Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 95:




Lý Tiểu Tiểu đoán được sau khi chương trình phát sóng sẽ rất hot, nhưng khi cô nhìn thấy trong top 10 hot search của Weibo có 7 cái liên quan đến công ty giải trí Tiên Phàm thì vẫn là khiếp sợ không hồi thần lại được, nhiệt độ này cũng quá mạnh.
Người có nhiệt độ cao nhất trên hot seach của công ty giải trí Tiên Phàm là người mới Dương Thanh Nguyên, Tôn Thắng cộng thêm một con chó Hao Thiên Khuyển. Không thể không nói, biểu hiện của Hao Thiên Khuyển quá mức bắt mắt, ngay cả sự nổi bật của Dương Thanh Nguyên với Tôn Thắng cũng che luôn, vững vàng ngồi vị trí số 1 bảng hot search.
Nhìn ca ngợi hoa hòe hoa sói trong bình luận nóng, Lý Tiểu Tiểu không khỏi cảm thán: “Chiêu số Hao Thiên Khuyển chọn cho mình quả thật không sai.”
“Đó là tất nhiên!” Hao Thiên Khuyển bắt chéo chân đắc ý dào dạt nói: “Nếu mà tôi biến thành người thì không soái bằng chân quân nhà tôi, đẹp không bằng Khổng Tuyên, so sánh với công tử như ngọc Bạch Trạch càng là kém đến không phải nửa điểm, nói thiệt diện mạo tôi biến thành người phỏng chừng ngay cả Phạm Vô Cữu với Thân Văn Duệ cũng không bằng, trong hoàn cảnh này, tôi muốn ra mặt quá khó khăn, còn không bằng thành thật kiên định làm một con chó đâu.”
Hồ Linh Lung nhìn bộ dáng Hao Thiên Khuyển ngồi trên ghế dựa vừa lướt Weibo vừa vui đến mặt chó sắp biến hình, hâm mộ đến thẳng thở dài: “Nếu sớm biết làm động vật nhân khí có thể cao như vậy, tôi cần gì biến thành người xuất đạo nha, ngon lành đi làm hồ ly của tôi không tốt sao? Tôi còn có 9 cái đuôi đó, tuyệt đối có thể trở thành hồ ly nổi tiếng nhất trong nước thậm chí là thế giới.”
“Hồ ly 9 đuôi, không phải biến dị thì chính là thành tinh, thủ tục xuất đạo của cô cũng không thông qua được. Hao Thiên Khuyển trắng mắt liếc cô ấy một cái: “Hơn nữa, giống hồ ly hiếm có như cô vậy chắc chắn không thể nuôi trong nhà, mà phải đưa đến sở thú cho mọi người vây xem. Dù xem như cô biến thành một con hồ ly bình thường thì cũng chả tiền đồ bao nhiêu, đường diễn của hồ ly hẹp cỡ nào nha, nào giống chó bọn tôi, làm người bạn tốt cùng trung thực của nhân loại, bồi chủ lên gameshow đóng phim đều là chuyện mười phần bình thường, biểu hiện lại thông minh chút thì trong tích tắc liền hot cả nước!”
Giơ giơ di động lên, Hao Thiên Khuyển cười đắc ý dào dạt: “Giờ không phải tôi hot lên rồi sao, khu bình luận tất cả đều là khen tôi!”
Lý Tiểu Tiểu nhìn bộ dáng thất bại của Hồ Linh Lung thì vội vàng an ủi cô ấy: “Giờ cô cũng rất đỏ nha, hơn nữa phim của cô với Huyền tỷ lập tức liền công chiếu rồi, chắc chắn có thể thu hoạch một đám fan lớn.”
Hồ Linh Lung vừa nghĩ đến 《Cuộc chiến thượng cổ》 là phim điện ảnh mà Huyền tỷ coi trọng, lập tức khôi phục tinh thần, ngồi ở một bên móc di động ra rồi cũng bắt đầu lướt weibo.
Hiện tại trên Weibo khắp nơi đều là video ngắn của Hao Thiên Khuyển, ai share người đó hot, đám tài khoản marketing thấy được lưu lượng rồi thì đều tốn sức tốn tâm tư đi cắt nối biên tập đủ kiểu, đều hi vọng video mình cắt nối biên tập có thể có nhiều lượt share cùng nhấn like hơn.
Hồ Linh Lung xem vài cái video xong thì trực tiếp vào giao diện Weibo của công ty mình, Tiến Bảo đã đăng video bên quan phương, ngắn ngủi mấy tiếng, bình luận phá vạn.
