Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1158:




Chương 1158

Nghĩ đến chuyện quốc sư vậy mà lại sử dụng pháp thuật tàn nhẫn vô nhân đạo như thế lên chính người dân của mình, bọn họ sợ đến mức chân tay bủn rủn, thậm chí không còn chút sức lực nào để đứng dậy. Hình tượng cao cao tại thượng của quốc sư ngày trước trong lòng bọn họ cũng hoàn toàn sụp đổ, biến thành một ác ma đến từ địa ngục.

Lúc này, chỉ nghe thấy Thấp Long Bà gầm lên: “Lục Thiên Hành, là mày ép tao, mày phải trả giá cho tất cả”.

“Hừ, tôi biết ngay ông không phải thứ tốt đẹp gì, còn ở đây giả thần giả quỷ”, Lục Hi cười khẩy nói.

Có thể dạy dỗ nên một tên đồ đệ ác độc như Somchai, Lục Hi hoàn toàn không hề nghĩ Thấp Long Bà theo hướng tốt. Quả đúng như vậy, ông ta chính là một thuật sĩ chuyên tu hành ma đạo.

Lúc này, Thấp Long Bà lại rống lên, thốt ra mấy câu nói cổ khó nghe, sau đó, trên đầu đột nhiên xuất hiện mười mấy ngàn cây loan đao, tạo thành một đao trận cực lớn trên không trung.

Đao trận vừa được hình thành, một luồng sát khí đáng sợ nhanh chóng bao trùm toàn bộ quảng trường, những võ giả vốn dĩ đã sợ mất hồn mất vía lúc này lại càng hoảng loạn hơn, cả người vô lực nằm rạp trên mặt đất, run cầm cập.

Chỉ nghe thấy Thấp Long Bà hét lên một tiếng: “Chém!”

Với tiếng hét lớn của ông ta, đao trận lập tức tạo thành một cơn lốc xoáy, ầm ầm lao về phía Lục Hi.

Đây là đòn tấn công mạnh nhất của Thấp Long Bà, ông ta đã tập hợp sức lực của bốn vị tông sư và sức mạnh của chính ông ta. Mặc dù sức mạnh của bốn vị tông sư đã bị tiêu hao rất nhiều trong lúc ông ta chuyển đổi, nhưng đây vẫn là một đòn có sức công phá cực kỳ lớn, dưới Thánh Vực chắc chắn không thể chống đỡ được đao trận này.

Thấp Long Bà cũng biết một khi sử dụng mật pháp này thì vị trí của ông ta ở Thái Lan sẽ rất nguy hiểm, nhưng ông ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể giế t chết Lục Hi, sau đó giết sạch tất cả những người ở đây, cho dù nguyên khí võ đạo Thái Lan bị tổn thất rất nhiều, ông ta cũng không chút luyến tiếc.

Lúc này, Thấp Long Bà đang nhìn chòng chọc Lục Hi bằng ánh mắt hung ác, muốn nhìn thấy tên này bị đao trận băm thành trăm ngàn mảnh, tất cả mọi chuyện này đều do Lục Hi ép ông ta mà ra.

Nhưng Lục Hi vẫn đứng khoanh tay trước ngực, hét lớn một tiếng: “Thăng Long Kích!”

Ngay lập tức, một con rồng vàng nhỏ mãnh liệt lao ra, phóng về phía đao trận.

Hàng loạt tiếng “bùm bùm” ầm ầm vang lên, đao trận sắc bén vô song lập tức bị tan thành từng mảnh, khí thế của rồng vàng không hề suy giảm, nó gầm lên một tiếng rồi lao đến bay quanh người Thấp Long Bà.

Thấp Long Bà vô cùng kinh hãi, trên đầu xuất hiện một luồng khí đen, trốn chạy về phía trung tâm thành phố Bangkok. Rồng vàng đã đánh thân thể của ông ta nổ thành một đống bột tan biến.

Lúc này, Lục Hi mới nhìn về phía khí đen thoát ra, hừ lạnh một tiếng: “Còn muốn chạy”.

