Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1083:




Chương 1083

Cố Chính Tuần tất nhiên cũng không dám lên tiếng, Cố Chính Minh đứng sau Cố Chính Tuần tiến lên gần tay anh ta và viết một chữ lên mu bàn tay.

Ánh mắt Cố Chính Tuần sáng lên, cuối cùng vẫn ngẩng đầu lên hướng về phía ông cụ Đường trầm giọng nói:

”Ông cụ, đây là chứng cứ Hạ Bình Viễn trình lên, Hạ Bình Viễn là cháu trai của Hạ Chuẩn, tên tội phạm đó khai ra cô Đường là hắn tự mình tra hỏi, cho nên chúng ta không thể không điều tra.” Kế hoạch ban đầu của nhà họ Cố là sau chuyện này để Hạ Bình Viễn làm vật thế tội, tuy chuyện này không thành công nhưng vật thế tội kia hữu dụng.

“Được, vậy chuyện này giao cho Hạ Chuẩn đi điều tra, đợi tra ra kết quả rồi nói.” Ông cụ Đường cười lạnh, ánh mắt giống như nhanh chóng quét qua Cố Chính Minh, thủ đoạn nhỏ này của bọn họ có thể qua được mặt ông ư?

Nếu bọn họ muốn kéo Hạ Chuẩn vào, để ông ta làm theo ý họ, đến lúc đó lo lắng e là chính nhà họ Cố bọn họ rồi.

Hạ Chuẩn nổi tiếng là vô tình, độc ác, nếu để Hạ Chuẩn tra ra được gì đó thì chắc chắc sẽ cắn nhà họ Cố không buông, ai cũng không cản được.

Người bên cạnh Đường Vân Thành cơ trí, nghe thấy lời của ông cụ Đường lập tức quỳ xuống nhặt ‘chứng cứ’ mà ông cụ Đường vừa ném xuống đất.

”Tôi sẽ đưa những thứ này qua cho Hạ Chuẩn để Hạ Chuẩn tra rõ ràng.” Người của Đường Vân Thành vội vàng nhặt những tư liệu trên mặt đất, định cầm nó đi.

”Chuyện này cứ để Chính Minh đi điều tra đi, người của tổ chức Hồng Hổ cũng là người của cậu ta bắt.” Cố Chính Tuần sau khi hồi thần, nhanh chóng đưa tay ra muốn cầm văn kiện.

Ông ta chắc chắn không thể nào để người khác mang những tư liệu này giao cho tên họ Hạ được.

”Người của cậu ta? Ai là người của cậu ta? Từ trên xuống dưới ở dây đều là người của bát đại gia tộc chúng ta, từ lúc nào mà thành người của Cố Chính Minh thế?” Một câu của ông cụ Đường trực tiếp giết chết lời nói của Cố Chính Tuần.

Lúc ông cụ Đường nói lời này, cây gậy trong tay giơ lên hướng về phía Cố Chính Tuần.

Cố Chính Tuần cho là ông cụ Đường muốn đánh ông ta nên tránh đi theo bản năng.

”Cậu trốn cái rắm à, cậu nghĩ cái gậy này của tôi ai cũng đánh chắc? Phải là người của nhà họ Đường hoặc người đặc biệt quan trọng với tôi mới xứng để tôi dùng cây gậy này, Cố Chính Tuần cậu cũng xứng? Tôi còn sợ bẩn gậy của tôi! Cậu đường đường là một tên đàn ông mà chẳng khác gì một kẻ nhát gan.” Ông cụ Đường thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần, trên mặt lộ ra vài phần giễu cợt.

Cái này cũng làm cho Cố Chính Tuần trốn tránh? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lời này của ông cụ Đường có thể nói là không để lại chút thể diện nào cho Cố Chính Tuần.

Sắc mặt Cố Chính Tuần thay đổi trong phút chốc, dĩ nhiên là càng ngày càng xấu đi, có điều lại không dám lên tiếng.

Tô Khiết bật cười thành tiếng.

Nhất thời mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía cô.

“Xin lỗi, không nhịn được.” Tô Khiết vuốt tay, giọng điệu vô tội, cũng rất thản nhiên thừa nhận, cô quả thực là không nhịn được.

“Cô nhóc này, không cần phải chịu đựng đâu, muốn cười thì cứ cười đi, người hèn hạ thì cũng chỉ có thể dỗ dành cho người khác vui vẻ.”

Lời nói này của ông cụ Đường có thể nói là đủ “ngoan độc”, sợ là cả đời này đây là lần đầu tiên mà ông nói một lời quá đáng như vậy.

Lúc này sắc mặt của Cố Chính Tuần tái xanh sắp phun ra máu.

“Còn đứng ở đây để làm cái gì nữa hả, nên làm cái gì thì đi làm cái đó đi, đừng có ở đây quấy rầy cô nhóc Đường nữa.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.