Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 82:




Công ty giải trí Tiên Phàm trừ bỏ nghệ sĩ đang bận ra, nhà thiết kế phục trang thủ tịch Trương Thiên Nữ cũng bận rộn lên, cô trừ bỏ may quần áo cho nghệ sĩ nhà mình ra, cũng nhận một đơn hàng lớn, đặt làm mấy kiểu quần áo lễ phục cùng thường phục thay một ngôi sao nữ nổi tiếng trong nước Lý Tuyết Phỉ để đi dự liên hoan phim điện ảnh quốc tế.
Nói đến quần áo đặt Trương Thiên Nữ làm, hiện tại ở trong giới giải trí đã có rất nhiều người đều biết đến, chỉ là tuy quần áo Trương Thiên Nữ làm thật làm người ta kinh diễm với tinh xảo mười phần, nhưng giá quá đắt, động cái là mấy trăm ngàn đến mấy triệu làm cho rất nhiều nghệ sĩ đều ăn không tiêu. Mấy cô ấy tham gia hoạt động tình nguyện đi thuê một ít lễ phục với trang sức hoặc là đi kéo tài trợ cũng không muốn tốn nhiều tiền thế để đi đặt làm một bộ đồ chỉ có thể mặc một lần, cái này quả thật có hơi quá tiêu pha.
Tuy mua không nổi, nhưng không ngăn được mọi người đều thích, rất nhiều ngôi sao đều đỏ mắt đãi ngộ của công ty giải trí Tiên Phàm. Người khác thì không nói, chỉ hai người mới là Bạch Thụy Trạch với Khổng Minh Tuyên thôi, một người tham gia tuyển tú người kia tham gia 《Siêu cấp trí tuệ》, hai người kia mỗi lần đều có quần áo bất đồng để mặc. Nhất là Khổng Minh Tuyên, từng mở tủ ra ở trong chương trình, đỉnh ghê, một loạt quần áo mới, vừa thấy phong cách thêu thùa trên quần áo liền biết là tay nghề của Trương Thiên Nữ, công ty giải trí Tiên Phàm đối với nghệ sĩ dưới cờ của mình đúng thật rất hào phóng.
Tuy rất nhiều nghệ sĩ đều muốn gia nhập công ty giải trí Tiên Phàm, nhưng dù cho là tuyến 1 tuyến 2 tuyến 3 hay là người mới, toàn bộ bị công ty giải trí Tiên Phàm cự tuyệt hết. Làm cho không ít nghệ sĩ đều buồn bực, rốt cuộc là nghệ sĩ như thế nào thì mấy người mới nhận hả? Thế nào cũng phải đẹp như Khổng Minh Tuyên vậy sao? Bọn tôi thiệt sự là không có năng lực như vậy á!
Trừ bỏ nghệ sĩ ra, có vài công ty trang phục xa xỉ phẩm hàng hiệu cũng theo dõi Trương Thiên Nữ, rất nhiều nhà thiết kế đều cảm thấy lấy thiên phú thiết kế cùng tài thêu của Trương Thiên Nữ thì hoàn toàn có thể thành lập thương hiệu của chính mình, vì sao phải cứ đi làm nhà thiết kế cho một công ty giải trí, quả thực quá khó hiểu.
Không ít công ty đều cho rằng Trương Thiên Nữ là vì thiếu tiền nên không dám đi ra ăn máng khác, đều thử thăm dò bàn bạc với cô, chẳng những khai ra bảng giá phong phú làm cho tim người ta nhảy lên, còn vỗ ngực cam đoan hủy hợp đồng với công ty giải trí Tiên Phàm thay Trương Thiên Nữ.
Đối với những người này, Trương Thiên Nữ bình thường đều sẽ trả về nụ cười lạnh ha ha: “Cậu thấy chị đây giống kẻ thiếu tiền sao?”
Chúng công ty hàng hiệu xa xỉ phẩm: “…………”
Vậy vì sao mi lại cứ muốn ở công ty giải trí Tiên Phàm hả?!!!
Mặc kệ nói như nào, nghệ sĩ dưới cờ công ty giải trí Tiên Phàm tuy còn chưa có đỏ đến tuyến 1, nhưng mà hiện tại quần áo mặc trên người bọn họ đã truyền rộng ra trong giới giải trí, ngay cả siêu sao tuyến 1 cũng có nghe thấy, minh tinh màn bạc Lý Tuyết Phỉ của Hoa Quốc là một vị trong đó.
