Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2426:




Chương 2426

“Nếu chú không nhận, Nguyễn Hạo thần nhất định sẽ hoài nghi, cho nên chú phải nhận.” Đường Minh Hạo nghe thấy điện thoại anh ta reo vang không ngừng liên biết cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách.

Nguyễn Hạo thần nhất định đã phát hiện bất thường, cho nên mới gọi điện thoại cho Cố Ngũ để xác nhận, nếu Cố Ngũ mãi không nhận, vậy anh nhất định sẽ biết bên trong thật sự có vấn đề.

“Tôi nhận rồi thì nói sao?” Đôi mắt Cố Ngũ trừng to, nhìn thẳng vào Đường Minh Hạo, lúc này sắc mặt anh ta thật sự một lời khó nói hết.

“Chú cứ nói không biết.” Đường Minh Hạo ngâm nghĩ, lại nhanh chóng bổ sung một câu: “Chú cứ tỏ vẻ không biết gì cả với ông ấy.”

“Không, không được, tôi không thể lừa lão đại.” Cố Ngũ trực tiếp cự tuyệt, anh ta bây giờ không thể lén báo tin cho lão đại, trong lòng anh ta đã rất áy náy rồi, anh ta tuyệt đối không thể lại lừa lão đại nữa.

Anh ta rõ ràng đều biết, anh ta rõ ràng biết rất rõ tất cả những điều tiểu ác ma làm, anh ta phải nói không biết với lão đại thế nào đây.

Hơn nữa anh ta bây giờ đang nhìn tất cả qua camera giám sát, anh ta sao có thể tỏ vẻ không biết.

Không được, tuyệt đối không được.

Lần này Cố Ngũ rõ ràng không muốn lại khuất phục trước uy hiếp của tiểu ác ma Đường Minh Hạo nữa.

Cố Ngũ mãi không nhận, chuông điện thoại cuối cùng dừng lại.

“Được, vậy bây giờ chú nói cho Nguyễn Hạo thần biết hết đi, đến lúc đó tôi sẽ nói với ông ấy, tất cả đều do chú sắp đặt, là chú kêu người mai phục, là chú kêu người đào bẫy.” Mặt Đường Minh Hạo lại lộ ra nụ cười thiên sứ tiêu chuẩn.

Đôi mắt Cố Ngũ lập tức trừng to: “Cậu chủ nhỏ, sao cậu có thể mở to mắt nói dối như vậy, rõ ràng đều do cậu sắp đặt, tôi luôn trung thành với lão đại, nhất định sẽ không làm như vậy, lão đại sẽ tin tôi.”

“Chú chắc chứ?” Đường Minh Hạo nhìn anh ta, khóe môi khẽ nhếch lên: “Tôi nghĩ ba điểm mai phục che giấu ở lối vào Diêm Môn, ngoại trừ Nguyễn Hạo thần, ngoại trừ chú, những người khác của Diêm Môn hẳn đều không rõ đi?”

“Đúng…” Cố Ngũ sững sờ, trả lời xong thì sắc mặt liền thay đổi: “Cậu, cậu có ý gì?”

“Diêm Môn các chú nhiều người như vậy đều không phát hiện, một đứa bé như tôi thì càng sẽ không thể nào phát hiện, cho nên, nhất định là có người lén nói với tôi.” Đường Minh Hạo nói thật nhanh, từng chữ từng chữ nhảy ra khỏi miệng, nghe vô cùng thoải mái.

Thực ra lời này của bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng không phải nói dối, thật sự là có người lén nói cho nó biết, nhưng người đó nhất định không phải Cố Ngũ, mà là cậu nó Đường Lăng, Đường Lăng lúc hôm qua quay về, phát hiện người Diêm Môn canh giữ bên ngoài, cho nên bèn nói một chút tình hình Diêm Môn vời nó, trong đó bao gồm cả chuyện ba điểm mai phục ở lối vào.

Chuyện của Nguyễn Hạo thần rất ít khi che giấu Đường Lăng, hơn nữa phương diện này vốn chính là sở trường của Đường Lăng, cho nên anh biết cũng không kỳ quái.

Cố Ngũ chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ, da đầu tê rần, cậu chủ nhỏ thật sự là tiểu ác ma, quá ác độc rồi.

Anh ta rất muốn phản bác lời của tiểu ác ma Đường Minh Hạo, nhưng anh ta suy nghĩ nửa ngày lại không nghĩ ra được chữ nào.

Vì Cố Ngũ cảm thấy, anh ta vốn không cách nào phản bác những lời tiểu ác ma Đường Minh Hạo vừa nói.

Diêm Môn bọn họ nhiều người như vậy, mỗi ngày tới tới lui lui từ lối vào, không một ai phát hiện ba điểm mai phục đó, một đứa bé năm tuổi chỉ là lần đầu tiên tới, sao có thể phát hiện chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.