Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3292:




Chương 3292

Lương cho là phản ứng lúc nào của Thành thiếu chủ đã đủ kịch liệt lắm rồi, nhưng mà hiện tại phản ứng của thành chủ so với Thành thiếu chủ cũng chỉ có hơn chứ không kém.

Nghĩ đến phản ứng lúc nãy của Thành thiếu chủ, lại nghe thấy giọng điệu này của thành chủ, Lương mới ý thức được cuộc gọi này có bao nhiêu khó khăn.

Khó trách lúc nãy Thành thiếu chủ không gọi mà lại để ông ta gọi.

Có lẽ là Thành thiếu chủ đã nghĩ đến tình huống này.

Nhưng mà cho dù lúc này có khó mở miệng, có một số việc ông ta vẫn phải nói, hơn nữa nhất định phải nói cho rõ ràng.

“Đúng.” Lúc Lương phun ra chữ này, ông ta cảm thấy dường như mình đã dùng hết sức lực toàn thân, có điều sợ thành chủ nghe không rõ, Lương vẫn bổ sung thêm một câu: “Từ kết quả xét nghiệm ADN này có thể nói rõ cô cả nhà họ Đường không phải là con gái của thành chủ.”

Như thế này đã đủ rõ ràng, đủ minh bạch.

Nhưng mà Lương cũng thấy quá tàn nhẫn.

Nếu biết là như thế này, ông ta sẽ không vội vàng gọi cuộc điện thoại này, cho dù kéo đến buổi sáng ngày mai cũng tốt, nhưng mà Lương cũng biết để thành chủ cứ luôn chờ đợi như vậy, chờ đợi giống như là đang giày vò là một chuyện rất tàn nhẫn.

Loại khả năng duy nhất để chuyện này không tàn nhẫn đó chính là cô cả nhà họ Đường là con gái của thành chủ, nhưng mà kết quả xét nghiệm lại trực tiếp loại bỏ khả năng đó.

Quản gia Trọng nghe thấy lúc thành chủ nhà mình nói không phải thì đã ngây người, không phải hả?

Cô cả nhà họ Đường không phải là con gái của thành chủ?

Mặc dù kể từ khi biết cô cả nhà họ Đường là Tô Khiết, quản gia Trọng cảm thấy khả năng cô cả nhà họ Đường là người của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ không cao cho lắm, nhưng mà Thành thiếu chủ lại tích cực như vậy, Thành thiếu chủ tràn đầy phấn khởi, trong lòng của ông ta vẫn ôm hy vọng.

Mà quản gia Trọng biết là thành chủ ôm hi vọng còn lớn hơn ông ta.

Kể từ lúc thành chủ chờ đợi kết quả đã đủ nhìn ra, nhưng mà bây giờ kết quả lại là…

Thành chủ có thể chấp nhận được không?

Thành chủ có thể chịu đựng loại đả kích ấy không?

Trương Minh Hoàng không nói gì thêm, cũng không tiếp tục chứng thực nữa, ông ta biết Lương nói rõ ràng lắm rồi, ông ta cũng đã nghe rất rõ. Lương không nói sai, ông ta cũng không nghe lầm, cho nên không cần thiết phải tiếp tục lừa mình dối người mà yêu cầu chứng thực.

Đã có kết quả, kết quả xét nghiệm nói là Đường Thắm Nhi không phải là con gái của ông ta, kết quả xét nghiệm nói không, ông ta với Đường Thắm Nhi không có bất cứ quan hệ gì.

Sau khi Trương Minh Hoàng cúp điện thoại, sắc mặt trông có vẻ rất bình tĩnh, cảm xúc lúc nãy trên gương mặt không còn gì nữa, dường như là hoàn toàn khôi phục lại sự bình tĩnh thường ngày.

Khóe môi của ông ta hơi nhếch lên, không nói gì, cũng không làm ra bất cứ hành động gì, ông ta cứ ngồi ở đằng đó như thế, im lặng không nói.

Quản gia Trọng nhìn thấy ông ta như thế này mà trong lòng giật mình, thành chủ lại có bộ dạng này…

Quản gia Trọng nhớ là thành chủ đã tìm kiếm lâu như vậy mà vẫn không tìm được vợ của mình, lúc thành chủ muốn từ bỏ, ông ta cũng có bộ dạng này, lòng như tro nguội, nản lòng thoái chí.

Dường như là bắt cứ lúc nào cũng muốn rời khỏi thế giới này.

Thành chủ như thế này làm quản gia Trọng cảm thấy sợ hãi.

“Thành chủ…” Quản gia Trọng hoảng sợ lên tiếng nói, quản gia Trọng cũng không biết bây giờ mình muốn nói cái gì, không biết bây giờ mình có thể nói cái gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.