Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1509:




Chương 1509

“Ừ.” Tô Khiết biết không thể gạt anh được, nhìn thấy dáng vẻ lúc này của anh, giọng nói của cô rõ ràng thấp đi mấy phần.

“Nếu như kết quả khác thì sao?” Nguyễn Hạo Thần cảm giác được lúc này trong lòng anh đang phát run, kỳ thật lúc này, anh cũng biết rằng có hỏi vấn đề này thì cũng không có ý nghĩa gì cả, nhưng anh chính là không nhịn được muốn hỏi, anh muốn biết, nếu kết quả là cô ấy thực sự là con gái của Nguyễn Bạc Vệ, cô sẽ làm thế nào?

Liệu cô sẽ vì vậy mà rời khỏi anh không? Liệu cô có giống như lần trước chạy trốn khỏi anh không?

Nghĩ đến loại khả năng đó, trong lòng của anh có một loại cảm giác đau đớn vô cùng, anh tuyệt đối sẽ không cho phép, tuyệt đối không cho phép loại chuyện như vậy xảy ra.

“Anh? Thật muốn nghe sao?” Tô Khiết nhìn qua anh, âm thầm hít một hơi, biểu cảm có chút phức tạp.

“Ừ.” Nguyễn Hạo Thần ngẩn người, sau đó khẽ gật đầu.

“Vốn dĩ em nghĩ là, nếu như em tra được kết quả em quả thực là con gái của Nguyễn Bạc Vệ, vậy em sẽ không để cho bất kỳ ai biết chuyện này, bao gồm cả Nguyễn Bạc Vệ, bao gồm cả anh.” Lúc trước quả thật Tô Khiết có tính toán như vậy, cho nên lời nói này của cô là sự khẳng định.

“Sau đó thì sao?” Điều này, Nguyễn Hạo Thần đã sớm đoán được, nhưng đó không phải là điều anh muốn nghe.

“Sau đó, em vẫn muốn ở bên cạnh anh.” Lúc đó quả thật Tô Khiết đã nghĩ như vậy, mặc dù cô biết khả năng này sẽ rất khó, có khả năng sẽ khiến cô phát điên, nhưng quả thật lúc ấy cô đã quyết định như vậy.

Nguyễn Hạo Thần giật mình, thực sự giật mình, một đôi mắt cứ như vậy thẳng tắp nhìn cô, không hề cử động, cũng không nói gì.

Nhưng, không có ai biết, giờ phút này trong lòng của anh kích động đến như thế nào.

Anh vốn cho là cô sẽ rời đi, không nghĩ đến cô lại tính toán như vậy.

Cô vậy mà…Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Có phải anh cho là em rất bệnh hoạn?” Tô Khiết thấy anh không nói lời nào, nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Kỳ thật em cũng biết, cách làm đó của em là không đúng, thế tục sẽ không tha thứ.”

Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng cúi đầu, hôn cô, ngăn chặn những lời nói sau của cô.

Không, anh không cảm thấy như vậy là bệnh hoạn, anh cảm thấy rất tốt, cực kỳ tốt, nếu đổi lại anh, anh cũng sẽ làm như vậy.

Chỉ là, anh không nghĩ đến người phụ nữ của anh lại giống anh như vậy.

Điều này chẳng phải đã nói rõ, cô ấy đã yêu anh? Mà hình như yêu rất sâu đậm.

Biết được điều này khiến trái tim anh càng thêm phát điên.

Nụ hôn của anh càng ngày càng điên cuồng, càng ngày càng kịch liệt, Tô Khiết cảm thấy sắp không thể thở được rồi.

Lúc này anh và cô, vốn dĩ vẫn chưa rời giường, cho nên, lúc này cậu ba Nguyễn muốn làm gì thì càng thuận tiện hơn.

Sau khi cậu ba Nguyễn buông đôi môi của cô ra cũng không hề rời đi, mà dọc theo cổ của cô hôn một đường xuống phía dưới…

Thân thể của Tô Khiết không nhịn được run lên: “Nguyễn Hạo Thần, anh dừng lại, dừng lại…”

Tô Khiết đưa tay ra, muốn đẩy anh ra, nhưng anh lại nhanh chóng khống chế tay của cô, nụ hôn của anh tiếp tục hướng xuống phía dưới, hôn đến chỗ mẫn cảm của cô, cô âm thầm hít một hơi.

Nghĩ đến hôm qua anh đã làm ròng rã từ chiều, còn có sự điên cuồng lúc hơn nửa đêm, hiện tại Tô Khiết có chút sợ anh.

Cô cảm thấy toàn bộ xương cốt của bản thân đều đã tan ra thành từng mảnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.