Chương 942
“Nếu anh quyết muốn ở lại, vậy thì tùy anh, nhưng chờ khi nhìn thấy con ác long kia, anh cũng đừng tè ra quần làm mất mặt tôi”, Lục Hi trêu chọc.
“Đùa à, Vân Khả Thiên tôi cũng là người tu hành, làm sao có thể không có chút khí phách như vậy? Nói không chừng con ác long kia nhìn thấy tôi sẽ lập tức bị thần phục dưới khí thế vương bá của tôi, đến lúc đó cũng đỡ anh Lục phải ra tay”, Vân Khả Thiên nói khoác mà không biết ngượng.
Lục Hi cười ha ha nói: “Tùy anh, Vệ Hoành, bây giờ hai người về đi, đừng để người nhà lo lắng”.
Lúc này, Vân Vệ Hoành mới tỉnh lại từ trong khiếp sợ, anh ta vội vàng hành lễ với Lục Hi: “Vâng thưa anh Lục, tôi lên đường ngay”.
Sau đó, Vân Vệ Hoành tạm biệt Vân Khả Thiên, dẫn Jenny rời đi.
Lúc này Jenny biết mọi chuyện đã được giải quyết tốt đẹp, cô ta cũng không cần phải đối mặt với sự lựa chọn để anh ta đau buồn, mà mang theo tâm tình nhẹ nhõm vui vẻ đi gặp bố mẹ chồng tương lai của mình.
Sau khi hai người đi, chỉ còn lại Lục Hi và Vân Khả Thiên cùng với bảy tám người làm, mà những người đó đứng ở đằng xa đều dùng ánh mắt kính sợ nhìn Lục Hi.
Lục Hi không để ý tới bọn họ, anh nằm trên sofa, bắt chéo hai chân nhìn Vân Khả Thiên và nói: “Nước ngoài vui thế hả, vừa đi liền không muốn quay về”.
Lúc này, Vân Khả Thiên cười híp mắt đáp: “Anh Lục, anh không biết chứ, nhà tôi quản rất nghiêm, rất ít khi ra ngoài. Khó khắn lắm mới được đi một chuyến, anh dẫn tôi đi chơi đi, nhìn chút cảnh đời. Anh yên tâm, dù anh ở đây chơi thế nào, tôi cũng sẽ không nói với chị Tư Duệ đâu”.
“Con mẹ nhà anh”.
Lục Hi thuận tay cầm cái gối ném về phía Vân Khả Thiên: “Con mẹ nó, anh tưởng ông đây giống anh chỉ biết chơi mấy thứ đồ chơi kia sao?”
Vân Khả Thiên cười hắc hắc, anh ta đang muốn nói thì nhìn thấy một trong bảy đại chấp sự dẫn một cô gái thân hình bốc lửa vòng nào ra vòng nấy đi đến.
“Ông lớn tôn kính, đây là hướng dẫn viên mà trưởng tộc chúng tôi chọn cho anh, trưởng tộc nói ông ấy vẫn cần một khoảng thời gian để hồi phục, sợ anh ở đây cô đơn nên đã đặc biệt tìm cho anh một người bạn. Nếu anh muốn tham quan phong cảnh của Luân Đôn, Cheryl chính là hướng dẫn viên du lịch tốt nhất của anh”.
Người chấp sự này nói.
Lục Hi đứng dậy nhìn, Cheryl Brand là ngôi sao điện ảnh nổi tiếng của nước Anh, cô ta có đôi mắt sâu như ngọc bích, nụ cười ngọt ngào, thân hình bốc lửa, được mệnh danh là người phụ nữ đẹp nhất nước Anh, là thần tượng của toàn dân đất nước này.
Lục Hi đang muốn từ chối thì Vân Khả Thiên đã nói: “Được, đã biết, ông xuống đi”.
Chấp sự gật đầu, hành lễ xong rồi xoay người rời đi.
Lúc này, Cheryl cười với Lục Hi, dùng tiếng Anh chính gốc nói: “Chào anh”.
Lục Hi nhướng mày, anh vẫn không nói gì, chỉ thấy Vân Khả Thiên lập tức vọt tới bên cạnh anh, nháy nháy mắt nói: “Anh Lục, đây chính là đại minh tinh, thần tượng của toàn dân nước Anh, tôi chính là fan hâm mộ trung thành của cô ấy đó, anh phải chú ý nói chuyện vào”.
Vân Khả Thiên sợ Lục Hi đuổi Cheryl đi, anh ta vội vàng khuyên nhủ.
Lục Hi nhìn Vân Khả Thiên, anh cười lạnh: “Tùy anh, nhưng cẩn thận quay về tôi nói cho Tần Lam, đoán chừng sẽ có người nếm mùi đau khổ”.
Vân Khả Thiên nghe xong liền ỉu xìu nói: “Hay là thôi đi”.
Nói xong, Vân Khả Thiên ủ rũ ngồi xuống bên cạnh.