Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 13:




Chương 13

Hứa Tịnh Nhi khẽ mím môi. Đôi mắt cô lấp láy.

Thôi được! Cô thừa nhận, việc nhận nhiệm vụ đi phỏng vấn lần này có một chút chút nguyên nhân là do cô cảm thấy hiếu kỳ về Tô Tử Thiến.

Cô tò mò, người phụ nữ có thể giữ được trái tim của Cố Khiến Thần, người có thể khiến cô bị thua hoàn toàn rốt cuộc là người như thế nào.

Đương nhiên, cô không thể nói những lời này trước mặt anh.

Hứa Tịnh Nhi cảm thấy hơi sợ hãi khi Cố Khiến Thần không nói gì. Thế nhưng do cũng đã làm phóng viên mấy năm, là người từng trải nên cô vẫn giữ được vẻ bình tĩnh.

“Gặp mặt là tình cờ, phỏng vấn cũng là tình cờ. Hứa Tịnh Nhi, ba năm qua cô chẳng có chút tiến bộ nào nhỉ?”, Cố Khiết Thần càng nói càng trở nên lạnh lùng. Từng từng, từng từ của anh giống như cơn gió lạnh ập thẳng vào người cô.

“…”

Hứa Tịnh Nhi vốn tưởng rằng anh hủy bỏ hôn ước chỉ là do không thích cô. Giờ xem ra, có vẻ như anh thậm chí còn ghét cả cô nữa.

Cô thật sự không hiểu, rốt cuộc cô đã làm điều gì xấu xa mà khiến cho anh hôm đó đã ngủ với cô vẫn không muốn chịu trách nhiệm và giờ thì còn nói năng vô cảm, lạnh lùng với cô như vậy.

Dù anh không yêu cô thì ít nhất trong khoảng thời gian xảy ra tai nạn họ cũng đã làm lành rồi mà.

Thế nhưng, mấy lần trước anh chỉ bỏ mặc cô, còn lần này lại tức giận. Tức giận là vì cô tới tìm Tô Tử Thiến sao? Sợ cô sẽ làm gì Tô Tử Thiến chắc?

Quả nhiên đúng như lời đồn, anh ấy thật sự yêu Tô Tử THiến.

Hứa Tịnh Nhi siết chặt nắm đấm, cố gắng sắp xếp lại từ ngữ rồi mới nói: “Cố Tổng, tôi biết, anh không muốn gặp tôi. Anh yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ tránh để xảy ra tình huống này. Tôi sẽ không để anh nhìn thấy tôi nữa”.

Cô vừa mới dứt lời thì Khiến Thần đã phụt cười. Rõ ràng là anh không thèm tin cô.

Một lần gặp là tình cờ, hai lần gặp là trùng hợp, ba lần gặp…lại còn tìm tới cả Tô Tử Thiến. Anh thấy, rõ ràng là cô có âm mưu thì có.

Hứa Tịnh Nhi biết dù cô có nói gì thì anh cũng sẽ không tin. Thế nên cô không có ý định sẽ giải thích thêm.

Cô cũng không muốn làm kẻ địch của anh. Đắc tội với anh là một lựa chọn không được sáng suốt cho lắm.

“Còn nữa…”

Hứa Tịnh Nhi nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của anh. Cô mím môi, nói rành rọt từng từ một: “Cố Tổng, những chuyện đã qua của chúng ta thật sự sẽ khiến anh hiểu lầm. Thế nhưng chuyện đã qua rồi, tôi đối với anh…đã không còn bất kỳ suy nghĩ gì nữa rồi”.

“Hơn nữa, tôi…cũng sắp đính hôn”.

Cô cũng không biết tại sao lại bổ sung thêm câu cuối. Có lẽ cô vẫn cảm thấy không cam tâm. Hoặc có lẽ cô không muốn phải cúi đầu trước mặt anh nữa.

Thời gian ba năm, anh đã có người mình thích, cô cũng có chốn nương tự. Chẳng có ai cao hơn ai cả!

“Ha!”

Lần này Cố Khiết Thần bật cười thành tiếng. Ánh mắt lạnh giá đã không còn, thay vào đó là sự chế nhạo. Anh cúi đầu, nhìn cô với vẻ trịch thượng và chẳng chút khách khí: “Đính hôn? Đính hôn với lão già nhà họ Trương sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.