Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 62:




Lý Tiểu Tiểu mắt thấy hai ông bác vì một chén phật nhảy tường kia đã đều sắp đánh lên, vội vàng đứng dậy khuyên can hai người: “Hai ông ơi, ta đang trực tiếp đó! Có thể tạm thời thả chân giơ lên và quải trượng đang giơ lên xuống chứ?”
Ông Táo cùng ông Thổ đồng loạt ngó về phía di động trên cái giá, bằng vào thị lực 10.0 của thần tiên nhìn thấy bình luận tại phòng phát sóng trực tiếp đều sắp lướt điên rồi:
“Chân của ông Táo đều bổ đến trên đỉnh đầu rồi, không nghĩ tới ông Táo trừ bỏ biết nấu ăn ra còn có thiên phú vũ đạo. Có bản lĩnh này còn nấu cơm gì nha, đi đến trên quảng trường dẫn đầu nhóm múa cho các bác gái không tốt sao? Chắc chắn là cụ ông soái nhất trên quảng trường.”
“Trước kia tôi vẫn luôn buồn bực rằng quải trượng kia của ông Thổ dùng làm gì đây? Rõ ràng lúc đi đường dưới chân mang gió, một tay xách ghế đá xách đồ nặng mà tưởng như rất nhẹ, nhưng cố tình lại thích làm nhân thiết suy yếu, hổng có việc gì lại cứ mang theo cây gậy kia bên người. Cây gậy kia còn cao y như thiền trượng của Đường Tăng ý, cao hơn so với quải trượng của người ta, giờ tôi mới nhìn hiểu được, té ra cái quải trượng kia là dùng để đánh nhau nha!”
“Hai bác thiệt là gừng càng già càng cay nha!”
“Mị tò mò là nấm mà Huyền Phinh cho rốt cuộc là quý trọng cỡ nào, làm cho hai bác thế mà nghĩ ra cái cớ vụng về như vậy, chưa từng nghe nói nhà ai lại bái Táo quân hai lần một ngày. Còn có ông Thổ, cớ mà ông lấy còn có thể càng bịa đặt chút sao? Nhà ai bái ông Địa đi cúng phật nhảy tường chứ!”
Ông Thổ nhìn bình luận mà thổi râu trừng mắt: “Ông Địa nhà ông cứ thích ăn phật nhảy tường đó!”
Ông Táo cũng không cam lòng yếu thế: “Táo quân nhà ông thích chạy nhiều hai bận.”
Khổng Tuyên ôm chén ở bên cạnh vẻ mặt rối rắm nhìn 2 ông bác, một bộ dáng rất muốn đoạt, nhưng thoạt nhìn trong một chốc lại không tìm được lý do sung túc như hai ông cụ vậy.
Ngay vào lúc giằng co không xong này đây, di động ông Táo đặt trên bàn bỗng nhiên vang lên, ông nhìn thoáng qua trên di động, lúc này mới thả chân xuống, một tay che chở phật nhảy tường một tay ấn mở loa để nghe, liền nghe thấy tiếng Trần Đại Hà trung khí mười phần truyền ra từ trong di động: “Tôi nói nè anh Táo, anh với anh Thổ đều đừng có đoạt, bỏ cái chén dư ra kia vào trong lọ nhỏ rồi gửi đến cho tôi không phải được sao?”
Mặt ông Táo đều tái rồi, trong phòng nhiều người như vậy cũng còn chưa phân ra thắng bại đâu, chả hiểu sao lại thêm một kẻ cạnh tranh.
“Trần Đại Hà, ông một đống tuổi rồi còn xem trực tiếp gì chứ? Có thể có chút chính sự hay không?” Ông Táo lời lẽ chính đáng nói: “Xem trực tiếp mỏi mắt, ông nhanh chóng cúng Táo quân ăn cơm đi.”
“Không xem phát sóng trực tiếp thì sao tôi biết được các anh lén tôi ăn đồ tốt như vậy.” Trần Đại Hà vui vẻ thoải mái nói: “Tôi nói nè anh Táo, nếu anh không gửi cái chén dư ra này cho tôi, anh có tin là mai tôi về tìm anh ăn tết hay không?”
Ông Táo trợn trắng mắt, từ sau khi Trần Đại Hà dưỡng thân thể cho rất tốt tại công ty giải trí Tiên Phàm xong thì có chút cho phép thả bay bản thân, tới mấy tháng cũng không về nhà, cái vụ đột nhiên chạy tới ăn Tết này cũng giống như việc ổng có thể làm ra lắm.