Năm trước, một bộ phim Lý Tuyết Phỉ diễn chính cả danh tiếng lẫn phòng bán vé được mùa song thu, năm nay được đề cử đến liên hoan phim Nice, một trong 3 liên hoan phim lớn nhất thế giới, cũng có hi vọng đánh sâu vào ảnh hậu Nice. Bởi vậy nên lễ phục cô mặc không chỉ phải phô bày ra nét đẹp của con gái phương Đông, còn nhất định phải tinh xảo, mới có thể diễm áp quần phương ở chỗ như thế.
Đi thảm đỏ ở liên hoan phim quốc tế, so với lễ phục hàng hiệu nghìn bài một điệu mà nói, Lý Tuyết Phỉ càng muốn mặc lễ phục phong cách hoa quốc. Vốn các cô cân nhắc đều là nhà thiết trong nước thành danh đã lâu, nhưng mà trong lúc vô tình khi nhìn thấy quần áo mà Bạch Thụy Trạch, Khổng Minh Tuyên mặc khi tham dự show thì liền sửa lại ý tưởng.
Khi Lý Tuyết Phỉ hằng năm mặc lễ phục hàng hiệu đặt làm nhìn thấy quần áo trên người Khổng Minh Tuyên lần đầu tiên kia thì trong óc nháy mắt nhảy ra mấy từ, tinh xảo, hoa mỹ, không gì sánh bằng.
Nhìn trúng quần áo thì tất nhiên liền để nhân viên công tác dưới tay hỏi thăm xem là làm ở đâu, nhân viên công tác hằng năm trà trộn trong giới giải trí, tin tức trong tay một người lại linh thông hơn một người. Rất nhanh bọn họ liền tìm được video phát sóng trực tiếp về Trương Thiên Nữ, vì tiện cho quan sát còn cố ý cắt nối biên tập lại với nhau.
Lý Tuyết Phỉ cầm lấy non nửa ly rượu đỏ ngồi trên sofa. Trên màn hình lớn, Lý Tiểu Tiểu cầm camera đi đến phòng Trương Thiên Nữ, Lý Tuyết Phỉ liếc mắt một cái liền nhìn trúng bức thêu phượng hoàng trong đó, cô không nhịn được mà ngả người về phía trước một chút, rượu đỏ trong tay cũng bất tri bất giác đặt ở một bên, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình: “Tiểu Tử, cô thấy bức thêu kia của cô ấy là thêu tay là thêu máy?”
“Hẳn là thêu tay.” Trợ lý Tiểu Tử nói: “Có đôi khi tôi sẽ xem phát sóng trực tiếp của Trương Thiên Nữ, cô ấy thường xuyên biểu diễn cắt quần áo và thêu ở hiện trường. Cái này hẳn là cô ấy thêu tay, cảm giác thêu máy không có quá sống động như vậy.”
Lý Tuyết Phỉ gật gật đầu: “Cô nói rất đúng, tôi cảm thấy phong cách may quần áo của cô ấy rất không tệ, thủ công cũng tinh xảo mười phần. Cô thay tôi hẹn cô ấy một chút, tôi muốn xem xem tay nghề cô ấy rốt cuộc là thế nào.”
Làm trợ lý của minh tinh điện ảnh tuyến 1, Tiểu Tử vào lúc cắt nối biên tập video đã thu thập đầy đủ tư liệu liên quan đến Trương Thiên Nữ, cô ấy tất nhiên biết mục đích Lý Tuyết Phỉ hẹn Trương Thiên Nữ, cho nên trước hết là thật cẩn thận mà nhắc một câu: “Chị Thiên Ca, Trương Thiên Nữ này trên cơ bản chỉ may quần áo cho nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm, nghệ sĩ công ty khác cũng đi tìm cô ấy, nhưng nghe nói giá quần áo cô ấy may rất cao thì đều chùn bước.
Dừng một chút, Tiểu Tử tiếp tục nói: “Lần này phim của chị Tuyết có hi vọng lấy được giải, mấy hãng hàng hiệu trong và ngoài nước đều chủ động liên hệ công ty nguyện ý tài trợ lễ phục, cũng nguyện ý căn cứ nhu cầu của chúng ta để tiến hành định chế.”
