Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1108:




Chương 1108

“Cái này không phải là nói nhảm đó chứ? Anh năm, không phải là cho đến bây giờ anh vẫn còn chưa biết rõ là có chuyện gì xảy ra đó chứ?” Tiểu Thất nhìn cậu năm Tào, khóe môi hơi nhếch lên: “Sao anh có thể làm được cục trưởng cục cảnh sát vậy hả?”

Lúc nói ra lời này, Tiểu Thất đáng yêu còn nhịn không được mà lắc đầu, chuyện này còn chưa đủ rõ ràng nữa à?

“Lá gan của cậu cũng lớn lắm đó, dám ăn nói như thế với tôi.” Cậu năm Tần trừng mắt nhìn anh ta, đôi môi anh hơi mím lại: “Cậu thì thông minh đấy, thế cậu nói xem chuyện này là thế nào?”

Thật ra trong lòng cậu năm Tần nên biết chuyện này là như thế nào, chỉ có điều anh không muốn tin tưởng kết quả này lắm.

Vốn dĩ hôm nay anh ta thật lòng muốn cưới Đường Thấm Nhi.

“Đợi anh ba đến đi rồi nói.” Tiểu Thất nhìn cậu năm Tần rồi chẳng lên tiếng nữa.

Tiểu Thất biết với tính cách của anh ba, nếu như thật sự không để ý thì sẽ không hỏi anh năm ở đâu, bởi thế tiểu Thất cảm thấy anh ba cúp máy không phải vì không có hứng muốn nghe, mà là vì anh ba vội vàng chạy đến nơi này nên chẳng có thời gian nói dông dài với anh Năm.

Khiến cho anh ba thành ra thế này thì chỉ có một khả năng thôi, đó chính là Đường Thấm Nhi là Tô Khiết, Đường Thấm Nhi chính là chị ba.

Tiểu Thất nhìn đám đàn ông đang nhìn chị ba lom lom như hổ đói rình mồi trong phòng khách, anh ta khẽ nhếch môi mỉm cười, kịch hay sắp đến rồi.

Anh ta nghĩ chắc chắn chẳng bao lâu sau anh ba sẽ đến đây.

Vào lúc này, đột nhiên cánh cửa mở ra.

Tiểu Thất nghe thấy người ta gọi cậu ba Nguyễn.

Vẻ kinh ngạc thoáng hiện lên trong mắt Tiểu Thất, chưa chi mà anh ba đã đến rồi, tốc độ đúng thật là!!!

Quả nhiên chỉ cần là truyện liên quan đến chị ba, anh ba giống hệt như bị hack vậy.

“Chuyện gì thế này? Sao tôi nghe có người gọi anh ba? Anh ba đến nhanh như thế à? Còn chưa cúp máy được mười phút nữa kia mà?” Rõ ràng cậu năm Tần cũng nghe thấy, gương mặt anh ta toát lên vẻ kinh ngạc.

“Hạ Điềm Điềm, cô đang chuốc rắc rối vào người đấy, chị của tôi đã mang thai con của cậu ba Nguyễn rồi, có liên quan gì đến cô đâu kia chứ?” Rõ ràng giọng nói ngoài cửa cao lên vài bậc, lần này Tiểu Thất cũng đã nghe rõ ràng hết rồi, hóa ra không phải là cậu ba Nguyễn đã đến đây mà là có người ghen tuông vì cậu ba Nguyễn.

Cổ Linh Linh rất lớn tiếng, đến cả bà cụ Đường cũng đã nghe thấy rõ ràng, đương nhiên Tô Khiết đi chung với bà cụ Đường cũng đã nghe thấy.

“Cô ta à? Cô ta có thể thành đôi với cậu ba Nguyễn nữa? Cậu ba Nguyễn có thể ưng ý cô ta hay sao?” Hạ Điềm Điềm cũng không phải người dễ đối phó, cô ta nhìn Cổ Doanh Doanh với ánh mắt mỉa mai.

“Nhưng cậu ba Nguyễn đã thích chị tôi rồi, sao hả?” Cổ Linh Linh tỏ vẻ đắc ý, cô ta nâng giọng lên, hết sức khoe khoang.

“Sao đấy? Sao lại cãi nhau rồi.” Mắt bà cụ Đường hơi sầm xuống, không ngờ bọn họ lại bắt đầu gây gổ với nhau trong bữa tiệc của nhà họ Đường tổ chức? Hơn nữa sao bà ta nghe thấy như có liên quan đến cậu nhóc nhà họ Nguyễn?

Bà ta đã không cho cậu ta vào nhà rồi, sao lại còn xảy ra chuyện vì cậu ta thế này?

“Mẹ à, để con đi khuyên họ.” Phạm My thầm lắc đầu, mấy người này cũng không chịu nhìn xem đây là đâu, sao lại cãi nhau ở đây thế này.

“Đừng vội khuyên họ, hình như mẹ nghe nhắc đến cậu nhóc nhà họ Nguyễn, để nghe thử xem bọn họ nói gì với nhau?” Đôi mắt bà cụ Đường hơi sáng lên, đột nhiên bà ta lên tiếng ngăn Phạm My lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.