Ông Thổ dòm cái chén dư ra trên tay ông Táo kia, tựa hồ đang cân nhắc gì đó, Trần Đại Hà cách màn hình gấp đến vò đầu bứt tai, bắt đầu đánh bài tình cảm: “Trước đó mấy anh xưng huynh gọi đệ thề non hẹn biển với tôi? Thế này mới mấy ngày liền tiêu tán theo gió hả? Plastic còn rắn chắc hơn cảm tình của các anh với tôi!”
Bạn bè trên mạng nghe thấy lời Trần Đại Hà nói, cả đám cười rớt nước mắt, trên màn hình trừ bỏ một mảnh ha ha ha ra thì chính là các loại đánh thưởng đến hoa cả mắt, đều là ủng hộ Trần Đại Hà cướp đồ ăn với hai ông bác.
Đúng lúc này, Huyền Phinh đã ăn xong phật nhảy tường rồi nói chuyện: “Nếu thầy Trần đã thấy được lại còn gọi điện thoại đến đây, đã nói lên rằng ông ấy có tạo hóa này, liền đưa chén phật nhảy tường này cho ông ấy đi.”
Chúng fan không biết, Trần Đại Hà không biết, nhưng nghệ sĩ cùng nhân viên của công ty giải trí Tiên Phàm đang ngồi đây biết, nấm có thể làm cho Huyền Phinh trân quý từ thượng cổ đến giờ chắc chắn là cực phẩm trong tiên thảo, không thì Khổng Tuyên sẽ không kích động như vậy. Thứ quý báu thế này thì đừng nói yêu tinh như Hồ Linh Lung, Thân Văn Duệ này đây chưa từng thấy, ngay cả hai vị thần tiên cấp thấp khác như ông Táo với ông Thổ đây phỏng chừng cũng là lần đầu thấy.
Đạo gia chú ý “Tạo hóa”, Phật gia chú ý một chữ “Duyên”, nếu Trần Đại Hà đã vừa khéo xem phát sóng trực tiếp, lại vừa vặn gọi điện thoại đến vào lúc này rồi rõ ràng chính xác xin chén phật nhảy tường này, vậy thì đó là tạo hóa cùng duyên của Trần Đại Hà.
Khổng Tuyên đứng nửa ngày trực tiếp ngồi xuống bắt đầu kỹ càng phẩm lấy chén phật nhảy trong tay này, ông Thổ cũng thả quải trượng đã giơ trong tay nửa ngày sang một bên, lại khôi phục bộ dáng cười ha hả mặt mùi hiền lành. Ông Táo thì lại xoay người đi ra ngoài lấy một cái lọ nhỏ cỡ nắm tay vào, vừa dè dặt cẩn trọng rót phật nhảy trong chén vào, vừa nói với màn ảnh: “Trần Đại Hà ông có phúc phần rồi, ăn chén phật nhảy tường này của tôi, ông chắc phải sống tới 108 nha!”
Trần Đại Hà phía bên kia di động đã không khống chế được tiếng cười của chính mình: “Đừng có nói sống đến 108, chỉ sống đến 100 thôi tôi cũng sẽ thắp hương cho ông mỗi ngày đó biết không?”
Ông Táo thích hương khói nhất lập tức mặt mày hớn hở nói: “Vậy được!”
Sau khi đóng gói phật nhảy tường xong, ông Táo thả cái lọ vào trong phòng bếp, thế này mới trở về hưởng thụ chén phật nhảy tường kia của mình. Lý Tiểu Tiểu tuy đã biết trong này có tiên thảo cực phẩm, nhưng mà làm một phàm nhân bình bình thường thường, cô cũng không biết tác dụng của tiên thảo đối với mình là gì, chẳng qua sau khi ăn xong rồi thì lại cảm thấy có loại cảm giác kinh mạch thông suốt, tai thính mắt sáng, thần thanh khí sảng.
Một bàn mười mấy người đều vùi đầu ăn phật nhảy tường trong chén, cả đám đều ăn đặc biệt cẩn thận, chẳng những ăn sạch đồ ăn, ngay cả nước canh cũng uống không thừa một giọt, chờ ăn xong rồi thì cái chén kia sạch đến y như là thứ gì cũng chưa từng đựng vậy.
Ăn phật nhảy tường linh khí sung túc rồi, toàn bộ những người trên bàn đều nhẹ nhàng thở ra, lại khôi phục quan hệ thân cận hài hòa. Mọi người vừa mồm năm miệng mười trò chuyện vừa tiến công về phía mỹ thực trên bàn.
