Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 170:




Chương 170

Tuy bà cụ Nguyễn rất bất mãn với Tô Khiết, nhưng đương nhiên ở trước mặt Nguyễn Hạo Thần cũng không thể vô duyên vô cớ bắt lỗi cô.

Ông cụ Nguyễn nghĩ đến quan hệ của Tô Khiết và tập đoàn Nguy Khang, cũng không nói lời khó nghe gì nữa.

Cho nên tiếp theo, bữa cơm ăn cũng coi như yên bình.

Sau khi ăn bữa tối, Nguyễn Hạo Thần bị ông cụ Nguyễn kêu vào phòng làm việc.

Bà cụ Nguyễn nhìn Tô Khiết thế nào cũng không vừa mắt, cho nên dứt khoát nhắm mắt làm ngơ, trực tiếp trở về phòng.

Cả phòng khách chỉ còn lại Tô Khiết và Nguyễn Tâm Trung .

“Chị dâu cả, chị giả ngốc có đúng không?” Nguyễn Tâm Trung đến gần, ngồi xuống bên cạnh Tô Khiết, đột nhiên hỏi một câu.

Tô Khiết nhìn anh ta, cười khẽ, không nói gì.

Nguyễn Tâm Trung : “…

Anh ta nghĩ dù cô có trả lời vấn đề này của mình không, anh ta vẫn có thể nhìn ra điều gì đó, nhưng nụ cười này của cô có mấy ý nghĩa?

Hơn nữa, lúc này cô cười như thế, anh ta thật sự không nhìn ra được gì cả.

“Chị dâu cả, sao chị muốn gả cho anh cả thế?” Nguyễn Tâm Trung chưa hết hy vọng, quyết định đổi một vấn đề khác, anh ta cảm thấy vấn đề này của mình xem như rất sắc bén, cũng không dễ trả lời.

Tô Khiết nhìn anh ta, trên mặt vẫn mang nụ cười bình tĩnh như trước: “Vì tôi là chị dâu cả của cậu.”

Nguyễn Tâm Trung : “„”

Mẹ, đây cũng xem như trả lời sao?

Cái này là trả lời gì chứ? Nhưng anh ta phát hiện, mình lại không thể phản bác được.

Nguyễn Tâm Trung giật giật khoé môi, anh ta cảm thấy chị dâu cả này của mình một là ngây thơ không hiểu sự đời.

Hai là cao thủ thâm tàng bất lộ.

Nguyễn Tâm Trung cảm thấy nếu thật sự là cái sau, chắc chắn mình sẽ không dễ hỏi ra được cái gì.

“Chị dâu, chị biết chơi game không?” Nguyễn Tâm Trung quyết định không thử nữa, đổi một cách khác để thân thiết với chị dâu trước, thân thiết rồi, cơ hội ở chung cũng nhiều, chắc chắn sẽ có phát hiện.

“Chị dâu, em dạy chị chơi game nhé, trò này đơn giản thú vị, chơi rất vui.” Nguyễn Tâm Trung không đợi Tô Khiết trả lời đã lấy điện thoại ra, đi tới trước mặt cô.

Con ngươi Tô Khiết loé sáng, sao cô có thể không nhìn ra chút suy nghĩ đó của anh ta được.

Tô Khiết biết Nguyễn Tâm Trung là muốn quấn lấy mình, cô càng từ chối, anh ta sẽ càng quấn hơn.

Nếu lúc này cô từ chối chơi game với anh ta, chắc chắn anh ta còn có thể nghĩ ra chuyện khác.

Đương nhiên, cô có cách có thể khiến Nguyễn Tâm Trung tránh xa mình, nhưng bây giờ cô không thể bại lộ.

Tô Khiết nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần đến phòng làm việc với ông cụ Nguyễn, cô chơi game giết thời gian chút cũng được.

Đương nhiên cũng tiện thể giải quyết phiền phức Nguyễn Tâm Trung này luôn.

Nguyễn Hạo Thần đi ra khỏi phòng làm việc, lúc xuống lầu, lập tức nhìn thấy Tô Khiết ngồi trên sofa chơi game với Nguyễn Tầm trung, hai người ngồi rất gần, Nguyễn Tâm Trung còn không ngừng dựa vào cô, đã sắp dán lên người cô luôn rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.