Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1201:




Chương 1201

Nếu không làm gì đó thì quá uổng công sức của bọn họ rồi! “Khiết Khiết, cháu có cách nào không?” Bà Đường nhanh chóng nhìn về phía Tô Khiết.

“Cháu nghĩ cháu nên đi gặp bọn họ xem xem.” Nụ cười khẽ nhếch trên môi của Tô Khiết từ từ biến mất, người ta đã náo loạn như vậy, cô cũng không thể cứ luôn tránh mãi được!

Đã muốn chơi, thì phải chơi lớn hơn một chút, như vậy mới thú vị.

Tô Khiết chưa bao giờ là người mặc cho người ta ức hiếp, chẳng qua chỉ vì bọn họ là ông, bà nội của Nguyễn Hạo Thần, với lại cũng đều đã lớn tuổi rồi, cô vốn tưởng rằng mình có thể chịu đựng được.

Nhưng hiện tại cô phát hiện, nếu mình nhẫn nhịn, nhưng lại không được yên tĩnh, chỉ làm cho người ta được nước lấn tới mà thôi.

“Cháu định đi gặp họ sao? Gặp họ vào lúc này không phải không thích hợp sao? Nếu bị phóng viên phát hiện? Hay bị người của họ chặn lại?”

Vẻ mặt ngạc nhiên của bà cụ Đường thay đổi, nhanh chóng bước tới ngăn Tô Khiết: “Không được, bà ngoại không thể để cháu đi gặp bọn họ được. Bà ngoại biết quá rõ lão già nhà họ Nguyễn là người như thế nào, ông ta có thể làm mọi thứ, nói không chừng ông ta đã giăng bẫy và đang đợi cháu ở đó.”

“Bà ngoại, bà đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu.” Tô Khiết biết bà cụ đang lo lắng cho mình, đương nhiên những gì bà cụ lo lắng cũng có lý do.

Nhưng cô đương nhiên có cách của cô.

“Bà không cần lo lắng thái quá thế đâu, bà đã quên Khiết Khiết làm gì rồi à? Lấy năng lực của Khiết Khiết thì sao mà dễ mắc lừa như vậy được.”

Ông cụ Đường tương đối bình tĩnh hơn, biết rõ khả năng của Tô Khiết, mặc dù ông cụ Nguyễn là lão già xảo quyệt, nhưng chưa chắc ông ta đã là đối thủ của Tô Khiết.

Bà Đường sửng sốt, thầm thở ra nhưng vẻ mặt vẫn lo lắng: “Vậy cháu phải cẩn thận một chút, đừng để bị lão già đó lừa gạt, lão già kia gian xảo như vậy, có nên để Đường Lăng đi cùng không?”

“Bà ngoại, cháu lấy thân phận Tô Khiết để đến gặp ông Nguyễn, anh trai đi cùng không thích hợp, cháu phải về nhà họ Tô một chuyến trước để xem tình hình ông nội thế nào đã.”

Tô Khiết không nhịn được cười khi nghe bà Đường nói vậy, bà cụ lo lắng đến lú lẫn rồi.

“Ừ, nên đi thăm ông cụ Tô, lần này ông cụ chắc đã bị cháu làm cho mệt rồi, ông ấy cũng là người kiêu ngạo cả đời, bây giờ tuổi đã lớn mà còn bị chửi vì chuyện của cháu, còn bị chửi té tát nữa, hẳn là không thoải mái, bọn họ thật sự quá đáng rồi.”

Bà Đường không khỏi thở dài, biết tình hình bên phía ông Tô, thật sự là làm khó cho ông ấy rồi.

“Khiết Khiết, tại sao chúng ta không tiết lộ thân phận của cháu cho bên ngoài biết? Công khai Đường Thấm Nhi là Tô Khiết, đến lúc đó bà ngược lại phải nhìn xem hai lão già kia còn dám bắt nạt cháu không.”

Bà Đường đang nghĩ cách bảo vệ cháu gái mình tốt hơn nên mới nghĩ như vậy, những cái khác cũng không muốn quan tâm nữa.

“Không được, hiện tại không thể công khai. Tình hình hiện giờ sẽ ảnh hưởng đến nhà họ Đường.”

Tô Khiết ngăn cản suy nghĩ của bà Đường, hiện giờ rất nhiều phóng viên đang chen chúc bên ngoài biệt thự nhà họ Tô, nếu để cho bọn họ biết Đường Thấm Nhi chính là Tô Khiết, e rằng những người đó cũng sẽ chặn cửa nhà họ Đường.

Thân phận của nhà họ Đường quá nhạy cảm, hơn nữa nhà họ Cố đang nhìn chằm chằm, cho nên không thể có bất cứ sai sót nào.

“Bà ngoại, bà phải tin cháu. Chuyện nhỏ này đối với cháu không khó. Chỉ cần ở nhà chờ xem diễn là được.” Tô Khiết kiên nhẫn thuyết phục bà Đường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.