Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1095:




Chương 1095

Sau đó mọi người lại nói chuyện một hồi, Lục Hi đi về nhà. Cá giờ đã cắn câu, anh chỉ cần chờ một cú điện thoại thôi.

Quả nhiên, ba ngày sau Lục Hi nhận được điện thoại của Vương Mãnh, bảo anh đến thị trấn Thiên Vương.

Lục Hi đi tới, buổi tối hôm đó lại tiến hành cuộc đua núi Thập Nhị Bàn, Lục Hi vẫn sát nút đạt quán quân.

Lưu Diệu thấy Lục Hi vẫn đạt quán quân thì mỉm cười đưa cho Lục Hi tiền thưởng và nói chuyện với anh.

Theo ý của Lưu Diệu là, hắn bỏ vốn, cấp xe, Lục Hi làm tuyển thủ, cả hai chia đôi tiền thưởng cuộc thi Ông Hoàng Đua Xe.

Nhưng Lục Hi đã dẫn Lưu Diệu đi ra xem động cơ của xe mình, giảng giải thật kỹ về xe của mình, tỏ ý không cần độ xe thêm làm gì nữa.

Lưu Diệu cũng đã là dân lành nghề, vừa thấy cách sắp xếp của Lục Hi liền kinh hãi. Đây được coi như là xe độ hạng A khắp quốc tế rồi, chỉ cần thay lốp là đủ để tham gia thi đấu quốc tế.

Lần này, Lưu Diệu cười không mở nổi mắt. Không dưng hắn lại tiết kiệm được tiền độ xe. Phải biết rằng, để độ lại một con xe đua đỉnh cấp chân chính thì mất ít nhất đến chục triệu.

Lần này tự nhiên tiết kiệm được mấy chục triệu, hắn có thể có nhiều tiền để đầu tư, đánh cược hơn.

Lưu Diệu cười lớn, sau đó bảo Lục Hi không cần tham gia thi đấu ở đây nữa. Dù sao thì tình hình giao thông ở đây rất hiểm trở, nếu Lục Hi mà xảy ra chuyện thì kế hoạch của hắn sẽ đổ xuống sống xuống bể hết.

Lục Hi đồng ý rồi chào tạm biệt Lưu Diệu. Lúc đi ra khỏi đây, nhìn thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên thì chỉ mỉm cười chào.

Hai người kia đều là người tốt, Lục Hi rất cảm kích thiện ý của bọn họ, nhưng chuyện này vẫn phải diễn ra. Dù sao thì anh cũng phải báo thù cho Tư Không Trích Tinh, khiến tên khốn Lưu Diệu này lỗ sạch vốn.

Cứ như vậy, một tuần sau khi Lục Hi về nhà, anh lại nhận được điện thoại.

Anh lái xe đến thị trấn Thiên Vương, nhưng không có một ai ở đây.

Lục Hi dừng xe, đi đến trước mặt Lưu Diệu, hỏi: “Có chuyện gì vậy lão đại?”

Lưu Diệu vẫy ta, chỉ thấy cách đó không xa có một xe vận tải thùng, mở cửa sau ra thì thấy toàn là lốp xe.

Lục Hi đi lên thì thấy đều là lốp xe thi đấu F1 chuyên dụng, hãng Pirelli.

Hãng này còn cứng hơn cả Michelin, là lốp xe do bên F1 chính thức chỉ định, thực lực cực mạnh.

Phải biết rằng, ở những cuộc thi như F1, tốc độ của xe cần phải vượt qua 300km/h, còn nhanh hơn cả máy bay khi cất cánh.

Hơn nữa, đua xe thì không cất cánh, bởi vì trong tầng động lực của không khí đã hình thành một sức nén mạnh mẽ, gắt gao ấn xe dưới mặt đất, cho nên yêu cầu cực kỳ cao với lốp xe.

Lục Hi nhìn qua, cười nói với Lưu Diệu: “Xem ra lão đại đã bỏ vốn lớn, có số lốp này thì tôi đảm bảo có thể đi vào được top 3”.

Lục Hi nói vậy là Lưu Diệu cười đến nở hoa, lấy top 3 trong Ông Hoàng Đua Xe thì sẽ được tầm bảy, tám trăm triệu tiền thưởng, nếu là hạng nhất thì càng không nói làm gì, tiền tưởng lên đến mấy tỷ, chính là nhà giàu thứ thiệt rồi.

Lúc này, Lưu Diệu nói với Lục Hi: “Cậu chắc chắn được top 3 không?”

Lục Hi không chút do dự nói: “Tuyệt đối không thành vấn đề, tôi có thể nói, nếu tôi làm quen sân thì hạng nhất cũng không khó”.

“Hahaha”, Lưu Diệu cười lớn: “Ông em à, nếu đạt được hạng nhất thì số tiền chúng ta có được sẽ đủ để cho hai ta hưởng thụ cả đời đấy, ông em cố lên nhé”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.