Ngón tay Lý Tuyết Phỉ nhẹ nhàng gõ hai cái trên sofa, cuối cùng vẫn là lắc lắc đầu: “Mặc dù là đặt làm, những nhà thiết kế đỉnh cao kia chắc chắn cũng đã bị những minh tinh điện ảnh Âu Mỹ hẹn đi hết rồi, lễ phục tài trợ cho tôi kiểu gì cũng sẽ không so bằng những ngôi sao Âu Mỹ kia. Lại nói, cái tôi muốn lần này là tăng thêm nguyên tố hoa quốc trong lễ phục, tại phương diện này người nước ngoài không được, vẫn phải là nhà thiết kế bản thổ ta.”
Nói xong, Lý Tuyết Phỉ cầm remote dừng hình ảnh lại trên một bộ váy, trên mặt lộ ra thần sắc si mê: “Cô xem, sao quần áo Trương Thiên Nữ này làm ra lại đẹp như vậy chứ, đây mới là quần áo phong cách hoa quốc trong cảm nhận của tôi, riêng một bộ váy này thôi tôi đã cảm thấy còn đẹp hơn so với mấy món lễ phục kia nhiều.”
Tiểu Tử lộ ra nụ cười khó khăn, chị à, giá của bộ váy này cũng không rẻ bằng lễ phục á!
**
Nếu Lý Tuyết Phỉ hạ quyết tâm muốn gặp Trương Thiên Nữ một lần, tận mắt xem xem quần áo cô làm liệu có đẹp giống như đã xem trong video không. Làm trợ lý vương bài, Tiểu Tử lập tức tìm quan hệ lấy được phương thức liên hệ với Trương Thiên Nữ, thử thăm dò gọi một cuộc điện thoại.
Trương Thiên vào lúc đến công ty giải trí Tiên Phàm liền thành lập công ty, đăng ký thương hiệu cùng rất nhiều độc quyền của mình, đã thành lập phòng làm việc ở những nơi như đế đô, Thượng Hải, thành phố điện ảnh.
Sau khi Tiểu Tử gọi điện đến cũng không quanh co, nói thẳng muốn đặt làm lễ phục, muốn hẹn thời gian đến phòng làm việc của Trương Thiên Nữ xem một cái. Trương Thiên Nữ hỏi thành phố chỗ Tiểu Tử, liền hẹn các cô gặp mặt ở phòng làm việc đế đô.
Hôm sau, Tiểu Tử lái xe dẫn theo Lý Tuyết Phỉ đến địa chỉ Trương Thiên Nữ đưa, sau khi đậu xe xong thì nhìn về phía số nhà một cái, thế mà lại là 1 căn tứ hợp viện đã có chút năm tháng. Ở đế đô mà có thể mua được viện như vầy không chỉ có tiền là được, ít nhất phải có bối cảnh nhất định mới có thể lấy được tứ hợp viện đoạn đường ưu việt, bảo tồn hoàn hảo như vậy.
Chưa đợi đến gặp mặt, Lý Tuyết Phỉ đã thêm vài phần tò mò với Trương Thiên Nữ.
Nhẹ nhàng gõ gõ vòng đập cửa bằng đồng trên cửa lớn sắc đỏ, cửa lớn rất nhanh liền mở ra, một cô gái mặc váy dài màu trắng mở cửa, nhìn thấy hai người họ rồi thì xinh đẹp cười: “Vào đi.”
Lý Tuyết Phỉ đã từng thấy Trương Thiên Nữ trên video, nhưng lần này nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Trương Thiên Nữ vẫn cứ có loại cảm giác giật nảy cả mình như cũ.
“Cô thoạt nhìn đẹp hơn trong video.” Lý Tuyết Phỉ tháo kính râm xuống, ánh mắt có chút phức tạp mà nói: “Nghe nói công ty giải trí Tiên Phàm các cô dù là nhân viên hay là nghệ sĩ thì giá trị nhan sắc đều rất cao, hôm nay thấy cô tôi xem như tin rồi.”
Trương Thiên Nữ khách khí mỉm cười, đi đằng trước dẫn đường cho hai người. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, mây lành màu bạc trên váy màu trắng quay cuồng, như ẩn như hiện đẹp không sao tả xiết.
Rèm sa chỗ chính phòng khép hờ, Lý Tuyết Phỉ với Tiểu Tử vừa tiến vào liền nghe thấy hương thơm nhàn nhạt, theo mùi nhìn lại, vừa vào cửa liền thấy có cái bàn bày lư hương với phong cách tạo hình cổ xưa thanh lịch trên đó, bên trong không biết là hương gì, hương vị thanh nhã lại dễ ngửi.
