Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2436:




Chương 2436

“Chuyện mình làm mà muốn người khác gánh?” Nguyễn Hạo thần căn bản không tin lời của Cố Ngũ, lời này của cậu ba Nguyễn trực tiếp nói với nó.

“Tôi không kêu người khác gánh, chuyện tôi làm thì tôi nhận, đúng, đều do tôi làm, là tôi kêu người đào hố, là tôi kêu người thiết lập mai phục, là tôi kêu họ phục kích ông, ông có thể kêu người bắt cóc tôi, tại sao tôi không thể kêu người phục kích ông?” Đường Minh Hạo vốn còn đang kinh ngạc vì lời của Cố Ngũ, vừa nghe thấy lời của anh thì trực tiếp nổi giận, nó lúc nào thì kêu người khác gánh tội thay nó?

“Cậu đây tự làm tự chịu, không liên quan tới người khác.” Cuối cùng, bạn nhỏ Đường Minh Hạo còn đặc biệt kiêu ngạo nói một câu, giọng nói rõ ràng nâng cao thêm mấy phần.

Nói xong, nó còn đi tới trước mặt anh, đứng trước mặt anh ưỡn ưỡn ngực: “Ông muốn thế nào? Cứ tới đi? cậu đây tôi không sợ ông.”

Nguyễn Hạo thần nhìn nó, ánh mắt vẫn lạnh lùng như vừa rồi, bờ môi khẽ mím, không nói chuyện.

Hai người, một cao một thấp, một lạnh lùng một tức giận, cứ như vậy đối diện nhau, tình huống này khiến Cố Ngũ nhìn mà khiếp đảm.

“lão đại, cậu chủ nhỏ chỉ mới là đứa bé năm tuổi, chuyện này…” Cố Ngũ sợ đến chân mềm nhũn, hai người cương với nhau như vậy, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu, cho nên anh ta vẫn là kiên trì muốn khuyên lão đại nhà mình một chút.

Dù sao thì cậu chủ nhỏ vẫn còn bé, cậu ấy còn chưa tới năm tuổi, trẻ con chưa tới năm tuổi hoàn toàn không hiểu chuyện, lão đại sao có thể so đo với một đứa bé chứ?

Cố Ngũ lúc này rõ ràng đã chủ động lược bỏ hành vi ác ma của Đường Minh Hạo trước đó.

“Tuổi nhỏ không phải lý do.” Chỉ là Nguyễn Hạo thần lại trực tiếp cắt ngang lời anh ta, nói thật lòng, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Đường Minh Hạo, anh đã không xem nó như một đứa bé rồi.

Cậu ba Nguyễn cũng biết, nó không hi vọng người khác vì nó còn nhỏ mà bỏ qua năng lực của nó.

“lão đại, chuyện này thực ra không liên quan tới cậu chủ nhỏ, đều do em sai, anh nhìn những điểm mai phục đó, cậu chủ nhỏ căn bản không thể nào biết được, cho nên, đều là chủ ý của em.” Cố Ngũ thật sự rất lo lắng, đây đều là những lời Đường Minh Hạo đã nói lúc uy hiếp anh ta trước đó, anh ta lấy ra để thuyết phục lão đại nhà mình.

Anh ta cảm thấy lời anh ta nói ra lão đại nhất định sẽ tin, dù sao thì lúc đó anh ta đã nghĩ vậy.

“Đường Lăng biết.” Chỉ là, cậu ba Nguyễn không thèm liếc nhìn anh ta một cái, mắt vẫn nhìn Đường Minh Hạo, những lời này nghe như trả lời Cố Ngũ, nhưng lại chính là nói với Đường Minh Hạo.

Lời của cậu ba Nguyễn mặc dù đơn giản, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, những người khác có thể không biết, nhưng Đường Lăng biết, cho nên, chuyện này là do Đường Lăng nói với Đường Minh Hạo.

Lời của Cố Ngũ trực tiếp nghẹn lại, đôi mắt nhanh chóng dời tới Đường Minh Hạo, anh ta nhìn nó, đôi mắt bất giác chớp chớp, cho nên, là cậu Đường nói cho cậu chủ nhỏ?

Đúng, trước đó cậu chủ nhỏ nói là có người lén nói cho nó cậu ấy biết!!

Cho nên người cậu chủ nhỏ nói là cậu Đường?

Vãi cả linh hồn!!

Anh ta lại bị cậu chủ nhỏ chơi một vố rồi!!

“Đúng, ông đoán không sai, là cậu nói cho tôi biết.” Đường Minh Hạo không phủ nhận, thừa nhận dứt khoát, dáng vẻ không chút sợ hãi.

“Ông đừng dây dưa có những chuyện này hay không, cũng đừng kéo tới trên người người khác, ông cứ nói thẳng, ông muốn làm thế nào đi?” Đường Minh Hạo tiếp đó lại cực kỳ bá đạo bổ sung một câu, sau đó lại ưỡn cái ngực nhỏ của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.