Chưởng Môn Sư Thúc Không Thể Nào Là Phàm Nhân

Chương 50: Lưu Vân Tông





Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng ĐêmHai người còn lại phi thân rút lui, nhưng Diệp Phong đã ném Linh Nguyên Chung ra, nghiền chết một gã sơn tặc trong hai người.
Về phần một tên khác, cũng bị Mặc Oanh ngự kiếm chém chết.Kể từ đó, tất cả năm tên sơn tặc đều mất mạng.Có kinh nghiệm giải quyết ở phụ cận lâm trường, Diệp Phong nhanh chóng thu đồ, xóa sạch linh khí trên người mấy người này, nhưng trừ chuyện đó ra, lại không còn thứ gì khác, điều này làm cho hắn có chút buồn bực."Lúc sơn tặc ra ngoài cướp bóc, ngoại trừ binh khí tiện tay, cũng sẽ không mang theo quá nhiều đồ đạc." Mặc Oanh giống như một NPC hướng dẫn tân thủ, cái gì cũng biết."Khó trách nghèo như vậy!"Diệp Phong bừng tỉnh nói.Chỉ là thu hoạch được năm linh khí hạ phẩm cũng coi như không tệ.

Nhưng mà, vừa nghĩ đến đối phương còn có một vị "trại chủ", Diệp Phong nhất thời cảm thấy nhức đầu.Sau đó, hai người đang chuẩn bị đốt năm tên sơn tặc, lại phát hiện trên rừng cây xuất hiện một hán tử trung niên, xương gò má rất cao, hai mắt hãm sâu.Người này tỏa ra khí tức của Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, mặc một bộ hắc giáp, tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm, một người mà có tận ba linh khí hạ phẩm, giàu nứt đố đổ vách.Hắn nhảy xuống chỗ Diệp Phong và Mặc Oanh đứng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Dám giết huynh đệ Tà Quang Trại của ta, muốn chết hả!"“Dừng tay!”Cuộc chiến trên sông đang gay cấn thì bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát lớn vang dội, ẩn chứa linh khí mãnh liệt dao động.Mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một chiếc phi thuyền dài mười thước, rộng ba thước, toàn thân lấp lánh linh quang đang nhanh chóng bay đến, cách mặt nước trên ba thước.Những nơi nó đi qua, nước sông đều nổi lên bọt sóng.Đầu thuyền có ba tu hành giả trẻ tuổi mặc trường bào trắng như tuyết đang đứng, hai nam một nữ, tất cả đều không chút nào che giấu khí tức hùng hậu trên người.Luyện Khí tầng chín!Cả ba người họ đều cầm trong tay một thanh phi kiếm, là Linh Khí hạ phẩm.
Ánh mắt bọn họ sáng ngời, lưng thẳng tắp, vừa thấy đã biết là đệ tử tông môn.“Trại chủ Tà Quang Trại, sơn trại các ngươi vừa mới bị ba sư huynh muội chúng ta san bằng, mau mau đưa tay chịu trói!” Người thanh niên mắt tinh mày kiếm đứng đầu hô lớn.“San bằng Tà Quang Trại?”Trại chủ Tà Quang Trại trừng mắt, phát hiện chiếc phi thuyền này đúng là từ đầu bờ Tà Quang Trại bay đến.
Chẳng lẽ mình vừa mới rời đi một lát mà toàn bộ sơn trại đã bị diệt rồi?Tuy rằng tức giận đến run cả người nhưng trại chủ Tà Quang Trại vừa thấy khí thế hùng hậu của ba người này thì cũng biết bọn họ khó đối phó, xoay người đi vào rừng rậm, biến mất không thấy tung tích.“Non xanh còn mãi, nước biếc chảy hoài, các ngươi chờ đó cho ta!”Thanh âm tràn ngập oán độc không ngừng vang vọng trong rừng rậm, khiến cho ba vị đệ tử tông môn kia cực kỳ tức giận, lớn tiếng quát lớn: “Đừng hòng đào tẩu!”Thấy thế, sắc mặt Diệp Phong không ổn chút nào, trong lòng có chút buồn bực.Hắn rõ ràng có thể liên thủ cùng Mặc Oanh giải quyết trại chủ Tà Quang Trại Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, sau đó thuận lợi thu được ba món Linh Khí hạ phẩm.Kết quả ba người này tới rống cho một câu, trại chủ Tà Quang Trại đã kẹp mông bỏ chạy.Trong lòng Diệp Phong sầu không thể tả!Thực mau, ba vị đệ tử tông môn kia đã lái phi phi thuyền đến bên bờ, người dẫn đội đưa ra lệnh bài màu trắng có khắc hai chữ “Lưu Vân”, nói:“Hai vị không cần lo lắng, chúng ta là đệ tử nội môn Lưu Vân Tông, ta tên là Tân Quảng Hiên, hai vị này là sư đệ Đổng Cường và sư muội Bàng Hải Vận của ta.

