Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1406:




Chương 1406

Bắc Minh Quân thấy Hình Uy như vậy, liền biết anh ta nghĩ gì: “Cậu không cần đi, ở đây được rồi.”

Hình Uy vừa nghe, cũng chỉ đành ở lại bên cạnh ông chủ.

Lúc này, cửa văn phòng Bắc Minh Quân vừa mở ra, Bắc Mịnh Khởi Hiên vẻ mặt thoải mái phóng khoáng đi vào.

Không đợi Bắc Minh Quân lên tiếng, anh ta đi đến trước bàn công tác, kéo ra một cái ghế dựa ngồi xuống.

Bắc Minh Quân thấy Bắc Mịnh Khởi Hiên cũng không hề tức giận, chỉ thuận miệng nói một câu: “Sao lại không mang vệ sĩ của cậu đi lên?”

Bắc Mịnh Khởi Hiên ngả ngớn cười: “Mọi người trong tập đoàn đều biết tôi đến đây, tôi hà cớ gì phải dẫn theo người đến gặp chú Hai chứ.”

Nói xong anh ta lại nhìn lướt qua Hình Uy đứng bên cạnh Bắc Minh Quân, sau đó cười lạnh lùng với Bắc Minh Quân: “Xem ra chuyện vừa rồi ở dưới, chú đều biết rồi.”

Bắc Minh Quân gật đầu: “Gan của cậu, tôi rất thưởng thức, nhưng tôi muốn nghe cách nghĩ của cậu như thế nào.”

“Ha ha, được Chú Hai khen một câu, tôi thật sự vừa mừng vừa lo. Cách nghĩ thì tôi không dám nói, tôi chỉ là không muốn tập đoàn tổn thất bất cứ thứ gì. Về phần chuyện là do ai gây ra, vậy người đó tự mình giải quyết, đừng ảnh hưởng công việc thường ngày của Bắc Minh thị.” Từng lời nói Bắc Mịnh Khởi Hiên chữ nào cũng có ý đâm chọt.

Đừng nói là Bắc Minh Quân, chính Hình Uy nghe cũng cau mày. Anh ta không ngờ, cậu Tử Du trước kia là người ôn hòa ra sao, mà bây giờ lại giống như thay đổi thành người khác vậy.

Bắc Minh Quân lạnh lùng nhìn Bắc Mịnh Khởi Hiên hồi lâu không nói gì.

Bắc Mịnh Khởi Hiên cũng không yếu thế nhìn chằm chằm Bắc Minh Quân.

Chú cháu hai người cứ đấu như vậy, bầu không khí trong văn phòng căng thẳng lên.

Sau nửa tiếng, điện thoại cạnh bàn công tác vang lên, phá vỡ cục diện bế tắc.

Bắc Minh Quân nhắc điện thoại, chợt nghe trợ lý nói: “Bắc Minh tổng, đã có phóng viên tự nhận là bị anh phá hư camera đến tòa án kiện anh rồi. Anh xem chuyện này nên làm gì bây giờ?”

Bắc Minh Quân hơi chau mày: “Tôi biết rồi.” Nói xong cúp điện thoại.

Bắc Mịnh Khởi Hiên vô cùng thoải mái đứng lên, nhìn anh lạnh lùng cười: “Chú Hai, xem ra này mấy ngày này chú sẽ vội lắm, tôi sẽ không ở trong này quấy rầy chú, chúc chú có thể thắng vụ kiện này.”

Bắc Minh Quân nhìn Bắc Mịnh Khởi Hiên, nói một câu: “Làm tốt chuyện của cậu, chuyện khác đừng nhúng tay vào, tốt nhất đừng nhiều chuyện, liên lụy bản thân. Không tiễn.”

Hình Uy thấy bộ dạng đáng đánh đòn của Bắc Mịnh Khởi Hiên lúc rời đi, thật sự hận không thể dạy dỗ anh ta một chút, nhưng lại ngại anh ta là người nhà Bắc Minh.

Anh ta xoay người nói với Bắc Minh Quân: “Ông chủ, chuyện đã nháo tới mức này, chúng ta có phải cũng nên bàn bạc đối sáchvới luật sư của chúng ta?”

Bắc Minh Quân nghĩ nghĩ: “Cậu đi tìm Vân Chi Lâm, để họ nhận vụ kiện này, hơn nữa Cố Tịch Dao phải theo từ đầu đến cuối.”

Lúc Hình Uy xoay người đi ra ngoài, Bắc Minh Quân lại nhớ ra một chuyện, gọi anh ta trở lại: “Đúng rồi, cho Cố Tịch Dao một chiếc xe, còn có tài xế nữa. Xe liền lấy tạm một chiếc trong gara của tôi đi, qua mấy ngày lại đi tìm cho cô ấy một chiếc phù hợp.”

Hình Uy nhăn mặt, một là không hiểu rõ ý của ông chủ, hai là anh cũng biết chút ít tính tình của Cố Tịch Dao, cô sẽ không nhận chịu đồ người khác tặng, nhất là ông chủ: “Ông chủ, nếu cô ấy không nhận thì làm sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.