Con Rể Quyền Quý

Chương 2905:




Chương 2905

“Cổ Cơ, từ giờ trở đi, những vấn đề này tôi sẽ không hỏi, nhưng tôi sẽ ở trước mặt cô từng chút từng chút bóp nát xương của ông lão này, bóp nát xương trên người ông ta, cô yên tâm đi, trong quá trình này tôi sẽ không để cho ông ta chết đâu, tôi sẽ từ từ tra tấn ông ta, để ông ta hưởng thụ tất cả quá trình, tôi sẽ để cho tiếng kêu thảm thiết của ông ta truyền đến tai cô một cách rõ ràng.”

Trương Thác nói đến đây trong tay bắt đầu ngưng tụ là một con dao găm màu tím.

Vốn dĩ Cổ Cơ đang cúi thấp đầu, vào lúc này lại đột nhiên ngẩng đầu lên, cô ta nhìn thấy con dao găm màu tím trong tay Trương Thác, lại nhìn ánh mắt không mang theo chút tình cảm nào của Trương Thác.

Trương Thác cầm dao găm trong tay, đi đến bên cạnh ông lão, khí màu tím bao phủ quấn quanh trên người ông lão, khiến cho ông ta không cách nào động đậy.

Dao găm trong tay Trương Thác chậm rãi rơi xuống trên người ông lão, chỉ thấy cánh tay của Trương Thác hơi dùng sức, một miếng thịt nhỏ trên vai ông lão rơi xuống.

“Tôi nói!” Cổ Cơ không thể chịu được nữa, kêu lên một tiếng.

“Đừng nói!” Trong nháy mắt khi Cổ Cơ lên tiếng, ông lão kia cũng đồng thời mở miệng.

“Cổ Cơ, cậu ta sẽ không giết cháu đâu, cậu ta biết giết cháu sẽ khiến Cổ Lực Đơn được như ý, cháu an toàn, cái mạng già này của ông không đáng chút nào, cứ để cậu ta làm gì thì làm, ở vực sâu, có nỗi khổ nào mà ông chưa nếm trải, chỉ là trò trẻ con mà thôi”

Thậm chí trên mặt ông lão còn nở nụ cười.

Trương Thác gật đầu.

“Tôi rất thích thái độ như này của ông, chẳng qua cũng cảm ơn ông đã nhắc nhở tôi, loại đau đớn này ông còn có thể chịu đựng được, nhưng Cổ Cơ hẳn là không chịu đựng được nhỉ, cho dù cô ta có chịu đựng được, ông cũng không nhẫn tâm nhìn cô ta phải chịu tra tấn đúng không?”

Trương Thác nói đến đây thì không nhìn ông lão nữa, mà chính là đưa mắt nhìn sang Cổ Cơ.

Ông lão thấy thế thì cả người chấn động, đột nhiên rống lên một tiếng.

“Cậu muốn làm gì, cậu muốn làm gì! Có chuyện gì thì cứ hướng về phía tôi mà tới, ức hiếp một cô gái thì có gì tài giỏi chứ!”

Đối với những tiếng gào thét của ông lão, Trương Thác mắt điếc tai ngơ, tự mình cầm dao đi đến gần Cổ Cơ.

Lúc này Cổ Cơ bớt đi sợ hãi trước đó, ngược lại ngẩng đầu, chờ đợi Trương Thác đến, trong mắt cô ta hiện lên quyết tuyệt.

“Đủ rồi!” Ông lão hét to một tiếng.

“Tôi nói!”

“Như thế là được rồi!” Trương Thác thu lại con dao găm sắp hạ xuống mặt Cổ Cơ, nhìn về phía ông lão.

“Nói đi, Cổ Lực Đơn muốn tôi giết các người, mục đích là gì”

“Cậu ta là vương, Cổ Cơ cũng là vương, cậu ta không thể xuống tay với đồng tộc, nếu như cậu ta dính máu của đồng tộc thì sẽ không cách nào thuận tình hợp lý kế thừa vương vị. Tất cả thú nhân đều không có tư cách ra tay với Cổ Cơ, chỉ có cậu, một nhân loại như cậu là có được” Ông lão kia nhìn chăm chằm vào Trương Thác.

“Lần này Cổ Lực Đơn đến đây, không phải vì cái gọi là xâm lấn, cậu ta là nhận được mệnh lệnh ra ngoài tìm Cổ Cơ, năm nay Cổ Cơ hai mươi bốn tuổi, ở trong tộc Thú Nhân, vừa khéo.

đến tuổi trưởng thành, vương thành niên cần phải về vực sâu, tiếp nhận lễ rửa tội nghênh đón vinh quang thuộc về con bé, ở trong vương tộc, mặc dù Cổ Lực Đơn là anh trai của Cổ Cơ, nhưng địa vị của Cổ Cơ cao hơn Cổ Lực Đơn, một khi Cổ Cơ trở về, Cổ Lực Đơn sẽ không cách nào bảo vệ được địa vị hiện †ại, cho nên cậu ta không muốn tìm được Cổ Cơ, cậu ta muốn để Cổ Cơ chết, mà cậu chính là người mà cậu ta lựa chọn để giết Cổ Cơ. Cậu ta nói cho cậu biết, cậu ta muốn xâm lấn, đơn giản là bắt lấy suy nghĩ trong lòng cậu, nếu như cậu ta đã là người xâm lấn, như vậy người mà cậu ta muốn, cậu sẽ không cho cậu ta, cho dù là hủy diệt”

“Ha ha ha, suy nghĩ này của anh ta, trái lại cũng khá đúng”

Trương Thác khẽ gật đầu.

“Ông nói Cổ Lực Đơn xâm lấn là muốn mượn tay chúng tôi đánh bại anh ta đúng không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.