Cự Long Thức Tỉnh

Chương 546:




Chương 546

Sau đó Lục Hi trầm tư một hồi rồi nói với Hoắc Hướng Anh: “Ông Hoắc, tôi không biết phải cảm ơn sự giúp đỡ nhiều lần của ông như thế nào, chỗ tôi có một môn tâm pháp, hiện tại sẽ truyền thụ lại cho ông, ngày thường ông kiên trì tu luyện, kéo dài tuổi thọ hai ba mươi năm chắc hẳn không phải là vấn đề”.

Hoắc Hướng Anh nghe vậy lập tức kích động gần như quỳ mọp xuống đất.

Kéo dài tuổi thọ hai ba mươi năm thực sự là một điều không tưởng mà.

Bây giờ cái ông ta thiếu nhất là gì?

Tiền bạc, địa vị, người đẹp không thiếu, chỉ thiếu thứ duy nhất chính là sống thêm vài năm nữa, hưởng thụ thêm một khoảng thời gian, lời nói của Lục Hi đối với ông ta quả thực giống như ơn trời ban cho mà.

“Cậu, cậu Lục, tôi nên cảm ơn cậu thế nào đây?”

Hoắc Hướng Anh kích động đến mức không nói thành lời.

Lục Hi đã cứu mạng ông ta, hiện tại lại muốn truyền thụ cho ông tiên pháp thần kỳ như vậy, đặt lên bàn cân so sánh thì những việc ông ta làm cho anh còn quá bé nhỏ không đáng kể.

Còn có chuyện gì có thể đánh đồng với mạng sống đây?

Lục Hi mỉm cười không tiếp lời mà dùng dùng thần thức khắc ghi một môn công pháp gọi là ‘thanh tâm quyết’ vào tâm trí của Hoắc Hướng Anh.

Đây chỉ là công pháp nhập môn của một môn phái, rất đơn giản dễ hiểu, có thể giúp ông ta sống nhiều thêm hai ba mươi năm.

Cảm nhận được tâm trí bỗng nhiên xuất hiện tâm pháp, Hoắc Hướng Anh không khỏi rung động, các thủ đoạn thần kỳ của Lục Hi thực sự là quá kinh người.

Lúc này Lục Hi lại nói: “Giúp tôi đặt một chuyến bay gần nhất đi, tôi phải trở về rồi, ông cứ chăm chỉ tu luyện môn công pháp này là được”.

Hoắc Hướng Anh thu lại tâm trạng kinh ngạc vô bờ của mình vội vàng gật đầu kêu người đặt vé máy bay cho Lục Hi.

Chưa đầy nửa giờ đã đặt được chỗ.

Vốn dĩ muốn làm theo ý của Hoắc Hướng Anh là dùng chuyên cơ của mình đưa Lục Hi trở về tuy nhiên vì quan hệ đặc thù giữa hai nơi, thủ tục qua lại quá phức tạp còn không nhanh bằng đáp chuyến bay dân dụng, vì vậy Lục Hi đã từ chối.

Mà chiếc vé này vì một cuộc gọi của Hoắc Hướng Anh liền gạch tên của một hành khách trên khoang hạng nhất trên chuyến bay vốn đã đầy chỗ này dành cho Lục Hi.

Không lâu sau Lục Hi lặng lẽ rời khỏi biệt thự của Hoắc Hướng Anh.

Hoắc Hướng Anh đích thân tiễn anh tới sân bay, chỉ sau khi nhìn thấy anh lên máy bay rồi cất cánh mới lưu luyến quay về.

Mà Lục Hi sau khi lên máy may còn chưa ngồi ấm chỗ liền phát hiện ra một gương mặt quen thuộc.

Cô nhanh chóng lên tiếng chào hỏi với hai người bên cạnh, sau đó chạy về phía góc nơi Lục Hi đứng, vệ sĩ thấy vậy liền vội vàng đuổi theo.

Nhan Phi Hoa đi tới cách Lục Hi không xa, cuối cùng thấy rõ tướng mạo của anh, trong lòng không khỏi mất mát.

Mặc dù thân hình tướng mạo của hai người gần như giống nhau, nhưng cũng không phải một người, điều này khiến Nhan Phi Hoa đang tràn đầy hy vọng liền cảm thấy vô cùng mất mát trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.