“Không hổ là công ty đại Tiên Phàm của tui, không chỉ có bảo vệ mới tới soái đến làm người ta không khép chân lại được, ngay cả nuôi chó cũng hổng giống người thường.”
“Nhìn nhìn Hao Thiên Khuyển, lại ngó ngó con chó ngốc cắn giày tui chạy khắp nhà của tui, tui để lại nước mắt không cam lòng.”
“Hao Thiên Khuyển muốn tôi cười chết, sau khi Lưu Hạo Trạch nói nó giống chó ngốc thế mà lại trả thù ném cho Lưu Hạo Trạch cả người là nước, nhìn bộ dáng há hốc mồm của Lưu Hạo Trạch tôi cười đến đau bụng!”
“Tuy Hao Thiên Khuyển rớt vào chậu gỗ, nhưng thật ra mấy lượt biểu diễn khinh công thủy thượng phiêu trước đó vẫn là rất thành công.”
“Mị ném chó nhà mị vào trong bồn tắm lớn muốn nó biểu diễn khinh công thủy thượng phiêu, kết quả chó của mị biểu diễn bơi chó cho mị!”
“Tui cảm thấy kinh thán nhất là màn Hao Thiên Khuyển phi lên không ngậm lấy khúc gậy gỗ bị gãy kia, nếu không có Hao Thiên Khuyển, ảnh đế Khương nhà tui phỏng chừng sẽ hủy dung, tốc độ phản ứng của Hao Thiên Khuyển thật sự là quá nhanh!”
“Nói tới cái màn ngậm gậy gỗ kia đúng thiệt quá soái, tui phỏng chừng đạo diễn tổ chương trình cũng là cảm thấy vậy, quay nhanh tua chậm cận cảnh cho đủ ống kính, mắc cười nhất là Hao Thiên Khuyển đẩy kính râm lên như thế kia mà lại không rớt, cuối cùng còn dùng móng vuốt đỡ kính râm chút.”
“Tuy sau kiến quốc không cho phép thành tinh, nhưng mị thực sự hoài nghi Hao Thiên Khuyển vụng trộm thành tinh, mị cảm thấy mị cũng hổng có thông minh bằng Hao Thiên Khuyển!”
“Lầu trên còn muốn so với Hao Thiên Khuyển, cậu biết khinh công thủy thượng phiêu sao? Cậu biết nhảy lộn nhào lên ngậm lấy gậy gỗ sao? Cậu có chủ nhân soái như Dương Thanh Nguyên sao?”
“5555, Dương Thanh Nguyên hoàn mỹ mà phù hợp hình tượng trong lòng mị, muốn gả cho ảnh!!!!”
Hồ Linh Lung nhìn đến cái bình luận này thì dừng một chút, vụng trộm mà nhìn nhìn Dương Thanh Nguyên, ờm, quả thật soái kinh tâm động phách, nhưng nếu mà gả cho ảnh…………
Hồ Linh Lung rùng mình một cái, bị dọa đến sắp lộ ra nguyên hình luôn, dù có cho cô thêm chín chục cái đuôi, cô cũng hổng có lá gan đi mơ ước Nhị Lang chân quân á!
Trừ bỏ bình luận của bạn bè trên mạng ra, Khương Minh Vũ cũng đăng video của tổ chương trình, trừ bỏ cảm tạ công ty giải trí Tiên Phàm nhiệt tình chiêu đãi ra, còn phơi ảnh chụp hai con chó ngốc nhà mình, cảm thán mà nói trừ bỏ đều là chó ra, chênh lệch lớn đến thiệt là khác nhau một trời một vực, phàm là chó nhà mình có một chút thông minh của Hao Thiên Khuyển, thì cũng sẽ không ngốc đến cắn hư tất cả sô pha trong nhà.
Ảnh đăng kèm là 1 tấm ảnh chụp husky nghiêng đầu lè lưỡi với ảnh Hao Thiên Khuyển đeo kính đen phơi nắng.
Bạn bè trên mạng xem weibo của Khương Minh Vũ xong đều cười ra nước mắt, đồng dạng đều là chó, sao chênh lệch lại lớn như vậy chứ!
