Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1169:




Chương 1169

Hiện tại, Oona đã rút kiếm chuẩn bị sẵn sàng, lặng lẽ nhìn Lục Hi, chỉ cần anh đưa ra ánh mắt xác định, cô ta sẽ lập tức giết chết hai tên điên này ngay tại chỗ. Về lý do tại sao bọn họ lại xúc phạm đến Chao Phraya đại nhân, Oona không quan tâm chút nào, Oona chỉ biết bọn họ đã phạm tội tử hình rồi.

Lúc này, Lục Hi mới chậm rãi nhìn về phía Oona gật đầu, Oona thấy vậy liền đi về phía hai người với vẻ mặt đằng đằng sát khí.

Ban đầu Lục Hi không có ý định giết Độc Xà và Chu Kiến Cương, vốn dĩ anh chỉ nghĩ, đợi Oona đến rồi dạy cho bọn họ một bài học, từ nay về sau tránh xa Đường San San ra là được.

Nhưng Độc Xà lại dám huênh hoang đòi thêm tiền của anh, Lục Hi nhất thời tức giận, dám moi tiền của anh?

Nếu đã như vậy thì để Oona ra tay giết hai tên rác rưởi này đi, tránh phiền phức về sau, dù sao anh cũng không cần ra tay, chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.

Lúc này, Chu Kiến Cương nhìn Oona cầm thanh kiếm đi tới, hắn đột nhiên giật nảy mình, phân và nước tiểu thi nhau trào ra, lập tức chảy xuống đũng qu@n của hắn, một mùi hôi thối nhanh chóng lan toả khắp căn phòng, Lục Hi vội vàng đưa tay bịt mũi lại, vẻ mặt ghét bỏ.

Oona cũng cau mày, tăng nhanh tốc độ, lập tức đến trước Độc Xà, một kiếm đâm xuống.

Đúng lúc này, Độc Xà đột nhiên gầm lên, trên người nổ ra một luồng sáng trắng lao về phía Oona, tấn công cô ta.

Mọi người đều vô cùng kinh hãi, còn Lục Hi chỉ lạnh lùng nhìn Độc Xà, mặt không chút cảm xúc.

Khoảnh khắc này, chỉ nghe thấy tiếng Oona hét lên: “To gan”.

Ngay lập tức, một luồng sáng trắng chói lóa bùng nổ từ thanh kiếm của cô ta, trực tiếp phá vỡ lớp chân khí hộ thân của Độc Xà, một kiếm đâm xuyên qua người gã.

Độc Xà không kịp kêu lên tiếng nào, trực tiếp ngã xuống đất, một dòng máu nhỏ từ trên ngực gã chảy xuống, chết ngay tại chỗ. Mặc dù ở trước mặt Lục Hi, Oona không là gì, nhưng cũng là một cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong, Độc Xà hoàn toàn không phải là đối thủ của cô ta.

Sau đó, Oona đi đến bên cạnh Chu Kiến Cương, hắn sợ đến nỗi hồn bay phách lạc, muốn cầu xin tha mạng, nhưng Oona đã lập tức đâm kiếm vào miệng hắn, mũi kiếm xuyên qua sau gáy, kết liễu mạng sống hắn.

Nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu trước mắt, sắc mặt Đường San San trắng bệch rất muốn nôn, lúc này cô ta đột nhiên nhớ tới lời Lục Hi nói, cho dù có nhìn thấy gì cũng đừng sợ hãi, hoá ra chính là chuyện này, xem ra ngay từ đầu anh đã không định tha cho bọn họ!

Sau khi giải quyết xong hai tên này, thanh kiếm mỏng của Oona đút lại vào vỏ, đi đến chỗ Lục Hi, hành lễ nói: “Chao Phraya đại nhân, một lần nữa xin lỗi ngài vì sự vô lý của bọn họ”.

“Không cần, tôi cũng không tức giận. Bây giờ chuyện đã giải quyết xong, tôi phải trở về rồi. Cô giúp tôi đặt một vé máy bay đi”, Lục Hi chậm rãi nói.

Lục Hi cảm thấy nếu muốn về sớm thì nên để Oona thu xếp thì tốt hơn, nếu không, anh không chắc có thể mua được vé máy bay trong ngày hôm nay.

Oona nghe vậy, do dự một chút rồi nói: “Ngài là người có đặc quyền, không cần mua vé, tôi sẽ giúp ngài thu xếp”.

Lục Hi gật đầu, sau đó Oona đi gọi điện thoại, Lục Hi nhìn lại Đường San San đang run bần bật, thấy sắc mặt cô ta tái mét, anh nói: “Đừng sợ, chuyện này về sau sẽ không gây phiền toái cho cô đâu, sẽ không còn ai quấy rối cô nữa, cô cứ yên tâm học tập là được”.

Đường San San sửng sốt gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ cảm kích.

Dù Chu Kiến Cương và cô ta đã ở bên nhau được vài năm nhưng hắn đã trở thành một tên tiên mất lý trí, không ngừng hành hạ giày vò cô ta, thậm chí còn cố đẩy cô ta vào hố lửa, cô ta sớm đã cực kỳ thất vọng về Chu Kiến Cương.

Còn Độc Xà càng không liên quan gì đến cô ta cả, nên Đường San San không hề cảm thấy buồn trước cái chết của hai người này, thay vào đó cô ta lại cảm thấy nhẹ nhõm chưa từng thấy.

Lúc này, Oona đã gọi điện thoại xong, quay lại nói với Lục Hi: “Máy bay chuyên cơ của bệ hạ đã chuẩn bị xong rồi, ngài có thể xuất phát bất cứ lúc nào”.

Lục Hi sửng sốt một chút, sau đó nói: “Không cần đâu, tôi cũng không vội lắm”.

Xa như vậy, để người ta đặc biệt đưa về một chuyến, Lục Hi cảm thấy rất ngại.

Oona đáp: “Đây là ý của bệ hạ, ngài đừng từ chối nữa”.

Nghe vậy, Lục Hi không còn cách nào khác đành phải gật đầu, tình sâu nghĩa nặng khó chối từ, đại khái chính là ý này đây.

Lúc này Đường San San nhìn Lục Hi với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Có thân phận Chao Phraya đã rất khó tin rồi, bây giờ trở về Hoa Hạ còn được Rama X đích thân phái chuyên cơ đưa về. Anh ấy rốt cuộc là ai, đã làm chuyện gì, sao lại nhận được sự đối đãi khủng khiếp như thế này?

Sau đó, Lục Hi nói với Đường San San: “Được rồi, tôi đưa cô về, học tập thật tốt, đợi cô học xong trở về, chúng ta cùng nhau chúc mừng”.

Dứt lời, Lục Hi liền bước ra ngoài trước.

Đường San San thấy vậy cũng nhanh chóng đi theo, cô ta không dám ở lại đây thêm nữa.

Một nhóm người đi ra ngoài, Oona lái chiếc Lincoln Stretch Limousine có quốc kỳ đến đây, đậu ở cửa.

Lục Hi và Đường San San lên xe dưới sự lịch thiệp của Oona, sau đó lái xe về phía thị trấn đại học.

Trên đường, Lục Hi nói: “Oona, để lại số điện thoại của cô cho Đường San San. Sau này có chuyện gì, bảo cô ấy tìm cô”.

“Vâng, thưa ngài”.

Oona lập tức cho Đường San San biết số điện thoại của mình, vẻ mặt Đường San San không dám tin, lưu lại số điện thoại của Oona.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.