Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1382:




Chương 1382

Bên này, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn càng nghe thì sắc mặt càng khó coi, trong lòng cũng càng lo lắng sợ hãi.

“Anh cả, tôi thật sự không phải cố ý, tôi thật lòng muốn cưới Thấm Nhi, tôi cũng không biết…” Nguyễn Hạo Thần lại thử giải thích, đương nhiên anh chỉ diễn cho ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn xem thôi.

“Chó má, Nguyễn Hạo Thần, cậu là tên lừa đảo, Nguyễn Hạo Thần, cậu có tin tôi lập tức làm cho cậu biến mất trên đời này không, cậu có tin tôi làm cho cả nhà họ Nguyễn biến mất hay không.” Đường Lăng lại cắt ngang Nguyễn Hạo Thần nói, hơn nữa nói lời tàn nhẫn.

Sau đó Đường Lăng lập tức cúp điện thoại!

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn hoàn toàn hoàn toàn khiếp sợ!!

Hai người cứng đờ, đứng ở đó không nhúc nhích.

Bọn họ nghe rõ ràng câu nói cuối cùng của Đường Lăng, Đường Lăng nói muốn làm cho cả nhà họ Nguyễn hoàn toàn biến mất trên đời này?

Có phải nghĩa là cũng làm cho bọn họ biến mất đúng không?

Nếu người khác nói như vậy, bọn họ chắc chắn không quan tâm, nhưng người kia là Đường Lăng, bọn họ…

“Vậy, vậy hiện tại làm sao bây giờ?” Ông cụ Nguyễn lấy lại tinh thần, run rẩy hỏi một câu như vậy, lúc này ông cụ Nguyễn thật sự sợ hãi.

Dù sao nhà họ Nguyễn vốn đuối lý chuyện này, Nguyễn Hạo Thần chà đạp cô cả nhà họ Đường trước, tình tiết quá nghiêm trọng, nhà họ Đường có lý do chính đáng có thể quang minh chính đại đối phó với bọn họ.

“Hiện tại làm sao bây giờ? Chúng ta đã công bố hôn sự với Cổ Doanh Doanh, nếu chúng ta đổi ý, đến lúc đó chúng ta sẽ trở thành trò cười cho mọi người.” Bà cụ Nguyễn vẫn lo lắng hậu quả của việc từ hôn.

Nguyễn Hạo Thần nghe bà cụ Nguyễn nói, trong lòng thầm cười lạnh, cho nên bà cụ chỉ nghĩ đến thể diện của mình mà không thèm quan tâm đến mạng của anh, bọn họ đúng là đáng ghét.

“Thể diện quan trọng hay là nhà họ Nguyễn chúng ta quan trọng?” Ông cụ Nguyễn lại không vui bà ta một cái, đương nhiên ông cụ Nguyễn chỉ nghĩ đến nhà họ Nguyễn, mà không phải là Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần đã sớm biết rõ, nhưng lúc này đáy lòng vẫn lạnh lẽo.

“Quan trọng là chúng ta là người nhắc tới chuyện này, nhà họ Cổ không có sai, Cổ Doanh Doanh lại là đứa bé ngoan, chúng ta nhất thời không tìm ra lý do từ hôn.” Bà cụ Nguyễn thật sự có chút khó xử, nhưng trong lời nói của bà ta có thể thấy được hiện tại bà ta không tìm ra lý do để từ hôn.

“Đúng rồi, Đường Thấm Nhi nói ngày đó Cổ Doanh Doanh cũng đi theo cháu, lúc đó cháu và Đường Thấm Nhi ở bên ngoài hôn lâu như vậy, Cổ Doanh Doanh nhìn lâu như thế thì chắc chắn cô ta đã nhận ra Đường Thấm Nhi.” Nguyễn Hạo Thần gãi đúng chỗ ngứa nói một câu, mục đích hôm nay của anh là làm cho nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ cắn xé nhau.

Cho nên anh sẽ cung cấp manh mối cho ông cụ và bà cụ.

“Cháu, cháu nói Cổ Doanh Doanh đã sớm biết người phụ nữ kia là Đường Thấm Nhi?” Bà cụ Nguyễn ngẩn người, con ngươi hơi trợn lên.

“Nếu Cổ Doanh Doanh không biết thì cô ta dám làm như vậy sao? Tối hôm đó nếu người phụ nữ kia chỉ là cô gái bình thường, cho dù là con gái nhà giàu khác, thì cho dù bất cứ người phụ nữ nào cũng sẽ không im lặng, chỉ có nhà họ Đường, chỉ có Đường Thấm Nhi mới không thèm tranh cãi, mà Cổ Doanh Doanh biết rõ điều đó.” Thật ra anh có rất nhiều tài liệu đen của Cổ Doanh Doanh, nhưng Nguyễn Hạo Thần không nói với ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn.

Những việc này phải do bọn họ tự mình điều tra mới có hiệu quả tốt được.

Chỉ cần như vậy, hai bên mới có thể cắn xé nhau.

Ai cũng biết thủ đoạn của cậu ba Nguyễn lợi hại, nhưng trước kia anh chưa bao giờ dùng trên người bạn bè và người thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.