****
Nhiệt độ của Dương Thanh Nguyên với Tôn Thắng thì càng khỏi nói, video cứu người trước đó còn đang truyền bá trên mạng đâu, video Tôn Thắng với Hồng Hài Nhi đánh nhau trước đó nữa còn hot khắp internet. Lúc Tôn Thắng với Hồng Hài Nhi so chiêu dù sao cũng là nhường cho đứa nhỏ, nhưng so chiêu với Dương Thanh Nguyên thì đó là dùng hết chiêu thức cả người, xem mà người ta hoa cả mắt, khắp nơi là năng lượng cao.
Lần này đạo diễn tổ chương trình xem như lấy được bảo tàng thiệt rồi, cảnh của Hao Thiên Khuyển một cái cũng không cắt, cảnh Dương Thanh Nguyên với Tôn Thắng đánh nhau càng là một chút cũng hổng nỡ động, thậm chí còn lấy hết tất cả hình ảnh của nhiều góc độ từ mấy cái camera tới đều cắt nối biên tập lại với nhau, thật là một chút tinh hoa cũng không nỡ lãng phí.
Đạo diễn từng xem công phu của Tôn Thắng trước đó đã liền nhiệt huyết sôi trào xem xong đoạn video này càng là kích tình mênh mông, nếu mời hai vị này diễn phim võ thuật, thì ngay cả chỉ đạo võ thuật với kỹ xảo hậu kỳ cũng giảm đi. Còn có Hồng Hài Nhi, tuy tuổi còn nhỏ, nhưng mà công phu vững chắc a, chỉ với hư thập cước của cậu thôi cũng sắp đột phá lực hút trái đất, thật là anh hùng xuất thiếu niên a!
Vì thế, đám đạo diễn hoài giấc mộng võ hiệp lại lần nữa gọi điện cho công ty giải trí Tiên Phàm hẹn lịch trình trước, Lý Tiểu Tiểu với Tiến Bảo đã quen rồi: “Các đạo diễn, xin định xong kịch bản với đầu tư trước được không?”
Mấy ông đạo diễn đó gấp đến bấu tim cào gan đi tìm biên kịch viết kịch bản, đạo diễn Lý Thần Minh thì lại cười nở hoa, 《Trung tâm hộ chủ》 mà ông đạo diễn quay vào nửa tháng sau, nhân vật chính chó mà đoàn phim định trước đó là một con chó cảnh sát đã xuất ngũ màu đen Đại Hắc.
Đại Hắc thông minh dũng mãnh, nhưng phối hợp với Khương Minh Vũ lại không xem là hoàn mỹ, lúc đối mặt với Khương Minh Vũ thì không đủ nhiệt tình, hỗ động giữa người với chó vẫn luôn không đạt được cái loại ôn nhu mà Lý Thần Minh muốn kia.
Thật sự ra muốn giải quyết vấn đề này cũng dễ, để cho Khương Minh Vũ ở chung với Đại Hắc nửa năm liền giải quyết xong, nhưng đoàn phim không thể vì bồi dưỡng ăn ý giữa người với chó mà chờ thời gian dài như vậy. Hai con chó nhà Khương Minh Vũ thật ra lại quen thuộc với anh ấy đó, nhưng hai con chó ngốc kia vừa dắt ra cái là y như ngựa hoang thoát cương, không hủy đi đoàn phim cũng xin lỗi với biệt danh của tụi nó, về phần đóng phim thì càng khỏi nghĩ đi, chúng nó căn bản là không hiểu tiếng người.
Ngay vào lúc đạo diễn Lý Thần Minh do dự xem có cần dùng viên cảnh sát chăm sóc Đại Hắc làm thế thân cho Khương Minh Vũ lúc quay bộ phận ôn nhu, sau đó chia ra quay biểu cảm Đại Hắc với Khương Minh Vũ không, Khương Minh hứng thú hừng hực mà gọi điện cho Lý Thần Minh, nói mình đã vì đoàn phim tìm được 1 con chó càng thích hợp rồi —- Hao Thiên Khuyển.
Lý Thần Minh nghe miêu tả của Khương Minh Vũ về Hao Thiên Khuyển xong thì trong lòng đặc biệt ngứa, thật khó mới đợi được lúc 《Tôi đến nhà nghệ sĩ làm khách》—— bản đặc biệt về công ty giải trí Tiên Phàm phát sóng, Lý Thần Minh đúng giờ ngồi trước TV chờ xem chương trình.
Khi tổ chương trình tới công ty giải trí Tiên Phàm rồi gõ vang cổng lớn, Lý Thần Minh không nghĩ tới mở cửa thế mà lại là Hao Thiên Khuyển, chỉ thấy cái đầu nhỏ của nó thò ra từ trong khe cửa, nhìn kỹ một vòng mới dùng vuốt đẩy cửa cổng ra, một bộ tư thái mời khách vào.
