo quá rồi!” Lâm Vũ Cười, nói với Hướng Nam Thiên, “Có thể chữa trị cho ông, chính là vinh hạnh của cháu, cháu đã nghe người Quân Tình Xứ nói qua, trước kia ông đã lập công vô SỐ, kì nhân dị sĩ chêt dưới tay ông, không phải là con số nhỏ! Vậy nên, sâu trong đáy lòng cháu rât ngưỡng mộ ông!”

Về chuyện của Hướng Nam Thiên, anh được biết từ miệng Hàn Băng.

Thì ra người tên Hướng Nam Thiên, chính là người tự tay sáng lập ra Quân Tình Xứ!

Hơn nữa năng lực của ông có thể nói là cô kim vang dội, vũ lực siêu phàm, đồng thời lại biết “huyền thuật, tự xưng đệ nhất quân Hoa Hạ, dường như còn chưa đủ, nêu ông vẫn đứng trên đỉnh cao, Lâm Vũ cảm thấy KÊN thân anh có lễ không phải là đôi thủ của ông.

“Cậu dò thăm tin tức của tôi qua Quân Tình Xứ sao?!” Sắc mặt Hướng Nam Thiên nao nao, ánh mắt hiện lên tia lạ thường.

“Không sai, có điêu ông yên tâm, cháu không nói với họ là ông vân còn sông đâu!” Lâm Vũ lập tức bảo đảm, rồi lại thở dài, nhẹ nhàng nói: “Nghe: nói, người của Quân Tình Xứ, họ đều rất nhớ ông…

Hướng Nam Thiên không nói gì, mắt híp lại như suy nghĩ điêu gì, vẻ mặt hơi thồn thức, đôi với đơn vị mà ông _ tự tay sáng lập, sao ông lại không thương nhớ cho được?!

Mười năm, ông đã rời bỏ Quân Tình Xứ, đã mười năm rôi!

“Không sao, sư phụ à, đợi vết thương của người khỏi rồi, người có thê.

quang minh chính đại quay trở về Quân Tình Xứ!” Bộ Thừa cung kính nÓiI.

“Đúng vậy, tiền bối, cháu giải độc cho ông trước đãt”

Lâm Vũ nói rồi lấy ra một túi thảo dược từ trong hòm thuốc, đưa cho Bộ Thừa nói: “Loại độc này của Hướng lão phải cân phương thuốc nội ngoại kết hợp mới có thể trị khỏi, anh dun.

một ít nước khoảng năm mươi độ rồi đổ vào chậu, hòa cùng chút thuốc này khoảng mười phút, rồi cho hết vào, để Hướng lão ngâm trong đó bốn mươi phút là được!”

Nói rồi anh lại lấy một vài túi thuốc đã được gói sẵn theo liều đưa cho Bộ Thừa, dặn dò: “Đây là thuốc uống, môi ngày uống hai lần sáng tối!”

“Được, tôi sẽ làm ngay!’ Bộ Thừa chuẩn bị một chậu nước thuốc cho sư phụ như lời Lâm Vũ nói, giúp sự phụ c ởi quần áo, rồi ôm ông đặt xuống chậu tăm.

Lâm Vũ không vội đi ngay, đợi Hướng Nam Thiên tắm nước thuộc xong, anh liền kiểm tra tình hình cơ thê của ông, bắt mạch cho ông, thấy thật sự có hiệu quả, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Theo như phương pháp chữa trị của Lâm Vũ, Hướng Nam Thiên cứ duy trì trong vòng nửa tháng, nửa tháng sau, vệt đôm đen trên mặt cùng thân trên của ông sẽ nhạt đi rất nhiều, hơn nữa sẽ lui dân như thủy triều, chậm rãi lui xuống vết thương ngực trái.

Đợi Lâm Vũ đến kiểm tra Hướng Nam Thiên lần nữa, Hương Nam Thiên như đã trở thành một người khác, một thân uễ oải lúc trước đã biến mắt, chỉ còn tinh thần phần chấn, vừa thây Lâm Vũ liền cười nói: “Tiểu Hà à, cậu đúng là thần dược mà, lúc trước ta chỉ thây toàn thân không còn sức lực, đến giờ cảm thấy khắp người đều tràn đầy sinh lực, tựa như được trở vệ mười năm trước vậy, ha lÉ),.› (G6) điều đáng tiếc là, tôi vấn không thể cử động được, có lực không có chỗ dùng!”

“Ông đừng vội, cháu nói là ba tháng, chỉ có rút ngắn, không có dài hơn!”

Lâm Vũ mỉm cười, rồi lầy ra long phượng ngâm châm, châm cứu cho Hướng Nam Thiên.

Vốn dĩ châm cứu cho ông, là bởi giúp ông khí huyết lưu thông, giúp ông phục hồi sức khỏe sớm hơn một chút.

“Tiểu Hà à, cháu làm chức vụ gì ở Quân Tình Xứ thế?!” Hướng Nam thiên cười tít mắt hỏi Lâm Vũ.

“Thiếu tá ạ!” Lâm Vũ trả lời.

“Thiếu t4?!” Hướng Nam Thiên sắc mặt thâm trầm, li giọng nói: “Mẹ nó chứ, người giỏi giang như cháu lại chỉ làm thiêu tá thôi sao, thằng khốn La Phó đấy mắt mũi để đi đâu vậy, để ta hồi phục rồi, sẽ đập tan phòng làm việc của hắn không chừng! Quân Tình Xứ nằm trong tay hẳn, coi như mùi”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.