Cực Phẩm Ở Rể

Chương 946:




Chương 946:

Nói rồi Hoàng tử gọi Đại Na công chúa đện, kéo Lâm Vũ và Kluman cùng đến ‘chụp ảnh. Kluman lúc này mới há miệng, lộ ra một nụ cười khô sở, trong lòng như đang rỉ máu, bản thận là một lão già hơn năm mưoi tuổi, bái một người hơn hai mươi tuổi làm sư phụ, lại được cho là vinh hạnh… Có điều sự việc sau này chứng. minh, điều này, đúng là vinh hạnh của ông ấy!

“Bác sĩ Hà, em gái tôi còn phải chơi bao nhiêu làn bóng nữa, mới có thể hoàn toàn hồi phục?” Buổi tối lúc ăn cơm, Hoàng tử Louis hỏi Lâm Vũ.

Mậy người bác sĩ ở bên cạnh nghe thấy những lời kỳ quái như „ậy, sác một không khỏi cảm thấy cô quái, bọn họ cũng không quá tin phương “An chữa trị “Đặc biệt thần kỳ” này, nhưng sự thật lại khiến họ không thể không tin được!

– “Độ khoảng ba bồn lân nữa, với lại sau này cho dù là quay vệ Châu u, cũng phải cho công chúa ra ngoài hoạt động, tiệp xúc nhiêu với tự nhiên!” Lâm Vũ nói với anh ta, “Ngoài ra lát nữa có người tới đón tôi, sẽ mang đến cho tiêu công chúa một ít thuốc Đông y, có tác dụng cải thiện thể chất cho cô ấy, đên lúc đó mọi người nhớ cho công chúa uống thuốc đúng giờ là được!”

“Được, cảm ơn, cảm ơn bác sĩ Hài”

Hoàng tử Louis vội vã nói, “Đợi tôi về Châu u rồi, nhất định sẽ tuyên dương Đông yl”

Sau khi ăn cơm xong, Lệ Chấn Sinh đến đón Lâm Vũ, nhân tiện mang dược liệu đến cho Hòng tử Louis, lúc Lâm Vũ rời đi Đại Na công chúa có chút không nỡ rời, chủ động hôn lên má anh ây.

“Sư… Sư phụ, đi thong thả…

Kluman có chút bắt đặc dĩ nói ï lời tạm biệt với Lâm Vũ, cả người ủ rũ.

Buổi tối Watle hội trưởng hiệp hội chữa trị Châu u gọi điện thoại cho Kluman, giọng chất vần: “Kluman, nghe nói anh bái Đông y Hoa Hạ làm sự phụ? Hơn nữa sư phụ Hoa Hạ này lại còn chưa đến 30 tuổi!”

“Không sai!” Kluman có chút không biết làm thế nào nói.

“Hiệp hội chữa trị Đông y của chúng ta với Trâu y đúng là bị anh làm cho mất mặt rồi!” Walte giận dữ quát mắng Kluman.

Kluman sắc mặt trầm xuống, trong lòng đồng thời có chút không vui, lạnh lùng nói: “Hội trưởng Walte, ông trước khi nói phải nghĩ rõ ràng, sư phụ của tôi chính xác là đã chữa khỏi bệnh cho tiểu công chúa!”

“Chữa khổi rồi, đó chỉ là bề ngoài mà thôi, anh đừng quên răng, người Hoa Hạ là luôn biết biên hóa ảo thuật biến hóa giỏi nhất, là anh quá ngu muội, bị họ che mắt thôi!” Watle lạnh lùng nói.

“Vậy theo như anh nói, thì Hoàng tử Louis với thành viên của Hoàng thất Anh cũng đều bị che mù mắt sao?”

Kluman giận dữ công kích lại, “Hội trưởng Watle, tôi hy vọng răng nêu anh không nhìn thấy y thuật thần kỳ của sư phụ tôi, thì đừng có mà nói những lời có tính chất bản thỉu đó!

Đây rõ ràng là ngu dốt.”

Trong lòng Kluman hiểu rõ ràng, bậy giò bản thân đã ea nhập dưới hàng – ngũ Đông y, chỉ có thể nỗ lực bảo vệ, đồng thời, điều này cũng là bảo vệ sự tôn nghiêm của bản thân.

Watle nghe thây những lời dó rõ ràng bị sững sờ, trong lòng giận dữ không thôi, cái tên phản đồ này phản cũng quá nhanh rôi. Trước khi đi Hoa Hạ Kluman còn to giọng nói đánh bại Đông y, kết quả mới có vài ngày, đã trở thành nguyện chết trung thành với Đông y rồi. Hơn nữa mở miệng ra là “Sư phụ”, gọi vô cùng thân thiết.

“Kluman, nêu anh đã trở thành đồ đệ của người Hoa Hạ, vậy thì hiệp hội chữa trị Châu u sẽ xóa tên anhl”

Walte giận dữ nói.

“Walte, tôi hy vọng ông nghĩ cho rõ ràng, chủ nhân chân chính của hiệp hội chữa trị Châu: u là tài phiệt ở sau lưng chúng ta, không phải ông!”

Kluman không chút sợ hãi nói: “Đợi tôi học được vài tuyệt chiêu Đông y của sư phụ tôi, quay vê chữa cho những ông chủ lớn căn bệnh kỳ quái, đện lúc đó, người phải xuông là anh đấy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.