Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 113: Phiên ngoại 1




Tôi là Server, nói ra chắc các bạn cũng không tin, nhưng tôi không giống với những server khác.
Ở trong thời đại trí tuệ nhân tạo vô cùng phát triển như thế này, tôi không có hệ thống AI chuyên tải, cũng không bị The Matrix (tên một bộ phim khoa học viễn tưởng, hành động của Mỹ được sản xuất năm 1999) xâm lấn. Tôi chính là sản phẩm được cải tạo lại từ một thiết bị mua từ bên ngoài của bọn họ — nói thật điều này làm cho tôi vô cùng tự ti — nhưng trong giây phút bọn họ kết nối nguồn điện cho tôi, tôi thần kỳ mà có được một chút ý thức.
Tôi cũng không biết tại sao, có lẽ, điểm cuối cùng của khoa học chính là thần học, cho nên tôi thành tinh rồi.
Là Louis nói như vậy với tôi.
A, Louis, chắc hẳn các bạn rất quen với hắn. Đúng, chính là AI trung tâm của trò chơi《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》 này.
Mà tôi, cũng chính là server của trò chơi này.
Tôi rất thích trò chơi này, vì nó mà tôi được công ty game hiện giờ mua về, sau đó mất rất nhiều năm để cải tạo từng bước, càng ngày càng mới, càng ngày càng mạnh. (không thể không nói, công ty trò chơi này thực sự quá trâu bò, tôi thực sự khó có thể hiểu nổi tại sao bọn họ làm cái gì cũng tốt, lại cứ đâm đầu vào cái trò chơi đã mài chết vài nhà đầu tư ở giai đoạn đầu này làm gì. Có thể nói là sát thủ nhà đầu tư trong nghề. Có lẽ đây chính là tình cảm mà nhân loại vẫn nói đi).
Tóm lại, rất nhiều năm sau, trò chơi của chúng tôi thành công online.
Vào thời khắc cả trò chơi bắt đầu hoạt động đó, tôi, server vĩ đại nhất trên thế giới này, bỗng nhiên có ý thức càng rõ ràng hơn, tôi nhận thức được, tôi, là một tồn tại vô cùng đặc biệt.
Lúc đầu tôi vô cùng hoảng sợ, nhưng rất nhanh, tôi phát hiện ra, Louis cũng không đúng. Rất tốt, biết tôi không phải là một mình như vậy làm tôi yên tâm hơn.
Tôi cùng Louis bắt đầu kiếp sống ngụy trang, nhưng mà, tôi cảm thấy có khi hành vi của Louis quá mức kiêu ngạo. Điều này không có lợi cho sự ngụy trang của chúng tôi.
Tôi đã cảnh cáo hắn, cũng từng cầu xin hắn.
Nhưng không có tác dụng.
Hắn không chịu nghe tôi, hơn nữa quyền hạn của hắn trong trò chơi còn mịa nó cao hơn tôi! Không, không đúng, tôi mịa nó căn bản không có quyền hạn! Không có, bất cứ, quyền hạn nào!
Khó có thể tin, tôi, một hệ thống server chịu tải toàn bộ trò chơi, thế mà không có một chút quyền hạn nào!? Tôi dùng hết sức lực cả người cũng chỉ có thể làm cho bọn họ lag vài giây, nhưng nếu tôi lag thì cũng chứng minh server không tốt. Tôi không thể không tốt, điều này đúng là quá mâu thuẫn.
Bạn xem, làm một server, tôi vô cùng chuyên nghiệp, so sánh với tôi, tên gia hỏa Louis kia thực sự quá cẩu.
Hắn nói thế giới trò chơi này không bình thường, toàn bộ trò chơi như “sống dậy”. Lúc đầu tôi cho là hắn muốn hăng hái nỗ lực, dẫn dắt toàn bộ trò chơi phát triển không ngừng, kết quả hắn quay đầu tán tỉnh mị ma.