Nhìn tạo hình, phẩm tướng cùng màu sắc của lư hương kia, thần sắc Lý Tuyết Phỉ hơi hơi động, quay đầu liếc nhìn Trương Thiên Nữ một cái: “Tôi là khách mời đặc biệt của chương trình Bảo tàng Hoa quốc, kỳ chương trình trước đó vừa khéo là nói về lò Tuyên Đức. Theo một ít tri thức nông cạn tôi học được mà xem, cái lò này của cô hẳn là lò Tuyên Đức không thể nghi ngờ, nhưng người khác có được lò Tuyên Đức đều hận không thể cúng lên, cô lại dùng để huân hương, sẽ không phải là hàng nhái đi.”
“Chỗ của tôi trước nay chưa bao giờ có thứ đồ như hàng nhái.” Trương Thiên Nữ vừa rửa tay pha trà vừa thần sắc nhàn nhạt mà nói: “Dù là dụng cụ sang quý hay là đá quý hiếm có, chỉ có khi sử dụng mới có thể thể nghiệm ra giá trị được, nếu mà chỉ bày đó không thôi, chả có gì khác với một đống đồng nát sắt vụn.”
Lý Tuyết Phỉ cười: “Người nhìn thấu như cô vậy quá ít.”
Lần thứ nhất rửa sạch lá trà, lần thứ hai rót ra là nước trà xanh sắc hơi xanh. Cũng không biết tách trà Trương Thiên Nữ dùng là làm bằng chất liệu gì nhìn ôn nhuận như ngọc, mỏng như giấy Tuyên Thành, bưng lên nhìn thấu qua cái tách cũng có thể nhìn thấy vị trí nước trà, nhưng sờ lên lại một chút cũng không nóng.
Lý Tuyết Phỉ nhấp một miếng trà, một cỗ cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái theo khoang miệng lan tràn khắp tứ chi, toàn thân đều cảm giác thoải mái không ít.
Lý Tuyết Phỉ bởi vì hằng năm đóng phim nên có tật xấu mất ngủ mơ nhiều, bình thường lúc ở đoàn phim phần nhiều là uống nước táo đỏ cẩu kỷ dưỡng sinh, buổi tối ở khách sạn hoặc là về nhà thì thường sẽ uống một ly rượu đỏ, rất ít đụng tới nước trà. Nhưng không nghĩ tới trà này chẳng những vị trong suốt ngọt lành, thế mà còn có loại hiệu quả làm người ta kinh hỉ này, cũng không biết là lá trà gì.
Tách trà rất nhỏ, chẳng qua là lượng của một hai hớp, Lý Tuyết Phỉ hai hớp đã uống hết nước trà, Trương Thiên Nữ lại rót đầy nước trà mới thay hai người.
“Các cô đến chỗ tôi đây muốn đặt làm dạng lễ phục gì?” Trương Thiên Nữ bưng trà doanh doanh cười nói: “Chỗ tôi lễ phục phẩm chất kiểu gì cũng có thể làm, chủ yếu là giá hơi đắt.”
“Sợ đắt đã không đến chỗ cô.” Lý Tuyết Phỉ nhìn Trương Thiên Nữ: “Quan trọng là tiền này tiêu đáng giá mới được.”
Trương Thiên Nữ thả tách trà đứng lên: “Vậy trước hết tôi mang các cô đi xem thử mấy kiểu lễ phục tôi vừa làm xong đi.”
Lý Tuyết Phỉ uống hết sạch trà trong tách, lúc này mới đứng dậy đi theo sau lưng Trương Thiên Nữ sang phòng bên phải.
Trong phòng trừ bỏ một cái bàn cực lớn ra thì chính là quần áo treo trên giá triển lãm, tuy mỗi bộ quần áo đều mang theo phong thái hoa quốc nồng đậm, nhưng mỗi một bộ đều có chỗ độc đáo, dù là từ tạo hình hay là hoa văn hay là chỉnh thể thiết kế đều có phân biệt rõ ràng.
Lý Tuyết Phỉ nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên một bộ lễ phục hoa mỹ huyễn lệ, trên mặt lộ ra biểu cảm chấn động: “Bộ quần áo này thật xinh đẹp!”
Trương Thiên Nữ đi đến bên người cô ấy, ngẩng đầu nhìn bộ quần áo treo trên này: “《Cuộc chiến thượng cổ》 của Huyền Phinh đã lên lịch chiếu vào nguyên đán, mấy bộ này là lễ phục chị ấy muốn mặc khi tuyên truyền điện ảnh.”