Nói xong, anh nhún chân một cái bay lên trời đuổi theo làn khí đen, mất hút.

Khoảnh khắc này, một vài thanh niên ở sườn đồi bên phải đang nằm dưới đất run rẩy, trên tay cầm máy ảnh có độ phân giải cao, kinh ngạc nói: “Chúng ta đã nhìn thấy gì vậy?”

Sắc mặt của mấy người bên cạnh đều trắng bệch, run rẩy nói: “Đang quay phim đúng không?”

Có điều, ngay cả bản thân người nói câu này còn không tin được, vì bọn họ hoàn toàn không tìm thấy bất kỳ thiết bị quay chụp ảnh nào ở đó.

Cảnh tượng vừa rồi thực sự quá mức kinh hoàng, tất cả những chuyện vừa xảy ra, bọn họ đều không dám nghĩ, trên đời này vậy mà lại có chuyện thế này sao?

Lúc này, một cô gái vừa khóc vừa nói: “Chúng ta nhanh đi thôi, nếu như bị phát hiện..”.

Lúc này mọi người mới chợt sực tỉnh lại, vội vã thi nhau chạy xuống núi, nơi đó có nhiều người chết như vậy, nếu bọn họ bị phát hiện thì có kết cục tốt mới lạ.

Sau khi bọn họ chạy đến được chỗ đậu xe, khởi động xe rời đi thì tất cả mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy không còn sợ hãi như trước nữa.

Lúc này, một nam thanh niên cầm chiếc máy ảnh trên tay nói: “Nếu chúng ta đăng video này ở Hoa Hạ thì mọi người nghĩ sẽ có bao nhiêu lượt truy cập, chúng ta sẽ có bao nhiêu người theo dõi đây?”

Nghe vậy, ánh mắt ai nấy cũng sáng lên.

Lúc này Lục Hi vẫn đang đuổi theo khí đen kia, lướt nhanh qua tòa nhà cao tầng, một lát sau đã tới một tòa cao ốc nguy nga tráng lệ, luồng khí đen bay vào tòa nhà cao nhất rồi biến mất, Lục Hi đuổi theo phía sau, trực tiếp hạ xuống ngay trước tòa nhà cổ kính.

Chỉ nhìn thấy hai tên thị vệ hoàng gia đang đứng canh ở cửa, vừa thấy có người từ trên trời hạ xuống, bọn họ liền rút binh khí ra, quát lớn: “Kẻ nào, lại dám xông vào hoàng cung?”

“Tránh ra”.

Lục Hi quát nhẹ một tiếng rồi vội vàng xông vào bên trong.

Hai tên thị vệ vô cùng tức giận, vung đao chém tới tấp, Lục Hi dễ dàng né được, anh nhanh chóng bước vào trong.

Nhưng vừa bước vào cửa lớn, anh đã nghe thấy một giọng nói thanh lệ quát: “Đứng lại”.

Ngay sau đó, một thanh kiếm mang theo chân khí bùng cháy mạnh mẽ lao đến.

Lục Hi nhíu mày, nghiêng người né mũi kiếm, quay người nhìn kẻ tấn công mình.

Đó là một người phụ nữ tràn đầy khí khái anh hùng, mặc áo giáp ánh bạc và cầm một thanh kiếm mỏng, đang trừng mắt nhìn anh.

“Đừng hiểu lầm, tôi chỉ đến đây để truy tìm một thuật sĩ thôi”, Lục Hi trầm giọng nói.

Nữ áo giáp nói: “Nực cười, trong hoàng cung lấy đâu ra thuật sĩ, ở trước mặt thị vệ trưởng hoàng cung Oona này còn dám nói dối, lập tức giơ tay chịu trói, chờ xử lý đi”.

Lục Hi nhíu mày, xoay người đi vào trong, Thấp Long Bà đã hóa thành khí đen, hiện tại vẫn có thể theo sát ông ta, nếu như để ông ta chạy trốn mất tăm thì không biết có thể tìm lại được ông ta nữa không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.