Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1113:




Chương 1113

Hai người cứ uống như vậy hơn nửa tiếng, sắc mặt Lục Hi ửng đỏ, còn đầu lưỡi Vương Bá Hổ đã phồng rộp.

Lương Thông từ đầu đến cuối vẫn mỉm cười lẳng lặng đứng ở một bên, có thể giao thiệp tốt với Lục Hi, đó là chuyện ông ta cầu mà không được, hai người uống càng vui vẻ càng tốt.

Lúc này, Vương Bá Hổ tiện tay cầm một chai rượu, cũng không để ý là gì, gã mở nắp rồi đổ thẳng vào miệng.

Lục Hi nhìn mà không ngừng lắc đầu, đoán chừng uống xong chai này, Vương Bá Hổ cũng xong đời, anh đang muốn khuyên can thì lại nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập truyền đến.

Sắc mặt Lương Thông liền không vui.

Còn Lục Hi cau mày nói: “Đi vào”.

Lương Bách Hiếu đẩy cửa vào, mặt nghiêm túc nói: “Gia chủ, xảy ra chuyện rồi”.

Diêu Na lập tức hoảng sợ, đừng nói Lưu Diệu lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đấy.

Lúc này, Lương Thông nhìn Lương Bách Hiếu muốn nói lại thôi, ông ta không vui đáp lại: “Ở đây không có người ngoài, có chuyện gì mau nói”.

“Dạ”.

Lương Bách Hiếu vội vàng nói.

“Phía trên vừa gửi công văn xuống cho chúng ta, bảo chúng ta giúp đỡ bộ đội đặc chủng đi xử lý vụ mãnh thú ở Lịch Sơn”.

Lương Thông nghe xong, anh cau mày nói: “Bộ đội đặc chủng không xử lý được sao?”

“Không xử lý được, nghe nói không phải mãnh thú bình thường, cơ thể to lớn, bộ đội đặc chủng chết rất thảm, công văn bảo ông tập trung cao thủ võ đạo, dốc toàn lực chạy đến Lịch Sơn, con mãnh thú kia đã nổi điên rồi, phía trên sợ nó chạy xuống núi sẽ gây nên hậu quả không lường trước được”, Lương Bách Hiếu cau mày nói.

Lương Thông nghe xong, ông ta chậm rãi gật đầu: “Nếu phía trên chính thức đưa ra công văn, chúng ta sẽ trợ giúp, lập tức thông báo cho cao thủ từ tiên thiên trở lên ở Tây Sơn mau đến Lịch Sơn tập trung”.

“Dạ”.

Lương Bách Hiếu đáp lại, sau đó đi ra ngoài sắp xếp.

Lúc này, Lục Hi cau mày nói: “Tông sư Lương, tình huống gì vậy, có thể tiết lộ chút được không”.

Lương Thông vội vàng giải thích cho Lục Hi.

Hóa ra mấy ngày trước sâu trong núi Lịch Sơn có truyền ra câu chuyện mãnh thú đánh con người bị thương, chính phủ lập tức phái lực lượng cảnh sát đi xử lý.

Nhưng sau khi đến thì phát hiện, với sức mạnh của cảnh sát thì cũng chẳng thể làm gì được. Vì vậy đã điều động bộ đội đặc chủng đi vây quét, khi đó chuyện này còn được phát trên bản tin, mọi người đều biết đến, rối rít khen ngợi hành động mạnh mẽ của chính phủ.

Nhưng nhìn vào tình hình hiện tại, bộ đội đặc chủng cầm theo vũ khí hạng nặng cũng không thể nào làm gì con mãnh thú. Lương Thông đoán chắc đây không phải con mãnh thú bình thường, e là đã thành yêu thú.

Lương Thông nói xong, Lục Hi gật đầu nói: “Ông nói không sai, đây chắc chắn là một con yêu thú, phải xử lý cẩn thận”.

Có thể khiến vũ khí hạng nặng không làm gì được, không cần suy nghĩ Lục Hi cũng biết đây chắc chắn là một con yêu thú thành tinh.

Lúc này, Lương Thông khom người nói: “Cậu Lục, không biết có thể phiền cậu đi cùng một chuyến được không? Nếu là yêu thú, e là sức tôi chưa bắt được đã lại gây nên thương vong lớn”.