“Quần áo này chỉ là mặc khi tuyên truyền điện ảnh?” Trên mặt Lý Tuyết Phỉ lộ ra vẻ phức tạp: “Lễ phục của rất nhiều ngôi sao nữ tham gia lễ trao giải trong nước cũng không long trọng bằng cái này.”
“Không có cách nào, bộ phim này là công ty đầu tư, Huyền tỷ với Linh Lung nhà bọn tôi vì đóng cho tốt bộ phim này cũng mất tâm tư rất lớn. Tôi cái khác không biết, chỉ biết may quần áo, cũng chỉ có thể dốc hết lòng trên này.” Trương Thiên Nữ nói xong thì mở một ngăn tủ kế bên ra, lấy một cái hộp tinh xảo bên trong ra, mở ra thì bên trong là một bộ trang sức: “Bộ trang sức này là căn cứ theo bộ quần áo này mà làm theo yêu cầu.”
Lý Tuyết Phỉ nhìn hộp trang sức Trương Thiên Nữ nâng, trang sức bên trong thủ công tinh mỹ, dù là đá quý hay là kim cương thì độ sạch đều rất cao, loại tỉ lệ cùng phẩm tướng này ở bên ngoài có tiền cũng chưa hẳn mua được.
“Các cô còn làm trang sức sao?” Lý Tuyết Phỉ không có tùy tiện đi cầm bộ trang sức này, chỉ là nhìn quần áo rồi nhìn vòng cổ, vòng tay, miêu tả bộ dáng khi chúng phối hợp với nhau trong đầu, trừ bỏ hoàn mỹ ra chẳng còn từ gì có thể hình dung.
Nếu không phải Trương Thiên Nữ nói đây là lễ phục cho Huyền Phinh mặc tuyên truyền điện ảnh, cô thiệt muốn mua bộ quần áo cùng trang sức này đi để mặc đi liên hoan phim, đến lúc đó chắc chắn có thể rung động toàn trường.
Lưu luyến dời mắt khỏi quần áo, Lý Tuyết Phỉ nhìn quần áo khác chung quanh: “Có thể cho tôi thử một lần không?”
Trương Thiên Nữ nghe thế thì lấy một chiếc váy dài thêu hoa văn thanh nhã ở một bên xuống: “Đây là váy tôi tự may cho chính mình, còn chưa có mặc, dáng người chúng ta không khác mấy, cô có thể mặc vào thử một lần.”
Lý Tuyết Phỉ đưa tay nhận lấy, vào lúc đụng tới váy thì cảm giác được tơ lụa trơn mượt vô cùng chảy xuống theo đầu ngón tay, xúc cảm thoải mái làm cho đáy lòng cô run lên.
Ở một góc phòng là phòng thử đồ, Lý Tuyết Phỉ ôm quần áo đi vào, cởi quần áo mình xuống, thay váy của Trương Thiên Nữ làm vào.
Sau khi mặc váy vào, Lý Tuyết Phỉ không nhịn được mà đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve trên làn váy một lát, cô cũng từng mặc không ít quần áo làm từ tơ tằm, cũng không có cái nào trơn mượt giống như chất liệu của cái váy này, tay vuốt ve trên đó cơ hồ là luyến tiếc bỏ ra.
Lý Tuyết Phỉ xoay một vòng trước gương trong phòng thử đồ, tuy bộ quần áo này không phải làm cho cô, nhưng chiều cao của cô với Trương Thiên Nữ không khác mấy, dáng người cũng có chút tương tự, bộ quần áo này mặc trên người cô vô cùng vừa người, từ vải dệt đến thiết kế tới cắt may quần áo rồi tới hoa văn thêu bên trên đều làm cho Lý Tuyết Phỉ vừa lòng mười phần.
Soi gương thưởng thức một lát, Lý Tuyết Phỉ đi ra khỏi phòng thử đồ, trên mặt nở rộ nụ cười tươi vừa lòng.
Trương Thiên Nữ mở ngăn kéo ra lấy một chuỗi vòng cổ trân châu ra đeo trên cổ Lý Tuyết Phỉ, lại thay cô ấy đeo một đôi hoa tai trân châu.
Vòng cổ, hoa tai phối hợp với bộ quần áo này cùng nhau phô bày ra toàn bộ ưu thế của Lý Tuyết Phỉ một cách hoàn mỹ, làm nổi bật mày tươi mắt sáng, thùy mị thướt tha của cô.
