Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1491:




Chương 1491

Anh muốn bảo vệ cô nhưng cũng muốn tôn trọng sự riêng tư của cô, cô không muốn nói thì anh sẽ không ép buộc.

“Cảm ơn anh.” Tô Khiết chợt thấy lòng chua xót, có một cảm giác khó nói nên lời.

Cô luôn mạnh mẽ, độc lập, từ khi mẹ qua đời, mặc dù cô về nhà họ Tô nhưng hầu như mọi việc đều dựa vào bản thân, tự mình lo liệu.

Cô nghĩ chỉ cần mình cố gắng thì không việc gì có thể làm khó được mình, chỉ cần cố gắng sức thì không chuyện gì là không làm được.

Nhưng lúc này cô lại cảm thấy có chút không biết làm sao.

Tô Khiết nói xong thì cúp máy, vì cô biết lúc này cô đã không thể hoàn toàn kiểm soát cảm xúc của mình, cô sợ Đường Lăng nghe ra điều gì khác thường, bây giờ cô không muốn để người khác biết…

Đường Lăng cầm điện thoại, mắt hơi nheo lại, hôm nay cô có gì đó không đúng, cảm xúc không ổn, cô đối xử khách sáo với anh lại càng không đúng.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Sao cô lại cân bản báo cáo giám định ADN của Nguyễn Bạc Vệ?

Tô Khiết cúp điện thoại, dựa lưng vào ghế, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh vật bên ngoài thay đổi nhanh chóng nhưng lại chẳng lọt vào mắt cô.

Cô nhìn ra ngoài nhưng lại như chẳng nhìn thấy gì, trong mắt cô không có nhiều tiêu điểm lắm.

Cô ngồi im lặng, không nhúc nhích, không nói, cũng không có phản ứng gì.

Không ai biết cô đang nghĩ gì.

Chú Lý thấy cô như vậy thì không khỏi lo lắng, nhưng cũng không tiện hỏi, sau khi lên xe cô cũng không nói đi đâu, chú Lý nghĩ một lát rồi nhỏ giọng hỏi: “Cô cả, cô có muốn về luôn không?”

Tô Khiết như không nghe thấy lời ông nói, cô vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, không đáp lại.

Chú Lý hơi giật mình, không khỏi quay đầu nhìn cô.

“Tôi không sao, chúng ta về đi.” Tô Khiết như đột nhiên bừng tỉnh, khẽ đảo mắt rồi nhìn chú Lý, cuối cùng cũng lên tiếng.

Chỉ là giọng cô lúc này có vẻ không được ổn định.

“Được.” Nhìn cô như vậy, chú Lý càng không dám hỏi thêm, nhưng cô nói muốn về thì chú cũng yên tâm.

Tô Khiết thu hồi ánh mắt từ ngoài cửa sổ về, sau đó nhìn chằm chằm điện thoại trong tay, cô siết chặt điện thoại, rất chặt, rất chặt.

Cô đang đợi Đường Lăng gửi cho cô.

Cô đợi, đợi…

Cô chưa bao giờ chờ đợi điều gì đó với tâm trạng thế này.

Thật ra sự nghi ngờ trước đó của Nguyễn Bạc Vệ là đúng. Lúc ấy khi cô đề nghị làm giám định ADN, đúng là có tâm tư riêng.

Đúng là cô đã nghĩ nếu kết quả giám định cô thật sự có quan hệ với Nguyễn Bạc Vệ thì cô sẽ không nói cho ông ta sự thật.

Nhưng Nguyễn Bạc Vệ đã nhìn thấu và muốn đích thân tự làm.

Làm giám định ADN, dù để tìm quan hệ thì nhanh nhất cũng mất một ngày, mà cô có thể trực tiếp tìm ra kết quả, chắc chắn sẽ biết trước Nguyễn Bạc Vệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.