Lời Lương Thông nói cũng là thật lòng, mặc dù yêu thú bình thường với thực lực của ông ta thì vẫn có thể đối phó, nhưng cũng là cố gắng hết sức.

Bởi vì có thể trở thành yêu thú thì phải là thực lực tông sư, mặc dù ông ta có bộ đội đặc chủng và đông đảo cao thủ trợ giúp, phần thắng rất lớn, nhưng thế cục ông ta cũng không thể khống chế, nếu gây nên thương vong trên diện tích lớn, e rằng giang hồ võ đạo Tây Sơn sẽ bị hao tổn nguyên khí nặng nề, vừa hay Lục Hi ở đây, với thực lực của anh, tuyệt đối có thể không chế thế trận. Có thêm anh thì sẽ dễ dàng bắt được con yêu thú này.

Lúc này, Lục Hi cười nói: “Tôi rất có hứng thú với yêu thú, tôi sẽ đi cùng ông một chuyến”.

Lương Thông nghe xong, mặt liền lộ vẻ vui mừng: “Vậy thì cảm ơn cậu Lục, việc này không nên chậm trễ, bây giờ tôi sẽ sắp xếp lên đường thế nào, Lịch Sơn vẫn cần phải đi một hồi lâu”.

Lục Hi gật đầu, bảo Lương Thông mau chóng đi sắp xếp, đi sớm hơn chút là có thể giảm bớt chút thương vong, phải biết rằng những bộ đội đặc chủng kia vẫn còn đang đối đầu với con yêu thú, một con yêu thú nổi điên không phải người bình thường có thể chống lại được.

Lúc này, Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên lộ vẻ đầy hưng phấn: “Anh Lục, có thể dẫn chúng tôi theo được không?”

“Có thể sẽ gặp nguy hiểm, hai người chắc chắn muốn đi chứ?”, Lục Hi nói.

Lúc này, Diêu Na nói: “Có anh ở đây, bọn tôi có gì phải sợ, để chúng tôi đi mở mang tầm mắt chứ, tôi cũng không biết trên thế giới này lại còn có yêu thú”.

Nói thật, nếu là trước kia có người nói trước mặt Diêu Na, trên thế giới này có sự tồn tại của yêu thú, cô ta nhất định sẽ khịt mũi coi thường.

Nhưng bây giờ với sự xuất hiện của Lục Hi, đám người Lương Thông và chuyện xảy ra mấy ngày hôm nay thì giống như mở ra trước mắt cô ta một cánh cửa thế giới mới, cô ta phát hiện ra xã hội mình sống còn tồn tại rất nhiều bí mật vô cùng kinh sợ không để người khác biết. Lòng ham học hỏi vô tận khiến cô ta quả quyết muốn đi xem một chút.

Tiết Cảnh Thiên cũng mang thái độ như vậy, trong mông lung, anh ta cảm thấy mình đang đi vào một thế giới tràn đầy sự thần bí, mà thế giới này lại bị che giấu dưới mí mắt của mình.

Lúc này, Vương Bá Hổ đã rót tiếp một chai rượu, gã liếc mắt, đột nhiên ngã quỵ trên mặt đất.

Lục Hi lắc đầu cười, anh xốc gã lên, ném vào trong phòng ngủ.

Không bao lâu, Lương Thông và Lương Bách Hiếu cùng nhau đi tới, bọn họ nói: “Anh Lục, xe đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể lên đường”.

Lục Hi gật đầu, anh dẫn theo Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên đi ra ngoài, chuyện liên quan đến mạng người cũng không được trì hoãn.

Ra khỏi khách sạn, bốn người Lục Hi, Diêu Na, Tiết Cảnh Thiên, Lương Thông lên một chiếc xe thương vụ, Lương Thông thì ngồi lên một trong hai chiếc xe đi phía sau, ba chiếc xe chậm rãi khởi động, đi về phía đường cao tốc.

Lục Hi nhìn xe phía sau, anh đoán bên trong chắc là cao thủ của nhà họ Lương.

Khi xe đi lên cao tốc với tốc độ ổn định, Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên đã mơ màng buồn ngủ, không bao lâu liền chìm vào giấc ngủ say.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.