Chỉ với cái ánh mắt này thôi đã khiến Lý Thần Minh giật mình, đều nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, động vật cũng giống vậy, thông minh hay không nhìn ánh mắt liền biết, Hao Thiên Khuyển này tuyệt đối là một con chó tốt thông minh.
Đoạn sau chương trình càng chứng minh suy đoán của Lý Thần Minh, ai từng thấy chó dùng muỗng uống nước hả, quả thực là thành tinh. Đặc biệt là nó với ông Táo có một quá trình trao đổi ánh mắt, loại trạng thái này đúng là đạo diễn muốn.
Xem xong toàn bộ chương trình, Lý Thần Minh lập tức gọi điện cho Khương Minh Vũ: “Lúc nào thì tôi có thể trông thấy Hao Thiên Khuyển?”
Sau khi Khương Minh Vũ ghi hình show xong đã liền khai thông vụ này với Tiến Bảo, chỉ cần kịch bản thích hợp, đạo diễn cũng tán thành Hao Thiên Khuyển liền không thành vấn đề.
“Tôi gửi kịch bản cho công ty giải trí Tiên Phàm rồi, mai tôi lái xe qua đi đón Hao Thiên Khuyển, chúng ta cùng nhau gặp mặt.” Nói tới đây, Khương Minh Vũ nhớ tới một chuyện: “Đúng rồi, công ty giải trí Tiên Phàm có 1 yêu cầu, cơm Hao Thiên Khuyển ăn ở đoàn phim phải giống các diễn viên khác, không thể cho Hao Thiên Khuyển ăn cơm thừa.”
“Cái này tôi hiểu.” Lý Thàn Minh không nhịn được mà cảm thán nói: “Từ trong chương trình đã liền nhìn ra, Hao Thiên Khuyển là một con chó chú ý, tôi cam đoan tiêu chuẩn dùng cơm của nó giống với cậu, mặt khác còn mua thức ăn đóng hộp cho chó, bánh quy cho chó tốt nhất để làm đồ ăn vặt cho nó.”
Khương Minh Vũ sờ sờ đầu, chính anh đây là một ảnh đế lăn lộn kiểu gì vậy, đãi ngộ này còn không bằng chó đâu!
Buông điện thoại, Khương Minh Vũ share kịch bản cho công ty giải trí Tiên Phàm, cũng hẹn sẵn thời gian đi đón Hao Thiên Khuyển. Tiến Bảo in kịch bản ra đưa cho Hao Thiên Khuyển: “Cậu xem kịch bản này thế nào? Có nguyện ý nhận hay không?”
Hao Thiên Khuyển ngồi trên ghế dựa dùng móng lật kịch bản, cấp tốc mà xem một lần từ đầu tới đuôi, gật gật đầu: “Còn được, phần diễn có đủ, chỉ là không có lời thoại.”
Tiến Bảo trợn trừng mắt: “Sao yêu cầu nhiều vậy? Dù cho có lời thoại cũng là hậu kỳ đi phối âm, không có chuyện gì của cậu, đi ra ngoài đóng phim ngậm chặt miệng của cậu lại cho tôi biết chưa?”
“Biết biết!” Hao Thiên Khuyển không kiên nhẫn mà huơ huơ móng vuốt: “Tôi thật khó khăn mới xuống dưới với Nhị gia nhà tôi, chắc chắn sẽ không trái với quy định mà trở về, cô yên tâm là được rồi.”
Lúc này Tiến Bảo mới dịu biểu tình xuống: “Cái này còn tạm được, ầy, đúng rồi, ngày mai lúc cậu đến đoàn phim nhớ để di động lại!”
Hao Thiên Khuyển chần chờ quay đầu nhìn Tiến Bảo: “Còn không thể mang di động?”
“Cái này không phải vô nghĩa sao? Cậu thấy chó nhà ai có thể chơi game chơi thành vương giả, cãi nhau với người ta khắp thế giới, đánh chữ còn nhanh hơn cả ông Táo.” Tiến Bảo thuận tay hốt đi di động của Hao Thiên Khuyển: “Tôi bảo quản thay cậu, chờ cậu đóng phim xong trở về lại trả cậu.”
Hao Thiên Khuyển giương mắt mà nhìn Tiến Bảo lấy đi di động của mình, trên mặt lộ ra biểu cảm ấm ức: Không cho chơi game, cái này cũng quá khó xử chó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.