Nghệ sĩ nhà người khác ăn cơm với nhau có khả năng tán gẫu là bát quái của giới giải trí, nhưng nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm tán gẫu hình như là thần thoại thượng cổ? Một đống tên nghe lạ tai cùng một đống các câu chuyện chưa từng nghe qua được nói ra từ miệng Huyền Phinh cùng Bạch Thụy Trạch, chúng fan vừa nghe say sưa vừa nghi hoặc, đây là kịch bản mới mà đạo diễn nào muốn quay sao? Câu chuyện này được bịa lôi cuốn hấp dẫn, còn rất thú vị á!
Mà sức chú ý của một phần fan khác lại ở trên mỹ thực đầy bàn này, từng món ăn tinh xảo trên bàn y như ngự thiện của hoàng thượng trong quá khứ vậy, bày bàn kia phải nói là đẹp mắt, trong đó có hơn nửa các món mà mọi người đều không nói nên lời được tên là gì.
Nghệ sĩ cùng nhân viên công tác của công ty giải trí Tiên Phàm không chút chùn tay mà phá hủy bày bàn tinh xảo, đem từng món ngon tinh mỹ bỏ vào miệng. Chúng fan ăn hàng trong phòng phát sóng trực tiếp đều bị làm cho thèm khóc, đây rốt cuộc là xem phát sóng trực tiếp hay là xem ăn truyền bá hả?
Chúng fan giảm béo không ăn cơm tối nhìn phát sóng trực tiếp mà trong bụng đói đến hoảng, mà fan vừa ăn cơm vừa xem phát sóng trực tiếp cũng không chịu nổi, nhìn món ngon sắc hương vị đều đủ của người ta, lại ngó ngó trong mâm của mình, sao chợt đối lập mà xem lại giống cám heo vậy nhể?
Ăn đồ ăn xong rồi, đĩa không bị dọn xuống, mỗi một dạng điểm tâm lại được bưng lên, mỗi người một cái ấm trà một cái chén trà một cái bếp lò nhỏ, tự mình nấu nước pha trà tự mình uống.
Trà mà công ty giải trí Tiên Phàm uống là mầm mống mà Huyền Phinh cho, ông Thổ tự tay trồng, ông Táo sao chế. Chúng fan tuy không uống được trà, nhưng mà nhìn đám người này đều là một bộ dáng hưởng thụ liền bất đắc dĩ mười phần!
Mấy người có còn biết chính mình là nghệ sĩ không? Nghệ sĩ nhà người khác đều phải khống chế ẩm thực, hận không thể thứ gì dính chút dầu đều không ăn. Người ta không chỉ có sự tự giác của nghệ sĩ, người đại diện trông chừng cũng chặt, giống như công ty giải trí Tiên Phàm à, một chút cũng không tự giác!
Mười mấy nghệ sĩ sinh sôi là bụp sạch sẽ hai mươi mấy món ăn không dư thừa chút nào cũng thôi đi, 1 phút không nghỉ liền bắt đầu dùng trà ăn điểm tâm! Hồ Linh Lung, mấy miếng điểm tâm cô cầm có chín chưa đó? Cô có nhớ là vừa rồi chính mình đã bụp hết một con gà hay không, người đại diện nhà cô……
Ố kề, người đại diện kiêm cô chủ ở bên cạnh ăn càng ngon lành, vụn điểm tâm đều dính lên mặt! Cái sức lực rộng lòng này không trông cậy vào cổ trông chừng nghệ sĩ, có thể không đút béo chính mình đã không tệ rồi.
Chúng fan đều không nhịn được mà than dài một tiếng, một trái tim lo lắng nát á!
****
Ngày phát sóng trực tiếp đầu tiên kết thúc trong vui chơi giải trí, mỗi ngày phát sóng trực tiếp sau này đều có chỗ đặc biệt mới lạ. Nhà người khác quét dọn nhà cửa vào 24 tháng chạp đều là dọn tro bụi trong góc tường trong phòng, nhưng vệ sinh của công ty giải trí Tiên Phàm được bảo trì thật tốt quá, Lý Tiểu Tiểu mang theo mọi người vòng vòng trong mỗi phòng một chút, phòng nào cũng sáng sủa sạch sẽ, đều có thể dùng không nhiễm một hạt bụi để hình dung, cũng không biết là lau làm sao.
Nếu phòng đã rất sạch sẽ thì liền không cần “Quét trần”, nhưng mà Hồng Hài Nhi rất trọng cảm giác nghi thức lại không chịu, cậu cứ một hai mà nghiêm khắc dựa theo tập tục mừng năm mới để làm. Nếu trong phòng đều rất sạch rồi, vậy thì dứt khoát quét tuyết trên nóc nhà đi.
