Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1059:




Chương 1059

“Anh…” Nguyễn Hạo Thần nhíu mày, có chút bất mãn, nhưng anh vẫn muốn nói cho hết lời, một cơ hội tốt như vậy, không thể để bỏ lỡ.

“Cung tông trưởng bảo tôi đưa trà đến cho các vị, tôi vào đây!” Nhưng đúng vào lúc này, bên ngòai cửa có một giọng nói của phụ nữ truyền đến.

Không nghe được tiếng gõ cửa đã nghe thấy tiếng đẩy cửa.

“Là Cố Nam.” Tô Khiết nhận ra đó là giọng nói của Cố Nam, trong lòng thất kinh, Cố Nam đến chính là để tìm hiểu tình hình, đưa trà chỉ là kiếm cớ.

Nếu để Cố Nam nhìn thấy tình huống này, không, nếu để Cố Nam nhìn thấy Lôi Hạ ở bên ngoài một mình, mà cô và Nguyễn Hạo Thần lại ở bên trong, vậy chắc chắn sẽ khiến Cố Nam nghi ngờ.

Trong tình hình này, tuyệt đối không thể để nhà họ Cố nắm được đằng chuôi, tuyệt đối không thể gây thêm rắc rối, nếu không hậu quả khó có thể lường được. abo

Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần lập tức nheo lại, trên mặt dường như lạnh lẽo hơn vài phần, Cố Nam, nhà họ Cố, rất tốt!

Món nợ này anh nhớ kỹ.

“Ông Lôi, cậu ba Nguyễn, mọi người ở bên trong sao? Cung tông trưởng để tôi đưa trà đến, mọi người có thể mở cửa không?” Cửa đã được khóa trái từ bên trong, nhưng Cố Nam rõ ràng không hề biết khó mà lui, hơn nữa cô ta còn trực tiếp lấy Cung tông trưởng ra để ép người.

Nếu phía trong không mở cửa, Cố Nam rõ ràng sẽ trực tiếp xông vào.

“Cậu ba Nguyễn, anh nhanh lên, cô ta sắp vào rồi!” Trên mặt Lôi Hạ nhiều hơn mấy phần bất mãn, nhưng nhìn dáng vẻ ở bên ngoài của Cố Nam, cũng không thể không nhắc nhở Nguyễn Hạo Thần.

Thật ra trước và sau cũng chỉ trong vài giây đồng hồ.

“Nhớ kỹ, em là của anh…” Nguyễn Hạo Thần nhìn Tô Khiết, trên mặt là vẻ nghiêm túc chưa từng có.

“Bên trong không có tiếng động, có lẽ đã xảy ra chuyện, mấy người hãy phá cửa đi vào!” Ngay lúc này, bên ngoài, Cố Nam trực tiếp dặn dò vệ sĩ xô cửa.

“Nhanh, ra ngoài.” Tô Khiết giật mình, nhanh chóng kéo Nguyễn Hạo Thần ra khỏi phòng, cánh cửa đó làm sao qua được vệ sĩ?

“Không cần, chúng tôi không uống trà, cám ơn.” Cùng lúc đó, Lôi Hạ hô to ra ngoài một tiếng.

Nguyễn Hạo Thần bị cô kéo ra khỏi phòng, âm thầm thở dài một hơi, mà giờ phút này, Cố Nam thật sự để người ta bắt đầu xô cửa.

Không biết cô ta có nghe được tiếng hét vừa rồi của Ngài Lôi Hạ hay không, hay là cố ý, Tô Khiết biết, Cố Nam hơn phân nửa là cố ý, nói cách khác, Cố Nam muốn tiến vào thì sẽ không từ thủ đoạn.

Tô Khiết hơi nheo mắt lại, giờ phút này, cô lần nữa ngụy trang cho bản thân thật tốt.

Lôi Hạ đã đi qua, mở cửa phòng.

Cố Nam bưng trà đứng ở ngoài cửa, thấy cửa phòng mở ra, trên mặt cô ta nở nùi cười khẽ: “Ngài Lôi, cậu ba Nguyễn, Cung tông trưởng để tôi đưa trà tới cho các vị!”

Lúc vừa nói chuyện, tự cô ta đã cất bước đi vào trong phòng, đặt bước trà bày lên trên bàn, nhưng cô ta cũng không rời đi.

“Cung tông trưởng nói, cô Đường sau này phải điều tra vụ án, tiếp xúc với những tài liệu vô cùng bí mật của tám đại gia tộc, vậy nên trong khoảng thời gian này tốt nhất không nên tiếp xúc quá nhiều với người ngoài.” Cố Nam đảo mắt, nhìn về phía Tô Khiết, trên mặt vẫn mang theo nụ cười như cũ, nhưng trong đôi mắt lại mang theo vẻ âm tàn không thể che giấu.

“Mặc dù Ngài Lôi Hạ cũng là người trong tổ chức hòa bình thế giới, nhưng Cung tông trưởng cảm thấy các vị vẫn nên tránh để bị nghi ngờ là tốt nhất!” Cố Nam lại quay sang Lôi Hạ, giờ phút này cô ta nhìn Lôi Hạ, nhưng lời này rõ ràng là nói cho cậu ba Nguyễn nghe.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.