Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1312:




Chương 1312

“Cảm ơn cậu Anna, mấy năm qua cậu chăm sóc Cửu Cửu thật sự rất vất vả, thay tớ làm tròn bổn phận của một người mẹ.” Lúc này Cố Tịch Dao đã nước mắt đầy mặt.

Với cô mà nói, Anna là ân nhân vĩ đại của cô và Cửu Cửu, người đã ra tay giúp đỡ trong lúc họ bất lực nhất.

“Tịch Dao, đừng nói lời này, vẫn là câu đó, nếu không có Cửu Cửu ở bên cạnh động viên tớ thì hôm nay tớ thế nào, thật sự là rất khó tưởng tượng.”

Thời khắc sum họp thường là lúc tình cảm con người bền chặt nhất, Cố Tịch Dao và Anna cũng vậy.

“Các quý cô, liệu chúng ta có thể trở về rồi lại nói sau không? Các cô hết khóc lại ôm nhau ở đây, cũng phải để ý tới cảm nhận của hai quý ông chúng tôi chứ? Ha ha.” Vân Chi Lâm nói vậy để xoa dịu bầu không khí một chút, anh giơ tay nhận lấy vali kéo trong tay của Anna.

Lúc này, tâm trạng của các cô mới bình tĩnh lại.

Cố Tịch Dao bế Cửu Cửu, Trình Trình kéo váy cô và đứng ở bên cạnh.

Anna vừa đi vừa lau nước mắt, khẽ mỉm cười gật đầu với Vân Chi Lâm bên cạnh.

Vân Chi Lâm gật đầu đáp lại, rút một tấm danh thiếp từ trong túi áo của mình ra, đưa cho Anna: “Cô là Anna à? Dao Dao thường nhắc tới cô. Tôi là Vân Chi Lâm, là ông chủ kiêm bạn tốt của Dao Dao.”

Anna bừng tỉnh hiểu ra, nhìn Cố Tịch Dao mỉm cười với ý xấu: “Anh ấy chính là Vân Chi Lâm mà cậu thường nhắc tới à? Phải nói là chẳng kém gì Bắc Minh Quân kia đâu.”

Vân Chi Lâm vừa nghe vậy thì mắt lập tức sáng lên, nói với Anna: “Các cô thường nhắc tới tôi sao? Cô ấy thường khen tôi thế nào vậy?”

Anna giả vờ khoa trương: “Khen anh, khen đến tai tôi cũng muốn chai rồi. Cô ấy nói anh tuổi trẻ tài cao, phong thái hiên ngang gì đó.”

Cố Tịch Dao đứng bên cạnh cô ấy mà đỏ hết cả mặt, dùng khuỷu tay thúc vào người Anna một chút: “Cậu bớt đứng đó mà nói bậy đi, tớ làm gì có thường xuyên nhắc tới anh ấy.”

Cố Tịch Dao vội vàng nói lảng sang chuyện khác, kéo Trình Trình đến bên cạnh: “Trình Trình, đây là dì Anna, chính là dì thường chăm sóc cho em gái Cố thay mẹ đấy.”

Trình Trình đi tới trước mặt Anna và ngẩng đầu lên: “Chào dì Anna, cháu cũng thường nghe mẹ nói qua, dì chăm sóc cho em Cố rất vất vả. Cháu ở đây thay mặt mẹ và em gái cám ơn dì.”

Anna nhìn Trình Trình mỉm cười, xua tay: “Không cần khách sáo như vậy, dì và mẹ cháu thân như chị em ruột, không cần nói cám ơn với không cám ơn làm gì.”

Anna cảm thấy trong lúc mình nói chuyện với Trình Trình cảm giác không giống như đang nói chuyện với một đứa trẻ, mà càng giống với một người lớn hơn. Hơn nữa, nhìn khí thế lộ ra trên gương mặt Trình Trình quả thật giống hệt với Bắc Minh Quân.

Lúc này, Cửu Cửu nhìn chằm chằm vào Trình Trình và lộ ra vẻ mặt rất phức tạp, có chút thân thiết lại có chút sợ sệt: “Ma ma, người này làm ai vậy?”

Cố Tịch Dao mỉm cười bế Cửu Cửu tới trước mặt Trình Trình, dịu dàng nói: “Nhóc cưng, đây là anh Trình Trình của con.”

“Anh… Trình Trình…” Cửu Cửu khẽ lẩm bẩm, cố nhớ kỹ.

“Đúng vậy, Cửu Cửu. Anh chính là anh Trình Trình của em.” Trình Trình học theo dáng vẻ của mẹ, giọng điệu cũng dịu dàng hơn rất nhiều.

“Anna, cậu đang tìm gì vậy?” Cố Tịch Dao nhìn Anna có phần khó hiểu, hỏi.

“Dao à, không phải cậu có hai đứa trẻ sao? Sao Dương Dương không ở đây thế?” Anna nhìn Cố Tịch Dao hỏi.

“Dương Dương à, hôm qua nó đi cùng Bắc Minh Quân về dinh thự nhà Bắc Minh ở rồi. Bây giờ chỉ có tớ và Trình Trình ở với nhau thôi.” Cố Tịch Dao nghĩ tới Dương Dương ở nhà Bắc Minh, bất giác lại cảm thấy hơi lo lắng cho cậu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.