Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1213:




Chương 1213

“Nguyễn Hạo Thần, bây giờ tôi vẫn đang bị thương nằm trên giường, mọi người đều biết là cô ta hại tôi thành ra thế này, anh muốn cưới cô ta, có thể sao?” Ý uy hiếp trong lời ông cụ Nguyễn không thể rõ ràng hơn.

“Hạo Thần, nếu cháu cưới Tô Khiết lúc này là hại cô ấy.” Bà cụ Nguyễn nghe thấy lời ông cụ, ánh mắt loé lên, nhanh chóng bổ sung một câu.

Tô Khiết thấy vậy mà cảm thấy ớn lạnh, hai người họ để ép Nguyễn Hạo Thần mà quả thật không từ thủ đoạn.

Lúc này Tô Khiết không khỏi cảm thấy đau lòng cho Nguyễn Hạo Thần, lớn lên trong gia đình như vậy, Nguyễn Hạo Thần chắc chắn rất mệt mỏi.

“À, tôi quên nói với hai người, khi tôi đến thấy đám phóng viên đó nên cũng nói với họ vết thương của ông không liên quan gì tới tôi.” Tô Khiết nhìn lướt qua bà cụ rồi lại nhìn ông Nguyễn, cô cười khẽ: “Cũng may đoạn video hai người đưng lên cũng không nói chuyện này có liên quan đến tôi, cho nên tôi đã giải thích rõ ràng rồi, đám phóng viên đó có lẽ cũng đã tin.”

Đây chính là mục đích hôm nay Tô Khiết tới đây, cũng là bước quan trọng nhất trong kế hoạch của cô. Cô biết, bước đầu tiên của ngày hôm nay vô cùng thành công, mọi việc tiếp theo chắc chắn sẽ rất thuận lợi, đương nhiên cũng sẽ rất thú vị.

Cô phải cảm ơn sự phối hợp hoàn hảo vừa nãy của Nguyễn Hạo Thần.

“Cô, cô có ý gì?” Ông cụ Nguyễn sửng sốt, đôi mắt nhanh chóng loé lên.

“Ý trên mặt chữ, ông thông minh như vậy, chắc chắn sẽ hiểu.” Tô Khiết lại nhìn về ông cụ Nguyễn, trên môi vẫn mang ý cười.

Cô biết ông ta hiểu.

“Khiết Khiết, cô nghe tôi nói.” Bà Nguyễn muốn kéo Tô Khiết, bà ta phát hiện bây giờ không thể khuyên Nguyễn Hạo Thần được nữa nên lại muốn bắt đầu từ cô.

Nguyễn Hạo Thần không muốn để ý đến họ nữa, thậm chí anh còn không muốn nhìn thấy họ, anh ôm Tô Khiết, hơi xoay người sang một bên, tránh bàn tay bà ta rồi ôm cô nhanh chóng ra khỏi phòng bệnh.

Ra khỏi phòng bệnh, khi đến một góc tường, đột nhiên Nguyễn Hạo Thần đẩy Tô Khiết vào tường, nhanh chóng hôn cô.

Vừa nãy anh đã muốn hôn cô, anh đã kìm nén rất lâu rồi, không thể kìm nén thêm nữa.

Tô Khiết không ngờ anh sẽ hôn cô như vậy ở trong bệnh viện nên nhất thời hơi ngạc nhiên, nhưng nụ hôn của anh quá điên cuồng, quá mãnh liệt, cô bị anh hôn đến mức không thở nổi…

Cho nên Tô Khiết cũng không còn tâm trí để tâm những thứ khác nữa.

Cô cảm thấy hơi thở càng ngày càng gấp gáp, cơ thể càng ngày càng mềm, cô phát hiện bây giờ dường như càng ngày cô càng mẫn cảm, Nguyễn Hạo Thần chỉ mới hôn thôi mà người cô đã có phản ứng như vậy, thậm chí cô còn muốn nhiều hơn nữa.

Trước đây không hề như vậy.

Tô Khiết cảm thấy dường như cô bị cậu ba Nguyễn dạy hư rồi.

Ở cửa một phòng bệnh khác, Trác Hiểu Lam nhìn chằm chằm vào họ, nhìn chằm chằm Nguyễn Hạo Thần đang hôn điên cuồng, lại nhìn chằm chằm Tô Khiết đang ý loạn tình mê.

Trác Hiểu Lam siết chặt tay, quyển sách trong tay đã biến dạng.

Vì sao lại như vậy? Vì sao cô ta đã làm nhiều như vậy mà Nguyễn Hạo Thần vẫn không rời xa Tô Khiết, hơn nữa dường như họ lại càng…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.