Cổ Kim Vô Nhất

Chương 28: Mãn Nguyện





Lạc Vô Y thở dài không tiếp tục nghĩ nữa, vẫn còn hai thứ đang chờ hắn đầu, mặc dù cực kỳ kích động khi có một cái vô hạn không gian giới chỉ nhưng với tâm cảnh sau mấy lần đả kích của Vô Thanh có lẽ tâm tính cùa hắn vững chắc hơn không ít.
Sau khi Linh Thức của hắn ra ngoài Vô Tận Không Chỉ thì lại đeo nó vào ngón giữa tay trái của bản thân.
Hắn tích một giọt máu vào Vô Tận Không Chỉ, đây là cách để một cái Linh Bảo hoặc Pháp Bảo nhận chủ.
Mà Vô Tận Không Chỉ là một thứ đặc biệt, nó không có phẩm cấp nhưng lại có thể tích huyết nhận chủ.
Ngoài cách này ra thì cũng có thể luyện hóa nó, chỉ cần để nó không ngừng dung hợp cùng bản thân liền được.
Nhưng thường thường cách này chỉ dùng để luyện hóa Bản Mệnh Pháp Bảo hay Bản Mệnh Chi Binh các loại.
Quá trình tích huyết nhận chủ chỉ áp dụng với Linh Bảo trở lên, còn ở dưới Linh Bảo có thể trực tiếp sử dụng mà không cần luyện hóa.

Sau khi máu của hắn cũng hợp cùng Vô Tận Không Chỉ thì nó dễ dàng hòa nhập vào Vô Tận Không Chỉ, chớp mắt một cổ liên hệ mật thiết giữa hắn và Vô Tận Không Chỉ.
Quá trình nhận chủ đã hoàn thành, Vô Tận Không Chỉ không một chút phản kháng nên quá trình diễn ra mới thuận lợi như vậy.
- Đã là thứ mà Mị Diễm để lại cho ta, sau này liền gọi ngươi là Lạc Diễm Giới đi.
Lạc Vô Y lẩm bẩm một câu, xem như đây là thứ hắn tưởng niệm nàng đi, ý niệm vừa động, ý thức của hắn liền bao trùm toàn bộ Lạc Diễm Giới.
Hắn có thể thấy rõ số lượng Tiên Thạch càng là nhiều đến khủng bố, so với lúc nãy hắn thấy còn nhiều hơn không biết bao nhiêu lần.
Hắn còn thấy trong đó còn có mấy cái y phục nam nhân để riêng ra một bên, hắn nghĩ có lẽ nàng đã chu đáo mà chuẩn bị cho hắn đi.
Nội tâm hắn âm thầm ấm áp, sau đó liền lấy một bộ trong số chúng ra.
Một giọt máu tích lên bộ y phục, hắn làm như vậy là biết nó là một kiện Tiên Y chỉ dùng để mặc và có một phải công dụng phụ.
Nên nhớ đây là Tiên Y không thể phòng ngự, đơn nhiên cũng có y phục phòng ngự thuộc hành Tiên Bảo, nhưng đây không phải.
Nó chỉ là y phục nói một cách khó nghe thì chỉ dùng để khoe của để chúng minh bản thân giàu và lai lịch khủng mà thôi.
Sau khi nhân chủ thì chớp mắt bộ y phục kia liền bám vào trên thân hắn, hơn nữa độ lớn nhỏ tùy theo cơ thể hắn mà điều chỉnh nên không sợ quần áo chật theo hắn phát triển.

