Cổ Kim Vô Nhất

Chương 19: Vĩnh Biệt





Khoảng mười năm sau.
Ở một nơi nào đó trong Tội Long Ngục.
Mục đích của Lạc Vô Y rốt cuộc cũng hoàn thành, hắn đã thành công tìm ra lỗ hỏng của Tội Long Ngục.
Đồng thời tất cả các phòng giam, tù ngục trong Tội Long Ngục đều các bị hắn khai phá hết, tất cả tài sản đều thuộc về hắn.
Hắn biết Tội Long Ngục không phải là tù ngục giam giữ tội nhân duy nhất của Chân Long Tộc, mà chỉ là một trong số ít của nó mà thôi.
Trong khoảng 10 năm này hắn giết không ít chân long, bởi vì các đánh hơi được có điều gì đó không ổn, Chân Long Tộc đã phái người đi kiểm tra Tội Long Ngục.
Nhưng bất kể là Chân Long Tộc hay bất cứ một chủng tộc nào đi vào Tội Long Ngục đều bị biến thành phàm nhân, mà phần nhân ở trong này hắn giết như giết chó.
Dù sao hắn có cả một đống vũ khí hạng nặng bên người và một đám tay sai đông đảo.

Trở lại với Lạc Vô Y.
Hắn đang ở một nơi cực kỳ hẻo lánh trong Tội Long Ngục, chỗ này không có bất kỳ tù ngục nào mà chỉ có một mảnh khô cằn sỏi đất.
Mà ở trước mặt của Lạc Vô Y lúc này đây lại có một lỗ hỏng không gian khá lớn, đủ để một cái sinh linh tầm 3 mét đi qua, hắn càng là không có vấn đề.
Nhưng cũng quanh nó lại được bao bọc bởi một bức tường vô hình làm Lạc Vô Y nhíu mày lại.
Có lẽ đây là Cấm Chế mà Long Tộc đặt ra để bảo vệ và che giấu lỗ hỏng này đi.
Nhưng hắn có cảm giác chỉ cần đủ thời gian thì hắn sẽ phá được Cấm Chế này, dù sao ở đây mạnh nhất lực lượng chỉ là phàm nhân mà thôi.
Nói liền làm, hắn bắt đầu ngưng tụ lại một cây súng liên thanh, hắn không ngừng nghĩ mà điên cuồng bắn vào nó.
Bùm!Bạch!Bùm!Bạch!! ! ! ! ! ! ! ! !.
Khoảng 9 ngày sau.
Cấm Chế kia liền ầm ầm vỡ nát, hắn không do dự mà nhảy vào bên trong, bởi vì hắn biết Cấm Chế bị phá giải, rất nhanh Long Tộc sẽ phát giác ra được.
Vĩnh biệt - Tội Long Ngục!Thế là Lạc Vô Y mang theo toàn bộ từ nhân của Tội Long Ngục còn sống đào thoát khỏi đây, tất cả bao gồm cả Thiên Tâm Nhi, Thiên Tâm Duyên, Cửu Thiên Kiều Ân, Chư Thiên Mị Diễm chúng nữ.
Tất cả đều bị hắn bỏ vào Không Gian Pháp Bảo có thể trữ tồn vật sống rồi đưa cho Vô Thanh giữ giúp một thời gian.
Không Gian Pháp Bảo này chỉ cần dùng ý niệm liền có thể khống chế không cần dùng đến lực lượng, đây là trường hợp Không Gian Pháp Bảo đã nhận chủ mà thôi! ! ! ! ! ! ! ! Lạc Vô Y lần nữa mở mắt ra thì chỉ thấy bản thân đang đứng ở một nơi cực kỳ quái lạ, xung quanh toàn là không gian có đủ loại màu sắc pha lẫn nhung lại hòa hợp hoàn mỹ đến cực điểm.
Cũng quanh cũng tỏa ra khí tức không gian cực kỳ nồng đậm, ở trong này cơ thể hắn không chịu khống chế mà đi chuyển về phía trước.

Hơn nữn hắn còn thấy rõ có vô số loại gió mang tính bạo tác không ngừng va chạm vào cơ thể hắn như muốn xé nát hắn thành vô số mảnh nhưng lại bị một loại sức mạnh thần bí bao quanh cơ thể hắn ngăn cản.
Đây là Không Gian Thông Đạo liên thông với một vùng không gian khác mà lỗ hỏng Tội Long Ngục tạo ra.
Thứ bảo vệ hắn là sức mạnh của Vô Thanh, hắn có cảm giác bản thân phải đi trong Không Gian Thông Đạo khá lâu.
Có thể phải một đến mấy năm nhưng dành chịu, thời gian rãnh rỗi thì hắn nói chuyện với Vô Thanh một hồi, nghe con hàng này khoác lác cũng không tẻ nhạt! ! ! ! ! ! ! !.
Mấy năm sau.
Ở một không gian rộng lớn nào đó.
Ở đây là một mảnh thảo nguyên bao la vô tận, có vô số cây đại thụ chọc trời nhô lên.
Mà ở trung tâm của nó lại có một vết nứt không gian nứt ra, từ bên trong đi ra một thân ảnh.
Đó là Lạc Vô Y!Hắn đầu tiên là có chút cảm thán mà đánh giá xung quanh, nó so với Tội Long Ngục quả thực là hai nơi trái ngược nhau.
Tội Long Ngục quanh năm u ám không chịu nổi, trần đầy khí tức tử vong, cái chết.

Còn nơi này là một mảnh thảo nguyên cực kỳ bao la, bát ngát vô tận, xung quanh toàn là hơi thở trong lành, có sức sống, tràn đầy tự do tư vị!- Cuối cùng sau hơn trăm năm ta rốt cuộc các thoát khỏi Tội Long Ngục rồi sao?!Lạc Vô Y nhịn không được mà vui mừng nói.
Sau một hồi cảm khái thì hắn lấy ra một hạt châu, đó chính là Không Gian Pháp Bảo chứa tất cả tù nhân của Tội Long Ngục.
Ý niệm vừa động, hắn lập tức phóng thích tất cả tù nhân ra khỏi, chớp mắt thì trước mặt hắn xuất hiện vô số thân ảnh mang y phục giống nhau, trừ Thiên Tâm Nhi và Thiên Tâm Duyên, Chư Thiên Mị Diễm và Cửu Thiên Kiều Ân.
Nhưng sau khi hai nàng xuất hiện thì liền biến mất, hắn nghĩ có lẽ nàng đã dùng thủ đoạn thuấn di về thế lực của bản thân rồi đi.
Nghĩ đến các nàng đã an toàn, hắn cũng hoàn thành hiệp ước với các nàng, xem như không ai nợ ai đi, Đại Đạo Đạo Khế Ước rằng buộc giữa hắn và Cửu Thiên Kiều Ân cũng biến mất.
Lạc Vô Y lắc đầu, hắn quan tâm nhất vẫn là Thiên Tâm Duyên và Thiên Tâm Nhi, thấy hai nàng vẫn còn hắn liền yên tâm.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.