Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2496:




Chương 2496

Nếu anh thật sự chỉ tìm lại được con mình, nhưng lại đánh mất Tô Khiết, thì anh thật sự có thể…

Giờ Nguyễn Hạo thần cũng cực kỳ tán thành suy nghĩ của Đường Lăng, rất có thể Trương Minh Hoàng không xuất hiện cùng công chúa, là vì thất tình, tâm trạng cực kỳ đau khổ, nên nhốt mình lại ngay.

“Trước đây vì thất tình, đau lòng khổ sở, nên Trương Minh Hoàng không quan tâm đ ến công chúa, hơn nữa từ khi công chúa quay về Quỷ Vực Chi Thành, thì cứ như cá gặp nước, sống rất thoải mái tự tại, giờ cô ta bị người khác bắt nạt, chắc chắn ông ta sẽ không để yên.” Đường Lăng nói đến đây thì ngừng lại, giọng điệu hơi nhấn mạnh: “Với tình hình hiện tại và tác phong của Trương Minh Hoàng, ông ta không những không để yên, mà e rằng ông ta sẽ…”

Đường Lăng không nói hết, nhưng hàm ý lại thể hiện rất rõ, tất nhiên Nguyễn Hạo thần hiểu ra ngay.

Nếu đổi thành anh, khi thấy con mình bị người khác bắt nạt như thế, chắc chắn anh sẽ tận dụng hết những gì mình có để trút giận thay cho con mình, không ai có thể ngăn cản được anh.

“Hơn nữa tôi nghe nói Trương Minh Hoàng là người có tính bao che nhất, dù ông ta thấy người của ông ta làm sai, cũng tuyệt đối không cho phép người ngoài bắt nạt.” Đường Lăng lại từ tốn bổ sung, rất nhiều người biết chuyện Trương Minh Hoàng bao che khuyết điểm.

Có thể thấy Trương Minh Hoàng nổi tiếng với tính bao che khuyết điểm.

“Binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn, Trương Minh Hoàng muốn làm gì thì cứ việc, chẳng lẽ chúng ta lại sợ ông ta.” Trong lòng Nguyễn Hạo thần biết rõ tính nghiêm trọng trong chuyện này, cũng hiểu rõ hậu quả nếu Trương Minh Hoàng dốc toàn lực đối phó anh, nhưng dù là thế, anh cũng không được sợ hãi ông ta.

“Cậu nói đúng, ông ta muốn tới thì cứ để ông ta tới, tất nhiên chúng ta sẽ không sợ…” Đường Lăng khẽ nhếch miệng như đang cười, nhưng lại từ tốn bổ sung thêm một câu: “Vì sợ cũng vô ích.”

Nguyễn Hạo thần liếc nhìn anh ta, không nói gì.

“Được rồi, tôi về chuẩn bị trước đây, ít nhiều gì cũng phải thu xếp một chút, tránh để lúc đó hoàn toàn trở tay không kịp, cậu đứng đây đợi Khiết Khiết ra ngoài đi.” Đường Lăng đã phân tích rõ tình hình với Nguyễn Hạo thần rồi, giờ chuyện bọn họ có thể làm là dốc sức chuẩn bị thật tốt, tránh để tới khi Trương Minh Hoàng thật sự làm chuyện gì với họ, thì bọn họ hoàn toàn không thể ứng phó kịp.

“Chuyện này trước tiên đừng để Khiết Khiết biết, tôi không muốn cô ấy lo lắng.” Nguyễn Hạo thần gọi Đường Lăng lại, anh không muốn Tô Khiết dính dáng đến chuyện này, chuyện là do anh làm, nên anh sẽ tự giải quyết.

“Cậu còn không rõ Khiết Khiết là ai à? Cậu định giấu con bé? Cậu cảm thấy cậu có thể giấu được à? Hơn nữa nói không chừng Trương Minh Hoàng sẽ ra tay bất cứ lúc nào, đến lúc đó cậu càng không thể giấu được.” Tất nhiên Đường Lăng hiểu rõ suy nghĩ Nguyễn Hạo thần, nhưng anh biết rõ chuyện này không thể giấu Khiết Khiết được.

“Cậu không muốn con bé lo lắng, thì trước tiên không nói cho con bé biết cũng được, đến lúc đó chúng ta sẽ nói sau.” Thật ra Đường Lăng cũng không muốn Tô Khiết phải lo lắng, có lẽ đến lúc đó mà anh nói là tình huống rất nghiêm trọng.

“Tôi đi trước đây, cậu đón Khiết Khiết rồi thì đưa thẳng về nhà họ Đường đi, cả nhà các cậu cũng nên đoàn tụ rồi.” Đường Lăng đã sớm mong mỏi được nhìn thấy cả nhà bọn họ đoàn tụ.

“Ừm.” Nguyễn Hạo thần vốn cũng định làm vậy, anh tin giờ ông bà cụ Đường cũng sẽ không ngăn cản anh nữa.

“Đúng rồi, cậu định khi nào, dùng phương thức nào để công khai thân phận hai đứa trẻ?” Đường Lăng vốn định rời đi, nhưng nghĩ tới chuyện này anh lại không nhịn được hỏi thêm một câu, giờ vấn đề này cũng rất quan trọng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.