Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2212:




Chương 2212

“Nguyễn Hạo thần đó biết dỗ con gái vui vẻ sao?” Quản gia Trọng chớp mắt, cuối cùng vẫn không kìm được hỏi thêm một câu.

Thành thiếu chủ không biết dỗ con gái vui vẻ, nhưng Nguyễn Hạo thần kia biết sao?

“Tôi không biết Nguyễn Hạo thần có thể dỗ con gái vui vẻ hay không, nhưng tôi lại biết rõ Thành không thể dỗ con gái…’ Trương Minh Hoàng lại nhìn quản gia Trọng một chút, khóe môi lần nữa nhếch lên.

Quản gia Trọng lập tức bị chặn cho á khẩu không trả lời được, ý của thành chủ là mặc kệ Nguyễn Hạo thần thế nào, dù sao Thành thiếu chủ đã hoàn toàn bị loại bỏ, Thành thiếu chủ đừng mơ cưới công chúa.

Quản gia Trọng thầm đau lòng cho Thành thiếu chủ một giây.

Lúc này, ngay trong xe Thành thiếu chủ không khỏi rùng mình một cái.

“Thành thiếu chủ, anh sao thế?” Cường thấy Thành thiếu chủ có chút khác thường thì sửng sốt: “Có phải điều hòa trong xe mở hơi lạnh quá không?”

“Tôi cảm thấy có lẽ hai ông già đang tính toán tôi.” Thành thiếu chủ cau mày lại, đột nhiên thốt lên một câu, không thể không nói Thành thiếu chủ dự cảm rất chính xác.

“Thành thiếu chủ, vậy sau này chúng ta hãy khiêm tốn một chút, đừng gây chuyện nữa?” Cường không tin tưởng dự cảm của Thành thiếu chủ lắm, nhưng anh ta có thể mượn cơ hội này khuyên nhủ Thành thiếu chủ.

“Gần đây tôi rất khiêm tốn, tôi còn chẳng thèm quản chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, còn chưa đủ khiêm tốn sao?” Thành thiếu chủ liếc nhìn Cường một cái, hùng hồn nói.

“Thành thiếu chủ, thật ra cậu nên quan tâm chuyện của Quỷ Vực Chi Thành một chút, gần đây Quỷ Vực Chi Thành thế nhưng là phát sinh không ít chuyện đâu, cậu là Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành, nên quản.” Khóe môi Cường giật giật, chuyện quản lý Quỷ Vực Chi Thành là thành nhiệm vụ của Thành thiếu chủ, Cường còn hi vọng Thành thiếu chủ đặt hết tâm tư vào chuyện của Quỷ Vực Chi Thành.

“Ông lão đã sống lại rồi, có gì để ông ấy quản đi” Khi nói lời này, khóe môi Thành thiếu chủ không kìm được giương lên. Hai mươi lăm năm qua, ông lão chỉ luôn làm một việc, anh ta thấy không khác gì người chết.

Nhưng bây giờ rốt cục ông lão xem như đã sống lại, nếu ông lão đã sống lại, thì ông lão cũng nên quản chuyện của Quỷ Vực Chi Thành rồi, anh ta cũng đã vất vả nhiều năm như vậy.

“Thành chủ vẫn luôn bận chuyện của công chúa đấy.” Ngày đó, Cường cùng đi với Thành thiếu chủ gặp thành chủ, dù khi đó, Cường không đi vào, nhưng Cường cũng nhìn thấy thái độ của thành chủ, rõ ràng thành chủ không tin Trình Nhu Nhu đó là công chúa chân chính.

Vì vậy, gần đây chắc chắn thành chủ đang sốt ruột tìm công chúa, khẳng định không có tâm tư quản lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành.

“Tôi có thể giúp ông ấy tìm con gái mà.” Thành thiếu chủ cười cười, ánh mắt rõ ràng sáng ngời, thật ra anh ta tình nguyện giúp sức trong chuyện này.

Hiện anh cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.

—-

“Tôi cảm thấy thành chủ không cần anh hỗ trợ đâu.” Cường không kìm được trề môi, Cường cảm thấy thành chủ chắc chắn không cần Thành thiếu chủ giúp chuyện này, hơn nữa có một câu Cường vẫn nhịn chưa nói, trong chuyện tìm công chúa, e là thành chủ còn đề phòng Thành thiếu chủ đấy.

Ai cũng biết Thành thiếu chủ chính là người chỉ sợ thiên hạ không loạn, ai biết đến lúc đó Thành thiếu chủ có thể quấy rối hay không.

Giống như chuyện Trình Nhu Nhu lần trước, nếu không phải Thành thiếu chủ quấy rối từ bên trong thì chuyện cũng sẽ không phát triển thành như thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.