Chương 969
Nhưng bọn họ không ngờ người đến nói vài ba câu liền khiến câu chuyện lâm vào cục diện như vậy, nếu Hàn Kim Sinh bất chấp nổ súng hàng loạt thì phải làm sao?
Hai người bắt đầu không vừa lòng với thái độ lỗ mãng của Lục Hi.
Lục Hi nhìn Hàn Kim Sinh, anh cười lạnh nói: “Con mẹ nó, lũ Cao Ly các người thật sự không biết xấu hổ đến mức cao nhất, nhìn thấy thứ gì thì đều là của nhà mấy người? Còn cho tôi thành xác chết nằm giữa vùng đồng không mông quạnh, thật tức cười”.
Hàn Kim Sinh nghe thấy lời này, thiếu chút nữa ông ta nổ khí phổi, bị hỏa lực của ông ta vây quanh mà lại dám ngông cuồng nhạo báng mình, thật sự coi hơn một trăm người này là giả sao?
“Thằng nhãi, đừng tưởng rằng tao không dám động tay, dù mày có chút lai lịch nhưng ở trước mặt tao cũng chẳng là gì, tao cảnh cáo mày một lần, lập tức rời khỏi đây, nếu không đừng trách tao không khách khí’, Hàn Kim Sinh hung hãn nói.
Lục Hi có thể ngồi trên máy bay trực thăng vũ trang này, chắc hẳn có chút lai lịch, dù Hàn Kim Sinh giận dữ, nhưng ông ta vẫn kiềm chế, nếu đối phương không thức thời, vậy thì ông ta không còn cách nào ngoài giết bọn họ. Cùng lắm bảo Niwan đi xử lý cục diện rối rắm này, mình làm lính hầu kiếm tiền cho ông ta, ông ta cũng nên đóng góp chút sức lực.
Lục Hi nghe xong, anh cười ha ha một tiếng: “Mẹ nó còn muốn ra tay với tôi, Burns, để tôi mở mang một chút về uy lực Hắc Ưng đi”.
Burns nghe xong, ông ta lập tức nói: “Dạ”.
Ngay sau đó, Burns nhìn về phía Lore và nói: “Chờ cái gì, còn không mau lập tức thi hành mệnh lệnh của chủ nhân”.
Lore đang từ trong khiếp sợ liền vội vàng dùng bộ đàm thông báo cho người điều khiển, trong chốc lát mọi người liền nghe thấy âm thanh xoay tròn nóng lên của súng liên thanh Gatling phía trên máy bay trực thăng vũ trang Hắc Ưng.
Lúc này, Hàn Kim Sinh kinh hãi, ông ta không ngờ đối phương bị mình bao vây lại ra tay trước. Lẽ nào Lục Hi không sợ mình bị bắn thành tổ ong vò vẽ trước sao?
Nhưng bây giờ không phải lúc ông ta suy nghĩ, vào lúc Lục Hi nói ra câu muốn biết một chút về uy lực của máy bay trực thăng vũ trang Hắc Ưng, Hàn Kim Sinh đã quyết định thật nhanh, ông ta quát lớn bảo thuộc hạ nổ súng,
Tiếng súng của thuộc hạ Hàn Kim Sinh và tiếng súng Gatling gần như vang lên đồng thời.
Nhưng vào lúc hơn một trăm thuộc hạ của Hàn Kim Sinh bắt đầu điên cuồng bắt phá, Burns quát khẽ, trên người ông ta vọt ra một luồng sức mạnh vô hình, tạo thành một vòng bảo vệ trong suốt bao phủ bọn họ và đám người Đường Yên ở bên trong.
Lúc này, đám người Đường Yên đã sợ tới mức hồn vía lên mây mà ôm chặt đầu ngồi xổm xuống đất, miệng không khỏi phát ra từng tràng tiếng thét chói tai, mười mấy nhân viên bảo vệ còn có thể miễn cưỡng duy trì sự trấn tĩnh cơ bản được dày công tu dưỡng hàng ngày, họ lập tức nằm sát xuống đất, chuẩn bị đánh trả.
Nhưng đúng lúc này những viên đạn do thuộc hạ của Hàn Kim Sinh bắn lên tấm khiên phát ra từng trận tiếng leng keng rồi yếu ớt rơi xuống, hoàn toàn không đe dọa đến sự an toàn của mọi người.
Lục Hi đứng tại chỗ chắp tay sau lưng, ngay cả mí mắt cũng không nhướng, với thực lực hiện tại của anh, cho dù không dùng bất kỳ sức mạnh nào, chỉ riêng cường độ cơ thể thì những viên đạn bình thường này cũng không thể gây ra bất kỳ thương tổn gì cho bản thân, tuy rằng đạn của đối phương trút tới như mưa nhưng nội tâm anh vẫn chẳng mảy may dao động.