Nửa năm qua này, biết về Hồng Hài Nhi cũng có trên triệu fan, cậu lớn lên phấn điêu ngọc mài đặc biệt đáng yêu, nhất là bộ dáng cười rộ lên kia đúng là có thể đem tim người ta cười cho tan mất, không ít fan ma ma đều trực tiếp gọi Hồng Hài Nhi là con trai, thậm chí còn có một cái hashtag tên là # Làm sao mới có thể lướt qua cái thứ tự tìm bạn trai này, trực tiếp sinh một đứa bé đáng yêu giống như Ngưu Hồng Hải #.
Có phần đông fan ma ma và fan chị gái thích, Hồng Hài Nhi đã hơn một ngàn năm không cao lên rốt cuộc đã nhảy vọt cao lên 1cm, cái này làm cho cậu hưng phấn đến có chút không tìm thấy bắc, thậm chí đã ảo tưởng bộ dáng bản thân cao cao soái soái vào mười mấy năm sau.
Có điều hiện tại Hồng Hài Nhi ở trong mắt người đời bây giờ vẫn là đứa bé năm sáu tuổi, cho dù thân thủ rất mạnh mẽ, nhưng mà nhìn cái mặt kia của cậu thì vẫn là không nhịn được mà tràn ra tình thương của mẹ.
Hồng Hài Nhi ôm cái cây to cạnh nhà vèo vèo vèo leo đến độ cao của nóc nhà, sau đó nhảy vọt lên, nhẹ nhàng dừng trên nóc. Lý Tiểu Tiểu cho Hồ Linh Lung một ánh mắt, Hồ Linh Lung nhận mệnh, cũng ôm cây trèo lên, cũng nhảy lên tới trên nóc đằng sau Hồng Hài Nhi, vờ vịt như bảo vệ ngôi sao nhí của công ty.
Hồng Hài Nhi đông quất một chổi tây đảo một chổi mà quét hết từng cái nóc nhà một lần, lúc thì nhảy nóc nhà một hồi lại trèo cây, làm cho Hồ Linh Lung theo ở phía sau ngay cả nhân thiết mỹ nhân kiều mỵ cũng bỏ đi, chạy khắp nóc nhà mười phần mệt tim.
Thật khó khăn mà quét xong tất cả các nóc nhà rồi, lúc Hồng Hài Nhi ôm cây trượt xuống thì vừa lúc ở trong viện của Trương Thiên Nữ, Hồng Hài Nhi mười phần có lễ phép mà gõ gõ cửa phòng, giọng nói thanh thúy ngọt ngào hỏi: “Chị Thiên Nữ, chị đang bận gì đó?”
Trương Thiên Nữ mở cửa phòng, gật gật đầu với Hồ Linh Lung theo ở đằng sau, lúc này mới đưa tay sờ sờ đầu Hồng Hài Nhi: “Chị đang làm quần áo tết cho tụi em nha! Vừa lúc Khổng Minh Tuyên đến thử quần áo mới của anh ấy, mấy em có rảnh thì cũng thử quần áo tết của mình một lần, xem xem có chỗ nào muốn sửa hay không.”
Lý Tiểu Tiểu giơ di động đi vào theo, vừa vặn Khổng Minh Tuyên đi ra khỏi phòng quay quần áo, chỉ thấy anh ấy một thân trường bào màu đỏ thẫm, lưng thêu mây lành hạc tiên, cổ tay áo thì lại thêu hoa sen tinh xảo lên.
Màu đỏ kén người, mà Khổng Minh Tuyên lại giống như là sinh ra vì màu đỏ trời sinh vậy, quần áo sắc đỏ thẫm mang theo mũi thêu tinh xảo ở trên người anh ấy, chẳng những không có giọng khách át giọng chủ, ngược lại là càng làm nổi bật dung mạo mỹ diễm tuyệt luân của anh ấy hơn!
Trong phòng phát sóng trực tiếp, chúng fan vừa lau nước miếng vừa đánh thưởng vừa phát ra tiếng thét từ phế phủ: “Lý Tiểu Tiểu, rốt cuộc thì lúc nào cô mới để cho Khổng Minh Tuyên nhà bọn tôi xuất đạo hả!”
Lý Tiểu Tiểu nhìn đánh thưởng đầy màn hình, cười đến không khép miệng được: “Nhanh nhanh, qua Tết xong liền để ảnh xuất đạo!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.