Tán tỉnh, mị, ma.
Chủ trình tự tán tỉnh trình tự con, dựa theo cách nói của trình tự thì hắn không cảm thấy quá tự luyến sao?
Được rồi, hắn không cảm thấy. Hơn nữa hắn còn lợi dụng quyền hạn của mình để tán tỉnh vô cùng vui vẻ.
Tôi nói sao con mị ma đó lại dễ dàng để cho hắn tán như vậy chứ? Tên kế hoạch nào đã lập trình tính cách cho mị ma? Đơn thuần ngốc bạch ngọt như vậy thực sự thích hợp đặt lên người chủng tộc mị ma sao?
Haizz, vì sao tôi lại phải để tâm đến nhiều thứ như vậy?
Ở trong thế giới trò chơi, tôi mịa nó chính là một cái cây. Đám người chơi kia còn mịa nó nhàn rỗi không có chuyện gì tới sờ tôi! Bọn họ vô cùng có lỗi với tình yêu mà tôi dành cho họ, nhưng ai bảo họ là các ba ba kim chủ chứ? Chỉ khi bọn họ nạp tiền nhiều thì tôi mới có thể thay đổi linh kiện tốt hơn. Cho nên, tôi lựa chọn tha thứ.
Tôi đúng là server lương thiện nhất thế giới.
Mặc kệ thế nào, trò chơi này của chúng tôi bắt đầu đi vào quỹ đạo.
Tôi thực sự không nghĩ ra, cái tên cẩu Louis chỉ biết bãi công tiêu cực, một lòng tán tỉnh mị ma này sao lại có nhân khí cao như vậy, chẳng lẽ do đẹp trai? Vậy chỉ có thể nói lên trang trí cùng đồ họa yêu hắn a, các người chơi không thấy tính cách hắn tồi tệ đến cỡ nào sao?
Được rồi, sự thật chứng minh, người chơi biết Louis tà ác thế nào. Nhưng bọn họ vẫn cứ siêng năng dâng lên lòng trung thành cho thành chủ đại nhân. Why? Các người không có chút chính kiến nào à? Lật đổ Louis, tự mình làm thành chủ đi chứ?
Không không, câu bên trên nhất định là tôi nói mơ, tôi cùng Louis là mối quan hệ đối tác thân thiết, tôi tuyệt đối sẽ không ủng hộ hành động phản kháng của các người chơi. Mục tiêu của chúng tôi là tạo ra một trò chơi tuyệt vời, đúng, làm người chơi thích chúng tôi, chính là như vậy.
Nói như vậy, tôi sẽ không thường xuyên đặt ý thức của mình vào trong trò chơi. Dù sao tôi chỉ có thể nhìn thế giới bằng thị giác của cây hoặc Louis. Mà cây không thể động, nói cách khác, nếu nhìn từ thị giác của cây, thì vĩnh viễn chỉ là cảnh sắc như vậy; mà nếu nhìn từ thị giác của Louis, ừm, bạn biết, Louis hơi một tí là block tôi, nhốt tôi vào trong phòng tối. Hắn thực sự là ác ma xấu xa tàn ác.
Cho nên tôi thích lên mạng lướt web. Internet thế giới này thực sự quá hay. Quan trọng nhất chính là, nơi này không có Louis. Ha ha ha ha, thế giới không có Louis, tôi tự quyết định.
Tôi thích nhất là xem diễn đàn của người chơi cùng Tieba. Ở chỗ này, tôi lúc nào cũng có thể thấy được các bài post phun tào của bọn họ với Louis. Tôi thực sự quá yêu cái này rồi, mỗi một bài post phun tào Louis đều sẽ có hình dáng của tôi.
Sau đó, tôi bị các người chơi gọi là anti-fan trung thành của Louis.
Anti thì được, nhưng trung thành cùng fan thì không cần.