Người vừa nãy chính là trại chủ Tà Quang Trại, đã bị chúng ta dọa lui rồi.”Diệp Phong nghe đến hai chữ "dọa lui" thì trong lòng càng thêm bực.Hắn đang muốn mắng cho ba người Tân Quảng Hiên một trận ra trò thì bỗng nhận ra hai chữ "Lưu Vân" trên lệnh bài.
Đây chẳng phải là Lưu Vân Tông cách xa ngàn dặm sao?Đó chính là tông môn cấp Nhất Tinh, tương đương với Thanh Vân Môn, có được không ít cao thủ cảnh giới Tụ Nguyên tọa trấn.Hơi mạnh, tạm thời chọc không được!Hơn nữa Tân Quảng Hiên cũng là vì cứu bọn họ, chỉ xuất phát từ ý tốt mà thôi, Diệp Phong chỉ có thể thầm than xui xẻo.

Huống chi trại chủ Tà Quang Trại cũng chỉ mới chạy trốn, nói không chừng về sau còn có thể gặp lại.Nghĩ vậy, Diệp Phong chắp tay cho có lệ, ỉu xìu nói: “Thì ra là đệ tử Lưu Vân Tông, vừa rồi đa tạ mấy vị.”Ầm ầm!Đúng lúc này, từ đằng xa truyền đến tiếng nổ lớn, cùng với tiếng kêu r3n của người nào đó.“Giọng đó giống như giọng của Tam trưởng lão!”Tân Quảng Hiên nhìn qua phía đó, nắm chặt kiếm.Nhưng không đợi mọi người làm gì thì đã thấy giữa không trung có một thân ảnh râu tóc bạc trắng nhanh chóng phóng đến, giống như một viên thiên thạch đâm xuống bờ cát ven sông.“Là Tam trưởng lão!”Ba vị đệ tử Lưu Vân Tông vội vàng chạy tới nâng vị lão giả sắc mặt tái nhợt này dậy.“Là Tam trưởng lão Lưu Vân Tông, Tụ Nguyên tầng hai.” Mặc Oanh đứng bên cạnh Diệp Phong, hạ giọng nói.“Chuyện này mà ngươi cũng biết?” Diệp Phong lộ vẻ kinh ngạc.Lúc này, Tam trưởng lão Lưu Vân Tông vươn tay chỉ về phía sâu trong rừng rậm, suy yếu nói: “Lão Nha Cuồng Trư (2) đang đại chiến với Song Sí Cự Ngạc (3), nguy hiểm lắm, chạy...!chạy mau!”(2) Lão Nha Cuồng Trư: heo điên có răng nanh.(2) Song Sí Cự Ngạc: cá sấu hai cánh khổng lồ.Nói xong, Tam trưởng lão liền hôn mê bất tỉnh.“Trưởng lão, người không được chết!” Đệ tử nam mắt híp tên Đổng Cường lay qua lay lại Tam trưởng lão, chuẩn bị ấn huyệt Nhân Trung, cầu ông sống lại.“Trời ạ, đệ đừng lắc nữa! Còn lắc nữa thì trưởng lão cũng bị đệ lắc cho chết luôn đấy.” Vị nữ đệ tử có khuôn mặt tròn, dáng người vô cùng nóng bỏng tên Bàng Hải Vận vội vàng nhắc nhở, một tay kéo Đổng Cường ra.Người ổn định thành thục nhất là Tân Quảng Hiên thì lập tức lấy ra một viên đan dược màu đỏ sậm cho Tam trưởng lão ăn vào, lúc đó hơi thở của ông mới dần dần vững vàng, nhưng vẫn cứ lâm vào hôn mê.Bọn họ cũng không biết, ở dưới nước cách bờ hai mươi thước đang có một bóng đen chậm rãi đến gần.Mặc Oanh và Diệp Phong thì đứng sang một bên, tự hỏi có nên lập tức rời đi hay không, bằng không, chờ Lão Nha Cuồng Trư và Song Sí Cự Ngạc đánh đến đây thì bọn họ có thể sẽ gặp tai ương..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.