Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 36: Yêu nghiệt




Trong lòng Hứa Thanh Tuyết chua xót thầm nghĩ, nhớ ngày đó, lúc vừa mới tiến vào ngoại đường, bản thân còn từng giao đấu cùng vị Hứa Tử Yên trước mắt này, khi đó, hai người đều là tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu, mình chỉ kém đối phương một bậc. Thật không ngờ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, đối phương vậy mà liên tiếp đột phá, từ Hậu Thiên tầng thứ sáu trực tiếp đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ chín.
Hứa Tử Yên nhẹ nhàng gật đầu đáp: “Ừ!”
“Oa! Tử Yên tỷ tỷ, tỷ quá lợi hại! Hai ngày trước tỷ mới đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ tám, thật không ngờ, vừa qua vài ngày, tỷ lại đột phá!” Hứa Lệ nắm tay Hứa Tử Yên đong đưa càng thêm vui vẻ. Ở trong lòng Hứa Lệ không có chút mất mát, nàng đã sớm không tự so sánh với Hứa Tử Yên. Dùng lời của nàng mà nói, Hứa Tử Yên căn bản chính là một người biến thái, trên bản chất không giống dạng người bình thường như mình, nếu cứ khăng khăng đi so sánh với Hứa Tử Yên, thì chính là mình tự tìm ngược.
Cùng ôm tâm tư giống Hứa Lệ, có khối người. Những ngoại đường đệ tử trừ Hứa Thanh Tuyết còn có chút mất mát, đều ôm ý tưởng giống Hứa Lệ. Nhưng nội đường đệ tử đứng bên cạnh thì lại khác, một đám khiếp sợ nhìn Hứa Tử Yên.
Bọn họ cũng từ Hậu Thiên từng bước từng bước leo lên, đầu tiên là tiến vào ngoại đường, sau đó trải qua trăm cay nghìn đắng mới tiến vào nội đường. Ai mà chưa từng trải qua tu luyện khổ cực, thời điểm đột phá bình cảnh bị thất bại. Người nào không mất đến vài năm, thậm chí mười mấy năm mới từ ngoại đường tiến vào nội đường.
Hiện tại nghe thấy Hứa Tử Yên mấy hôm trước mới từ Hậu Thiên tầng thứ bảy đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ tám, chỉ qua vài ngày lại từ Hậu Thiên tầng thứ tám đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ chín, một đám ngoại trừ khiếp sợ thì chỉ còn khiếp sợ.
Hứa Tiến nhịn không được cất giọng gấp gáp hỏi: “Các ngươi nói, vị Tử Yên sư muội này mấy ngày trước vừa mới đột phá?”
“Đúng vậy!” Còn chưa đợi Hứa Tử Yên gật đầu, Hứa Lệ bên cạnh đã cướp lời: “Buổi tối chuẩn bị rời khỏi Trung Đô thành, Tử Yên tỷ tỷ mới vừa đột phá!”
“Thật ư?” Hai mắt Hứa Tiến nhìn chằm chằm Hứa Tử Yên, hy vọng nhận được câu trả lời xác định thuyết phục từ chỗ Hứa Tử Yên.
Hứa Tử Yên trách cứ trừng mắt Hứa Lệ, lại thấy Hứa Lệ lè lưỡi với nàng, còn làm một cái mặt quỷ đáng yêu, liền bất đắc dĩ lắc lắc đầu, quay sang Hứa Tiến hơi cười nói: “Là thật, Hứa Tiến sư huynh!”
“À!” Hứa Tiến đánh giá Hứa Tử Yên từ trên xuống dưới một lượt, thầm nghĩ: “Có lẽ Hứa Tử Yên tu luyện mấy năm, luôn không có đột phá, tích nhiều phát ít, nên mới liên tục đột phá thế này!”
Nghĩ như vậy, tâm tình Hứa Tiến lập tức bình phục rất nhiều, mỉm cười nói với Hứa Tử Yên: “Chúc mừng, Tử Yên sư muội! Tu luyện vất vả nhiều năm, rốt cuộc đổi lấy liên tục đột phá, thật đáng mừng.”
Còn chưa đợi Hứa Tử Yên khách khí, Hứa Lệ bên cạnh đang muốn phản bác, thì bên cạnh lại truyền đến giọng nói ồm ồm của Hứa Thiết Ngưu: “Sư huynh nói sai rồi, Tử Yên lão đại không phải tu luyện nhiều năm, lúc nàng tiến vào ngoại đường mới là Hậu Thiên tầng thứ sáu. Bọn ta đều là tân đệ tử vừa mới tiến vào ngoại đường mấy tháng trước.”
“Cái gì?” Hứa Tiến và tập thể ngoại đường đệ tử cùng sửng sốt, không thể tin nhìn Hứa Thiết Ngưu vừa nói chuyện, ánh mắt hoàn toàn lộ ra ý: “Lão huynh, ngươi nổ quá thể rồi đó? Trong vòng mấy tháng từ Hậu Thiên tầng thứ sáu đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ chín? Ngươi làm như đột phá là trò chơi hả?”
