Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1120:




Chương 1120

Lương Thông hạ lệnh một tiếng, mọi người vội vàng lần mò dựa vào nhau, cùng bảo vệ nhau, nhưng dưới tình hình này, bọn họ hoàn toàn bị hạn chế tự do, không thể chi viện cho Lục Hi.

Bởi vì bọn họ không những phải duy trì màn bảo vệ để chống lại sương đen, còn phải đề phòng sự tấn công của người mặc áo choàng đen, nếu hành động bừa bãi, thì vô cùng nguy hiểm.

Lúc này, vượn khổng lồ lại gầm lên, xông đến phía trước Lục Hi, Lục Hi lắc đầu nói: “Tà ma ngoại đạo”.

Sau đó, Lục Hi dứt khoát ngưng kết ra hai cây búa lớn mười mét trong tay, đầu búa tròn đến ba mét, bởi vì từ lúc đối kháng với quỷ tượng đá lần trước, Lục Hi phát hiện, đối kháng với những con vật có thể hình khổng lồ thì thứ rắn chắn như này mới có hiệu quả.

Nhưng không phải ai cũng có thể ngưng kết ra cây búa khổng lồ, bởi vì khí binh càng lớn, thì càng cần nhiều chân khí, tông sư bình thường miễn cưỡng có thể ngưng kết ra một cây, nhưng cũng không sử dụng được bao lâu, bởi vì vũ khí như này thực sự tiêu hao quá nhiều chân khí.

Nhưng Long Tinh trong cơ thể Lục Hi chứa lượng lớn pháp lực, còn có sức mạnh cự long của anh, thể lực, ủng hộ anh, dùng không hề kiêng sợ.

Sau đó, Lục Hi vung múa hai cây búa lớn, đập về phía đầu vượn khổng lồ xông đến.

Lúc này, vượn khổng lồ đã hoàn toàn mất đi lý trí, gầm thét, không màng tất cả lao về phía Lục Hi, hai nắm đấm khổng lồ đập vào hai cây búa khổng lồ, hoàn toàn không sợ bị đập thành hai tay đầm đìa máu tươi, chỉ lao về phía Lục Hi.

Lục Hi vung hai cây búa, đập về phía vượn khổng lồ khí thế như hổ điên, cau chặt mày.

Anh cũng đã nhìn thấy ống tiêm của người mặc áo choàng đen đó, một ống dịch tiêm nhỏ bé đã có thể khiến vượn khổng lồ thể hình lớn như vậy từ trong trạng thái gần chết, biến thành trạng thái cuồng bạo, khoa học kỹ thuật của những người này, xem ra vô cùng phát triển, đã đi trước thế giới, xem ra hội Skeleton này cũng không đơn giản.

Lúc này, vượn khổng lồ không màng đến thương tích của mình, lao về phía Lục Hi, Lục Hi nhìn một cái, đám người Lương Thông bị sương đen bao trùm bỗng lớn tiếng hét.

“Chết hết cho tao”.

Cùng với tiếng quát của Lục Hi, hai cây búa lớn trong tay bay lên, mấy cái đã đập vượn khổng lồ ngã xuống đất.

Vượn khổng lồ lúc này, một cánh tay bị đập gãy, đầu cũng bị đập lệch sang một bên, nằm dưới đất hoàn toàn không còn hơi thở.

Lúc này, Lục Hi cất búa khổng lồ, dẫm lên thi thể của vượn khổng lồ, đi về phía người mặc áo choàng đen.

Vừa đi, trong tay anh vừa ngưng kết ra một thanh trường đao.

Người mặc áo choàng đen, sứ đồ mười hai đã gây chuyện với mình hai lần, Lục Hi không muốn đụng phải lần thứ ba, quyết định chôn xác ông ta tại đây thì hơn.

Người mặc áo choàng đen thấy Lục Hi đi đến, lại khẽ cười nói: “Thú vị, cậu tiến bộ rất nhanh đấy, nhưng đáng tiếc con ma vượn đó lại chết uổng như vậy, không hề có giá trị gì đáng nói, ầy!”