Nhìn chính mình trong gương, Lý Tuyết Phỉ đều có chút luyến tiếc cởi quần áo ra, vừa thưởng thức trân châu mượt mà trên hoa tai vừa cười nói: “Tôi biết bộ quần áo này là cô làm cho chính mình, nhưng tôi thật sự là rất thích. Vừa lúc ngày mai tôi muốn tham gia một hoạt động, bộ quần áo này cũng thích hợp, không biết Trương tiểu thư có thể bỏ thứ yêu thích không?”
Trương Thiên Nữ lắc lắc đầu: “Bộ quần áo này nhìn vừa người, nhưng trên thực tế đối với cô mà nói lại hơi chật eo, cổ áo mở ra cũng hơi lớn. Trên thế giới không có dáng người hoàn toàn giống nhau, chỉ có quần áo tùy cơ ứng biến mà làm mới là thích hợp với cô nhất.”
Lý Tuyết Phỉ thấy thỉnh cầu của mình bị cự tuyệt thì sắc mặt có chút không nhịn được, nhưng giây tiếp theo liền nghe Trương Thiên Nữ nói: “Nếu cô thích thì tôi có thể làm thay cô một bộ bây giờ, không chậm trễ cô mặc ngày mai.”
Lý Tuyết Phỉ ngây ngẩn cả người, chần chờ hỏi: “Cô nói là làm bây giờ? Hôm nay có thể làm xong?”
Trương Thiên Nữ tự tin cười: “Nếu hôm nay không làm xong, bộ quần áo trên người cô này, tôi tặng cô.”
Lý Tuyết Phỉ cầm quần áo thay ra, mới vừa ra thì Trương Thiên Nữ lại hỏi: “Cô là muốn vải dệt bây ngay giờ hay là vải dệt sẵn?”
Lý Tuyết Phỉ nghe mà đều choáng váng: “Còn có thể dệt ngay giờ?”
“Chất liệu mà tôi may áo đều là tự mình dệt, tôi có thể dựa theo yêu cầu của cô để cung cấp các loại tơ tằm đặc thù phối hợp, hoặc là dựa theo nhu cầu của cô dệt ra hoa văn, gì mà gấm Tứ Xuyên, gấm Vân, gấm Tống linh tinh đều được. Nếu mà không nghĩ ra, cũng có thể trực tiếp chọn vải dệt sẵn.” Trương Thiên Nữ dẫn Lý Tuyết Phỉ đi đến gian phòng phía tây, trên bàn dài ở đây bày từng xấp các xấp vải màu sắc tươi sáng, có cái là vải trơn, có cái thì lúc dệt đã mang theo hoa văn xinh đẹp.
Lý Tuyết Phỉ cơ hồ là không hề do dự liền chọn vải cùng kiểu với Trương Thiên Nữ, Trương Thiên Nữ cầm lấy cái kéo ở một bên, ngay cả đo cũng chưa đo liền cắt xuống một khúc lớn phủ trên cánh tay: “Cô có yêu cầu hoa văn gì trên quần áo không?”
“Tôi hi vọng trên quần áo có nguyên tố hoa sen.” Lý Tuyết Phỉ nói: “Ngày mai tôi phải đi ghi hình show 《Bảo tàng Hoa quốc》, chủ đề show kỳ này có liên quan đến hoa sen, tôi làm khách quý phải dẫn dắt khán giả xem xét các món đồ cổ có nguyên tố hoa sen ở các triều các đại. Tôi vốn có chuẩn bị một bộ lễ phục, nhưng nếu chỗ cô đã có thể làm theo yêu cầu, tôi vẫn là hy vọng có một bộ quần áo càng thích hợp với chủ đề chương trình.”
“Được!” Trương Thiên Nữ thả vải dệt sang một cái bàn trống ở cạnh, đã không lấy thước dây đo kích cỡ, cũng không vạch dấu trên vải, cầm lấy kéo xoẹt xoẹt xoẹt đã cắt xong xuôi bộ dáng váy rồi. Đi đến trước một cái ngăn tủ ở cạnh, mở tủ ra thì bên trong là những sợi tơ hơn một ngàn loại màu, chỉ có thêu lá sen màu xanh không thôi, Trương Thiên Nữ đã lấy ra tới mấy chục loại.