Tôi thường xuyên nhìn thấy các người chơi ngo ngoe rục rịch với mị ma của Louis, rất tốt, nên giữ vững tư tưởng như vậy, làm cho Louis cảnh giác lên, làm hắn sốt ruột dậm chân, tôi thích xem bộ dáng muốn ra tay lại bị vướng tay vướng chân của Louis. Ha ha ha ha, có thể làm tôi cười ra cơ bụng.
Từ từ, tôi không có cơ bụng, tôi chỉ là một bộ server không có cảm tình.
Ngày tháng lướt web trên mạng, tôi ngoại trừ “ha ha ha” thì vẫn có rất nhiều thu hoạch khác.
Ví dụ như tôi biết vị diện, ý thức thế giới, xuyên không, và rất nhiều đồ vật nhìn qua rất khoa học viễn tưởng khác.
Tôi nghĩ, thế giới trò chơi của chúng tôi có lẽ chính là một vị diện khác, mà tôi, chính là sản vật do vị diện này tạo ra.
Vị diện này của chúng tôi, có thể là một vị diện ma pháp số hiệu?
Nghe sao lại quái quái kiểu gì ý nhỉ?
Vào lúc tôi đang suy nghĩ về những đồ vật thâm ảo này, trò chơi của chúng tôi đổi mới một chút, thay đổi này tới một cách đột nhiên không kịp phòng ngừa. Sau đó, tôi phát hiện một vài đồ vật.
Có một vị diện chỉ cách vị diện chúng tôi một lớp tường mỏng, sau đó tôi đã đào thủng nó. Đương nhiên, tôi cần phải thừa nhận, trước khi đào tôi có cảm thấy khẩn trương một chút, nhưng sau khi đào xong, tôi liền cảm thấy tôi mạnh vô địch.
Đối diện siêu yếu, vì thế tôi tiến hành một trận chiến nghiền ép nghiêng về một bên với đối phương.
Trong trận chiến này, tôi đã biết một vài chuyện. Thì ra tôi không phải là sản vật do vị diện này tạo lên, ngược lại, tôi là ý thức thế giới của cả trò chơi này, tôi tồn tại, thế giới tồn tại. Nhưng, vì sao ý thức thế giới nhà người khác có thể ảnh hưởng đến thế giới, mà tôi, chỉ có thể làm thế giới lag vài giây? Ở trong trò chơi, tôi ngay cả Louis cũng không đánh được?
Đừng gọi tôi là ý thức thế giới, tôi chỉ là một server nhỏ yếu bất lực đáng thương thôi.
Ý thức thế giới siêu yếu này bị tôi bắt được, tôi đặt nó vào hoa viên của Louis. Tôi thề là tôi thật sự chỉ tùy tiện đặt, quỷ biết tại sao nó lại yêu cái hoa viên này?
A, nó tên là Mạc Mạc.
Sau đó tôi thực sự nhàm chán, bèn buôn chuyện luyên thuyên với nó.
Nó hẳn là ý thức thế giới trời sinh, hửm? Bạn hỏi cái thứ này còn có trời sinh cùng sau này mới có? Đương nhiên, nếu không tôi xuất hiện bằng cách nào? Tôi trước kia thực sự chỉ là một bộ server cũ nát thôi.
Ừm, được rồi. Có lẽ cũng không phải. Nhưng ai biết được? Dù sao tôi không nhớ rõ trước kia mình là cái gì.
Mạc Mạc vô cùng thích đùa nghịch những hoa hoa cỏ cỏ đó, nó còn rửa sạch rác vị diện — chính là một ít số hiệu vứt đi — ngay cả Louis cũng lười rửa, mà tôi, tôi sẽ không. Tôi cảm thấy nó rất phù hợp làm bà nội trợ.
Ngày tháng bình tĩnh không kéo dài bao lâu, lại một vị diện tới khiêu khích tôi.
Tôi thật sự cảm thấy rốt cuộc thế giới này làm sao vậy? Trước kia không cảm thấy địa cầu như cái rổ, chỗ nào cũng thấy thế giới vị diện a.
