Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2125:




Chương 2125

Quả nhiên ở trong này được trang trí rất lộng lẫy, vốn nghĩ sẽ là bữa cơm trưa dành cho hai người, nhưng mà lại có mấy chục người đang ngồi ở đây.

Lúc Cố Tịch Dao bước vào trong đại sảnh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Cố Tịch Dao nhìn sang những người có mặt ở đây, những người này đều là những người phụ trách của các bộ phận trong phòng họp ngày hôm nay.

Không phải là bọn họ đã rời đi sau khi cuộc họp kết thúc rồi hả? Sao qua một khoảng thời gian ngắn như vậy mà lại tụ họp ở đây nữa rồi.

Hiện tại xem ra dường như là khả năng ra lệnh của Bắc Minh Khởi Hiên đối với bọn họ vẫn rất mạnh.

“Tịch Dao, người phụ trách của các bộ phận đều ở đây, không bằng em đến đây nói mấy câu đi.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói xong thì lại lớn tiếng nói với tất cả những người có mặt ở đây: “Hiện tại chúng ta mời cô Cố Tịch Dao, là tổng giám đốc tân nhiệm của tập đoàn Bắc Minh thị của chúng ta phát biểu vài lời với chúng ta.” Trên gương mặt của anh ta mang theo nụ cười, vỗ tay theo đám người.

Cố Tịch Dao lập tức cảm thấy có chút áp lực, cô chưa từng đứng ở vị trí cao như vậy, mà lại đối mặt với các tinh anh có năng lực cao hơn mình mấy chục lần, thậm chí là hơn cả trăm lần.

“Tôi…” Cố Tịch Dao nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.

Lúc cô vừa mới mở miệng, tiếng vỗ tay càng trở nên nhiệt liệt hơn nữa.

Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Cố Tịch Dao bình ổn lại tâm trạng của mình, sau đó đưa tay ra ra hiệu cho mọi người là mình có lời muốn nói.

Tiếng vỗ tay lập tức biến mất.

Cố Tịch Dao nhìn mọi người một chút: “Đột nhiên lại mời tôi đến đây, tôi cảm thấy có chút bất ngờ, lúc đầu sau khi tan hợp tôi còn đang suy nghĩ tôi chẳng qua chỉ là một người mới mà thôi, hơn nữa bàn về thâm niên nghề nghiệp hay là bối phận đều không kịp mọi người, tôi vẫn cảm thấy lo lắng mình sẽ phải xử lý công việc sau này như thế nào, vấn đề là bây giờ tôi cảm thấy hình như là mình đã lo lắng quá rồi. Tôi sẽ không nói cái gì hết, nhưng mà tôi có thể đảm bảo với mọi người, tôi sẽ cố gắng học tập từ mọi người, là một tổng giám đốc đích thật. Cảm ơn tất cả mọi người.”

Bắc Minh Khởi Hiên đợi sau khi cô nói xong thì vỗ tay đầu tiên.

Trong tiếng vỗ tay của mọi người, còn có mấy người nói: “Cô Cố không cần phải cảm ơn chúng tôi đâu, chúng tôi cũng chỉ là cho cậu chủ Khởi Hiên mặt mũi mà thôi, nếu như cô muốn cảm ơn thì cứ cảm ơn cậu ấy đi.”

Cố Tịch Dao nở nụ cười nhẹ gật đầu, thật ra trong lòng của cô lập tức trầm xuống.

Lời này là có ý gì hả? Là đang thị uy với mình đó à?

Lúc này Bắc Minh Khởi Hiên cũng vội vàng nói: “Tịch Dao, đừng nghe bọn họ nói lung tung, nào nào nào, mọi người ngồi vào vị trí đi.”

Bắc Minh Khởi Hiên sắp xếp cho Cố Tịch Dao ngồi ở vị trí chủ tọa, mình thì ngồi ở vị trí bên tay trái của cô.

Mà người ngồi ở bên tay phải của cô là Bắc Minh Triều Lâm và Lan Hồng.

Trong bữa ăn, tất cả mọi người đều ăn uống rôm rả, còn có mấy người bưng rượu đi đến chỗ của Bắc Minh Khởi Hiên mời anh ta.

Cứ như anh ta chính là nhân vật chính.

Có điều Bắc Minh Khởi Hiên còn lấy lý do là mình còn phải lái xe cho nên từ chối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.