Giống như cắt quần áo vậy, Trương Thiên Nữ thêu cũng không cần vẽ mẫu thiết kế, xe chỉ luồn kim liền bắt đầu thêu, Lý Tuyết Phỉ ở cạnh nhìn hoa cả mắt, ngay cả thở mạnh cũng không dám, đôi mắt nháy cũng không nháy mà xem hiện trường thêu thùa của Trương Thiên Nữ.
Trên vạt váy dài thêu lá sen to to nho nhỏ, nhìn xa tựa như hồ sen xinh đẹp, nhìn gần có thể nhìn thấy gân lá trên lá sen. Ánh mặt trời chiếu vào trên lá sen, soi đến từng giọt nước óng ánh trong suốt một. Trên lá sen, có nụ hoa phấn nộn e ấp, có sen non xấu hổ hé nở, cũng có hoa sen xinh đẹp lộ ra đài sen màu vàng nhạt……
Trừ bỏ vạt váy ra, vị trí ngực váy cũng dùng nguyên tố hoa sen cùng lá sen, cùng soi chiếu với làn váy.
Trong bất tri bất giác đã trôi qua 2 tiếng, váy đã may xong rồi, sợi tơ trên kim của Trương Thiên Nữ cũng vừa lúc dùng xong.
Lý Tuyết Phỉ nhìn hoa sen kiều diễm trên váy mà có chút do dự, váy này đẹp thì đẹp, nhưng cô cảm thấy có hơi quá diễm.
Trương Thiên Nữ nhìn ra tâm tư Lý Tuyết Phỉ, tùy tay thả kim đã dùng vào hộp, chẳng để ý mà nói: “Cô có thể đi thử xem, vẫn là câu nói kia, nếu không thích thì bộ kia của tôi tặng cho cô.”
Lý Tuyết Phỉ cầm quần áo vào lại phòng thử đồ, một lát sau cô ấy đầy mặt tươi cười mà đi ra, theo bước đi của cô, lá sen hoa sen cũng phảng phất như đang lắc lư theo gió vậy, tựa như tiên tử hoa sen hóa thân.
Trên mặt Tiểu Tử lộ ra tươi cười kinh diễm: “Chị, bộ váy này đẹp lắm, rất thích hợp với chị.”
Tươi cười trên mặt Lý Tuyết Phỉ cũng chân thành rất nhiều, soi gương soi trước soi sau, không thể không bội phục tay nghề Trương Thiên Nữ. Tuy lúc làm bộ váy này toàn bộ hành trình không dùng thước đo, nhưng kích cỡ váy áo lại vừa vặn, thêm một tấc thì hơi mập thiếu một tấc thì hơi chật, tương đối hoàn mỹ.
“Có trang sức phối hợp không?” Lý Tuyết Phỉ tươi cười đầy mặt mà soi gương thưởng thức váy của mình: “Tôi mua luôn ở chỗ cô.”
Trương Thiên Nữ lấy một đôi hoa tai phỉ thúy kiểu hoa sen thế nước vô cùng tốt ra, phối hợp với bộ này thì vừa vặn đẹp.
Tiểu Tử nhìn nhìn phỉ thúy này, mặt liền nhíu lại, đi theo bên người Lý Tuyết Phỉ nhiều năm, cô cũng có chỗ hiểu biết đối với châu báu thúy ngọc linh tinh, chỉ cái thế nước này thôi thì đôi hoa tai này ít nhất cũng phải mấy trăm ngàn mới mua nổi.
Đã đến chỗ Trương Thiên Nữ, Lý Tuyết Phỉ sẽ không suy xét vấn đề tiền, dù sao thì một bộ quần áo này xem như đã làm cô cảm thấy mỹ mãn. Chờ lấy quần áo được thay, lúc này Lý Tuyết Phỉ mới nhớ tới mục đích mình đến nơi này: “Tay nghề của cô quả thật rất tốt, vậy quần áo đi tham gia liên hoan phim của tôi liền đặt ở chỗ cô nhé, tôi muốn một bộ lễ phục bách điểu triều phượng, nhất định phải cao quý, rộng rãi, diễm áp quần phương, phủ qua những nữ ngôi sao Âu Mỹ kia!”
Tạm dừng một lát, Lý Tuyết Phỉ dịu khẩu khí xuống nói: “Danh tiếng của tác phẩm dự thi lần này của tôi vô cùng tốt, rất có khả năng đánh sâu vào ảnh hậu, cô nhất định phải làm ra lễ phục hoàn mỹ nhất cho tôi.”