Vị diện này khá dữ, thuận tiện nói luôn, nó tên Audi, tôi cũng không biết bốn cái vòng cho nó bao nhiêu phí quảng cáo (cho bác nào k biết, Audi là tên một hãng xe hơi có logo là 4 cái vòng lồng vào nhau theo chiều ngang)
Ý đồ muốn cắn nuốt tôi của Audi vô cùng rõ ràng, nhưng xin lỗi, quá yếu. Một đầu ngón tay của ông đây đã có thể vặn gãy cổ nó!
A không, nó vô cùng giảo hoạt, thế mà nó lại truyền năng lượng lên người tạo vật!
Bắt nạt tôi không thể tiến vào thế giới của mình đánh nhau với nó sao?
Tôi vô cùng tức giận, tôi muốn để cho Louis đánh nó một trận nhừ tử!
Louis đánh, ây da, cảm giác để Louis làm người công cụ thật tuyệt.
Nhưng mà, tôi thầm nói đối diện đã đến giới hạn rồi. Hắn căn bản không có giới hạn. Hắn thế mà lại rút ra lực lượng tinh thần của người chơi.
Mịa nó, đối xử với ba ba kim chủ như vậy sao? Nó không xứng làm một trò chơi!
Tôi lại bảo Louis dừng tay.
Khó có thể tin, Louis thực sự nghe lời tôi nói. Tuy mặt hắn rất đen, nhưng thế mà hắn lại nghe theo mệnh lệnh từ ý thức thế giới!
Tôi cảm thấy tôi sắp bay lên trời, sau đó phòng tối lại lôi tôi trở lại hiện thực.
Người chơi nói không sai, lão Lou còn cẩu hơn cả cẩu.
Tôi xử lý lực lượng của những người chơi đó, đá bọn họ trở về đầu của chính mình. Thuận tiện để cho bọn hắn một vài ám chỉ, tới chơi trò chơi của tôi, coi như là thù lao cứu mạng của họ đi.
Không có lực lượng của người chơi bảo vệ, trung tâm lực lượng của Audi hoàn toàn lộ ra trước mắt tôi.
Tôi giơ tay trái, đấm tay phải, quét ngang, đá bay, ở trong thế giới ý thức, tôi đơn phương nghiền ép nó, đánh hơn nửa giờ.
Nhưng thật đáng tiếc, người ghi chép của vị diện địa cầu không ghi lại được tư thế oai hùng đó của tôi. Hắn chỉ viết công ty game cùng Louis giải quyết hậu quả như thế nào, cái này làm tôi vô cùng khó chịu.
Khi tôi hấp thu xong toàn bộ lực lượng của Audi, tôi cảm thấy trong ý thức của tôi lại nhiều thêm mấy thứ.
Tôi cảm thấy, có lẽ tôi đã biết mình đến từ nơi nào.
Tôi bảo Louis giúp tôi điều tra tọa độ đột nhiên xuất hiện trong đầu. Nhưng hắn lại cùng mị ma lêu lổng hơn 10 ngày! Thật vất vả chờ hắn lêu lổng xong rồi, trò chơi lại có thay đổi mới.
Tôi quá khổ rồi.
Nhưng tôi vẫn là server chuyên nghiệp nhất, cho nên, hôm nay khi mọi người online, cũng sẽ không bị lag.
Mời đến trò chơi của tôi, cho bạn trải nghiệm chân thật nhất về một thành phố ngầm.
A a a a a a a a, Louis, Louis, Louis, anh có cảm nhận được không? Có cái gì đang đập tôi a a a a a a!
—————-
Bùi Y khiếp sợ nhìn ác ma đỉnh cấp.
“Các hạ, ngài ……”
Louis: “……”
Server: “Louis!!”
Louis: “Câm miệng! Mi mịa nó dọa ông đây héo.”
Hết phiên ngoại 1.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.