Người mặc áo choàng đen vừa nói xong liền hóa thành làn khói đen biến mất.

Lục Hi cau chặt mày, bỗng cười lạnh lùng một tiếng, gầm một tiếng, trường đao trong tay bỗng đâm mạnh vào trong hư không.

Lúc này, người mặc áo choàng đen đã nhảy vọt vào trong rừng rậm cách trăm mét, bỗng kêu lên một tiếng, cơ thể lóe lên, chỉ nghe một tiếng “roạt”, bên hông trái của ông ta bị đâm một đường, máu tươi chảy ra.

“Mẹ kiếp, lợi hại đến vậy rồi ư”.

Người mặc áo choàng đen mắng một tiếng, lấy ra một ống tiêm, tiêm vào cơ thể của mình, sau đó lại hóa thành khói đen, biến mất trong rừng rậm.

Lúc này, Lục Hi thu hồi trường đao, lạnh lùng nói: “Coi như ông may mắn”.

Thực lực của người mặc áo choàng đen cũng vô cùng cường mạnh, tuy đã gặp mặt hai lần, người mặc áo choàng đen cũng chưa ra tay thực sự, nhưng Lục Hi cảm nhận được, người này tuyệt đối là cao thủ cấp tông sư, hơn nữa, ông ta tinh thông các loại năng lực quỷ dị, thực lực tổng hợp còn trên tông sư.

Trong đầu của Lục Hi, bây giờ không ngừng lởn vởn ba chữ hội Skeleton, xem ra, đây cũng là một tổ chức vô cùng lợi hại, người được gọi là sứ đồ mười hai đã mạnh như vậy, khó mà đảm bảo bọn họ không có sứ đồ thứ nhất, sứ đồ thứ hai gì đó, còn nữa, bọn họ còn có hội trưởng, có thể làm hội trưởng trong tổ chức như vậy, thì có lẽ thực lực của hắn cũng rất lợi hại.

Lục Hi thở dài một tiếng, anh đã đắc tội với giáo hội Light một cách khó hiểu, bây giờ lại kết oán với hội Skeleton này, hai thế lực này, e rằng sẽ trở thành kẻ địch lớn của anh, Lục Hi cũng phải đau đầu.

Nhưng nghĩ nhiều vô ích, hai thế lực này đều vô cùng cường mạnh và thần bí, Lục Hi định tạm thời không chọc đến họ, tích lũy thực lực trước rồi tính, nhưng nếu đối phương dám tìm đến, thì anh cũng tuyệt đối không khách sáo.

Lúc này, sương đen xung quanh đám người Lương Thông tiêu tan, bọn họ vội vàng đến bên cạnh Lục Hi, Lương Thông hỏi: “Cậu Lục, cậu không sao chứ”.

“Không sao, đáng tiếc, để tên giả thần giả quỷ đó chạy mất, mẹ kiếp”, Lục hi không cam tâm nói.

Lúc này, trong lòng Lương Thông sợ hãi nói: “Cậu Lục, người mặc áo choàng đen đó cũng có thực lực kinh người, chúng tôi hổ thẹn không giúp được gì cho cậu”.

Vừa nãy người mặc áo choàng đen đó chỉ dựa vào một làn sương đen đã nhốt được bọn họ, nghĩ lại quả thực là xấu hổ.

Lúc này, Lục Hi cười nói: “Không sao, người này thủ đoạn quỷ dị, các ông không kịp đề phòng, chịu thiệt cũng là bình thường, nhưng hắn cũng không được lợi gì, vừa nãy tôi đã đâm hắn một đao, chắc hắn cũng không dễ chịu”.

Vừa nói, Lục Hi phá lên cười ha ha.

Lúc này, đám người Lương Thông đều cực kỳ khâm phục Lục Hi, một người như người mặc áo choàng đen đã khiến họ bó tay, Lục Hi chỉ dựa vào sức mình đã thắng trận, nghe ý của Lục Hi, người mặc áo choàng đen đó còn bị thương trong tay anh, lúc này, Lương Thông đã không dám tưởng tượng thực lực của Lục Hi mạnh thế nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.