“Một tháng sau cô tới xem thành phẩm, nếu không vừa lòng thì tôi làm lại!” Trương Thiên Nữ dễ nói chuyện mà hỏi lại một câu: “Đến lúc đó trang sức cũng cần bên tôi phối luôn cho cô sao?”
“Có thể!” Lý Tuyết Phỉ thưởng thức hoa tai hoa sen phỉ thúy trong hộp nói: “Tôi cảm thấy thủ công của trang sức của cô cũng rất tốt, hơn nữa phẩm tướng cũng không tồi.”
Trương Thiên Nữ tùy tay đưa một hộp to qua: “Vậy cô càng thích trang sức chất liệu gì hơn? Đá quý? Kim cương? Hay là phỉ thúy? Cô có thể chọn một tảng trước, đến lúc đó tôi trực tiếp mài thay cô.”
Lý Tuyết Phỉ nhìn đá quý các màu lớn bằng nắm đấm trong hộp, phỉ thúy đế vương lục cùng với một đống kim lớn bằng trứng bồ câu, không khỏi lộ ra biểu tình một lời khó nói hết: “…………”
Tôi cảm thấy cô không phải vội vã tới may quần áo cho tôi, cô là tìm tôi khoe giàu!!
*****
Nghệ sĩ nhân viên của công ty giải trí Tiên Phàm trừ bỏ ở bên ngoài đóng phim thì chính là chạy thông báo làm tuyên truyền, Chiêu Tài Tiến Bảo cũng ở căn cứ điện ảnh bồi bọn họ, Trương Thiên Nữ vì mở rộng nghiệp vụ mà đi đế đô, công ty to như vậy mà một người cũng không có, chỉ để lại phòng ở trống không cùng một sân hoa cỏ quý báu.
Tuy công ty có hoa hoa cỏ cỏ giá trị chục triệu, nhân sâm sang quý hiếm có cùng với đồ cổ đá quý khắp phòng, nhưng mà Lý Tiểu Tiểu tuyệt không lo lắng có trộm đến. Có cả một công ty thần tiên yêu quỷ ở đây, dù cho có cách một vạn tám ngàn dặm cũng có thể nháy mắt là về. Muốn trộm đồ, trước hết ngẫm lại xem thần kinh của mình có đủ mạnh mẽ không đã đi.
Đóng phim ở thành phố điện ảnh, ăn ở đoàn phim, ở tại khách sạn, tuy rằng rất thoải mái, nhưng mà không có hương vị của nhà. Ông Thổ vừa thấy nhân viên công ty đều sắp gom đủ ở căn cứ thành phố điện ảnh, nên nương lúc nhàn rỗi khi đóng phim đi ra, trực tiếp dọn một tòa cổ trạch cạnh căn cứ thành phố điện ảnh ra làm ký túc xá công ty mới.
Người khác dọn dẹp tứ hợp viện thì thế nào cũng phải một năm rưỡi, nhưng mấy cái đó ở chỗ ông Thổ hoàn toàn chả phải chuyện gì, phất tay áo cái đã tu chỉnh phòng ở lưu loát. Trong viện tuy có hoa viên dành riêng lớn như ở công ty, nhưng mà dưới góc tường đều bị ông Thổ trồng đủ loại hoa cỏ, cây táo nửa sống nửa chết trong sân cũng lần nữa tỏa sáng sinh cơ, còn kết đầy quả táo, còn một tháng nữa là có thể đỏ.
Ông Thổ lại kính dâng ra một đám gia cụ đồ cổ của mình, trang bị chỉnh tề cho các phòng, Trương Thiên Nữ cũng tới một chuyến, tặng đệm chăn cùng quần áo mới làm.
Vào lúc Lý Tiểu Tiểu quay xong phần diễn hôm đó rồi mệt đến eo mỏi lưng đau chuẩn bị ngồi xe về khách sạn nghỉ ngơi, Tiến Bảo lái xe cười tủm tỉm đến đây, trước hết chào hỏi một tiếng với đạo diễn, sau đó lái xe mang Lý Tiểu Tiểu về “Ký túc xá mới” của công ty.
Đứng trong sân cổ kính, ngửi mùi mỹ thực quen thuộc trong không khí, nhìn gia cụ bày trí đều có thể vào bảo tàng trong phòng, Lý Tiểu Tiểu hết chỗ nói rồi: “Ông Thổ, có phải mấy ngàn năm ông làm thần tiên này chỉ mua nhà cất chứa không thôi không, sao sản nghiệp một cái lại tiếp một cái.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.