Chỉ thấy hắn bây giờ khoác lên mình một chiếc màu xanh y phục, nó toàn thân được bao bọc là màu xanh biển thuần túy.
Lạc Vô Y cảm thấy bộ y phục này xem như không tệ, liền quyết định mặc nó luôn, hắn gọi là Lạc Y.
Sau đó hắn lại cầm lấy Cửu Thiên Tiên Lệnh xem thử, hắn thử đủ mọi cách cũng không thể vào trong Cửu Thiên Tiên Lệnh liền nhíu mày.
Chẳng lẽ thứ này chỉ để làm trang trí? Chỉ để chứng minh thân phận thôi sao?Lạc Vô Y quyết định đeo ở nó bên hông, xem như một vật trang trí vậy, nhưng khi hắn tích huyết nhận chủ thì lại hoàn thành làm hắn nghi ngờ.
Nếu như nhìn kỹ, một bên góc nhỏ còn bốn chữ Cửu Thiên Kiều Ân!Bỏ qua tất cả, hắn mở bức thư kia ra đọc:" Phu quân, thứ lỗi cho bọn thiếp không từ mà biệt, bây giờ trong gia tộc có việc gấp, bọn thiếp không thể không về "" Những thứ kia tin chắc sẽ hữu ích với phu quân trong con đường tu luyện, bọn thiếp mong chúng ta sớm ngày sẽ được tương phùng, mong chàng đừng quên bọn thiếp! "" Chư Thiên Mị Diễm - Chư Thiên Các Các Chủ Trưởng Chi Nữ! "" Cửu Thiên Kiều Ân - Cửu Thiên Nhất Tộc Tộc Trưởng Trưởng Nhi Nữ, Cửu Tiêu Tiên Quốc Trưởng Công Chúa! "Lạc Vô Y thở dài một hơi, bây giờ hắn mới hiểu tại sao các nàng lại khắc tên lên Lạc Diễm Giới cùng Cửu Thiên Tiên Lệnh.
Chính là muốn nhắc nhở hắn không được quên các nàng a.
Lạc Vô Y mỉm cười một cái cớ chút thương tiếc cho nhị nữ, sau đó hắn lại cẩn thận cất giữ bức thư kia.
Mà trong hư không ẩn nấp hai đạo thân ảnh cũng là hài lòng mỉm cười mãn nguyện mà biến mất.
Lạc Vô Y trong nháy mắt cảm ứng được không gian gợn sóng, như có ai đó quan sát bản thân nhưng đã biến mất!Là các nàng sao? Mị Diễm - Kiều Ân?Hắn thở dài một hơi, lúc này mới hỏi Vô Thanh:- Vô Thanh, không phải ngươi nói sau khi ta dung hợp cùng ngươi sẽ đem lại lợi ích to lớn sao? Nó đâu?[ Sau này ngài sẽ hiểu, nó sẽ không biểu hiện ngay bây giờ! ]Vô Thanh lạnh nhạt đáp làm hắn toàn thân ngứa ngáy đến cực điểm a.

Còn đang muốn nói gì thì đột nhiên có một âm thanh non nớt phát ra làm hắn dẹp tan suy nghĩ:- Ca Ca, tại sao ngươi lại biến nhỏ a?Âm thanh kia chính là của Thiên Tâm Nhi!Lạc Vô Y lúc này mới chợt nhớ ra xung quanh còn có Thiên Tâm Nhi.
Nghĩ đến bản thân vậy mà quên đi nàng làm hắn có chút có lỗi, thế là hắn tiến đến dùng cơ thể cao hơn nàng một cái đầu ôm nàng nhu hòa nói:- Tâm Nhi ngoan a, ca ca chỉ là cơ thể nhỏ đi một thời gian mà thôi, rất nhanh liền sẽ lớn lên, hơn nữa muội còn có thể lớn cùng ta a.
- Vậy sao ca ca, thế thì tốt quá a!Thiên Tâm Nhi ngây thơ nói, sau đó lại nghe Lạc Vô Y nói tiếp:- Tâm Nhi, lát nữa cùng ca ca chơi một trò chơi không? Khi mẫu thân muội tỉnh lại thì muội liền nhắm mắt a, không có lời nói của ta không được mở mắt ra được không? Sau khi hoàn thành ta liền cho muội đồ chơi mới a.
- Được a ca ca.
Thiên Tâm Nhi ngọt ngào nói.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.