Hứa Thiết Ngưu đương nhiên nhìn ra hàm ý trong mắt bọn họ, Hứa Thiết Ngưu chất phác cảm thấy không vui, trầm giọng nói với nội đường đệ tử: “Ta là người thành thật, sẽ không nói dối, không tin các ngươi hỏi bọn họ xem!” Nói xong, giơ ngón tay tráng kiện chỉ vào mấy ngoại đường đệ tử bên cạnh.
Ánh mắt chúng nội đường đệ tử đồng loạt quay sang nhìn ngoại đường tân đệ tử, những ngoại đường tân đệ tử này không chút do dự dùng sức gật đầu cùng lúc. Trong lòng chúng nội đường đệ tử vẫn cứ tồn tại hoài nghi, lại đồng loạt chuyển ánh mắt sang nhìn Hứa Tử Yên. Hứa Tử Yên bất đắc dĩ, đành phải nhếch mép, cười khổ mà nói: “Phải!”
Một từ ‘phải’ vô cùng đơn giản, khiến chúng nội đường đệ tử há hốc mồm. Thời gian mấy tháng? Từ Hậu Thiên tầng thứ sáu đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ chín? Vậy… vậy… cũng quá yêu nghiệt rồi!
“Muội làm thế nào?” Hứa Tiến mê man hỏi.
“Chuyện này… Ta cũng không biết, chỉ là tu luyện rồi lại tu luyện, bất cẩn liền đột phá!”
“Bất cẩn…”
Trái tim tất cả nội đường đệ tử co thắt lại nhói một cái, thiếu chút nữa ói ra một búng máu. Ánh mắt nhìn Hứa Tử Yên dần dần trở nên u oán, một đám thầm nghĩ: “Đại tỷ, có cần đả kích người thế không! Nếu ngươi cứ tiếp tục tu luyện theo tốc độ này, vậy chẳng phải không mất bao lâu đã vượt qua chúng ta?”
Hứa Tử Yên nhìn biểu cảm của mọi người, trong lòng cũng cảm thấy mất tự nhiên. Cho dù là ai bị một đám người dùng ánh mắt hàm chứa vẻ u oán nhìn chằm chằm, cũng không thể tự nhiên được.
Hứa Tử Yên thầm nghĩ trong lòng, nếu để bọn họ biết mình hiện giờ là Luyện Khí kỳ tầng thứ ba, chẳng biết tròng mắt bọn họ có rớt xuống hết hay không. Nhưng Hứa Tử Yên không muốn tiếp tục dây dưa đề tài này nữa, chợt lóe suy nghĩ, liền giơ tay chỉ vào thi thể gần ngàn con yêu thú dưới sườn núi nói: “Hứa Tiến sư huynh, chúng ta đi xuống thu thập thi thể yêu thú này đi!”
“À, được!” Hứa Tiến mất tinh thần đáp lời, đột nhiên từ trong cơn thẫn thờ phản ứng lại, lập tức nâng tay ngăn cản mấy ngoại đường đệ tử muốn đi xuống: “Không được!” Sau đó quay sang Hứa Tử Yên gấp gáp hỏi: “Tử Yên sư muội, chẳng phải muội nói, yêu thú sẽ đến tập kích bất cứ lúc nào, trước tiên mặc kệ đống thi thể yêu thú này đã sao?”
Hứa Tử Yên nghe vậy sửng sốt, nhớ tới lúc trước mình quả thực đã từng nói những lời này, nhưng mà trước khác nay khác, hiện tại tất cả yêu thú chỉ sợ đều đã chạy tới quan đạo, Trường Nhật cốc và Lạc Phượng lĩnh rồi, làm gì còn có yêu thú tới đây nữa. Có điều, Hứa Tử Yên đương nhiên sẽ không kể ra chuyện Dẫn Thú phù của mình. Việc này nếu truyền đến phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia, ba nhà kia không xé xác mình mới lạ. Vì thế Hứa Tử Yên cười nhẹ đáp: “Hứa Tiến sư huynh, ta đêm qua thấy tuyết bay đầy trời sinh ra ngộ đạo, mới đạt được đột phá. Trong lúc ta ngộ đạo, bất tri bất giác đi tới phương hướng Trường Nhật cốc, chờ sau khi ta đột phá xong, lúc tỉnh lại, phát hiện rất nhiều yêu thú đều chạy tới hướng Trường Nhật cốc.
Ta trên đường về, một con yêu thú cũng không đụng phải, ta nghĩ đại khái đám yêu thú này đều chạy tới Trường Nhật cốc rồi. Huynh cũng thấy đấy, nơi này im ắng, làm gì giống tình cảnh có yêu thú? Lại nói, đêm qua là vì điều tức, xua tan mệt mỏi sau khi tác chiến, hiện tại chúng ta đều đã hồi phục, không bằng cứ đi thu thập thi thể yêu thú trước đã. Nếu yêu thú đến, chúng ta sẽ nghe được tiếng động thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.