Chúa Tể Chi Vương

Chương 228: Tam kiếm trận




- Triệu Phong đấu với Từ Tử Huyền!
Trên Liên minh thịnh hội nhất thời dậy sóng, ánh mắt toàn trường đều tập trung về phía phân tràng số 3.
Tân tú Phong Vân rực rỡ của mười ba quốc gia, Từ Tử Huyền một thân nho nhã tuấn mỹ bước lên trận đài hắc sa.
Tứ đại tân tú của liên minh, bất kỳ người nào đăng tràng cũng đều có thể hâm nóng bầu không khí
Xung quanh sân đấu thậm chí còn truyền đến tiếng thét chói tai của các thiếu nữ.
Trong Tứ đại tân tú của liên minh.
Thương Vũ Nguyệt là một nữ lưu quá mức cô tịch.
Lâm Thông thì lãnh khốc thần bí, bất cận nhân tình.
Ngạo Thiên Nguyệt thì quá mức lãnh ngạo, thẳng thắn.
Chỉ có Từ Tử Huyền là tuấn nhã ôn hòa, bình dị gần gũi.
Nhân duyên của hắn là tốt nhất, nhân khí cao nhất, cũng là hình tượng hoàn mỹ trong suy nghĩ của tất cả nữ tử.
Đương nhiên...
Sở dĩ trận chiến này được chú ý như vậy, không chỉ vì Từ Tử Huyền rất được mến mộ, mà đối thủ của hắn cũng không phải tầm thường.
Triệu Phong! Một đầu hắc mã quỷ dị, cường đại, tàn nhẫn. Có thể nói, hắn chính là hắc mã lớn nhất trong Liên minh thịnh hội lần này. Lúc trước, trong phân tràng số 3, Triệu Phong gần như đã hủy đi dung nhan của Cốc U Nguyệt, khiến không ít nam nhân kích động và oán hận.
Thế nhưng, dưới thực cường hoành của Triệu Phong, tuyệt đại đa số người đều sợ hãi và kiêng kỵ hắn.
Sau trận chiến với Cốc U Nguyệt và Đàm Lâm, kết quả đã chứng mình sự tàn nhẫn và mạnh mẽ của Triệu Phong.
Nhưng chỉ vậy thì còn chưa đủ khiến mọi người khuất phục.
Thế nhưng, trận giằng co ngắn ngủi của Triệu Phong và Lâm Thông còn khiến cho hắn khoác lên người một chút sắc thái thần bí, khiến người khác cảm thấy rất khó lường.
Đây chính là thiếu niên thần bí khiến cho ngay cả Lâm Thông cũng sinh lòng hiếu kỳ và chiến ý.
Trong tiếng reo hò, một thiếu niên độc nhãn tóc xanh bước lên phân tràng số 3.
Tân tinh của liên minh và đệ nhất hắc mã gặp nhau, trận chiến này rất được chú ý, đáng để mong chờ.
Đồng thời, trận chiến này cũng quan hệ đến thành tựu chân chính của Triệu Phong trong Liên minh thịnh hội lần này.
Giờ khắc này...
Những người quen biết với Triệu Phong đều nhìn chăm chú về phía bên này.
Dương Càn, Bắc Mặc, Lâm Phàm, Nhiễm Tiểu Uyển, Liễu Nguyệt Nhi... Phần lớn ánh mắt của đệ tử đại biểu cho Hiểu Nguyệt Tông đều tìm đến phân tràng số 3.
- Phong nhị, mục tiêu của ngươi, thành tựu của ngươi, sự kỳ vọng của Hiểu Nguyệt Tông, toàn bộ đều nằm trong trận chiến này.
Đại trưởng lão hít sâu một hơi, gần như là nín thở.
Trong đời của ông ta, đệ tử kiệt xuất nhất đang đứng ở thời khắc soạn ra khúc nhạc huy hoàng nhất lịch sử.
Thành hay bại đều nắm trong thời khắc này.
- Triệu Phong, ngươi tàn nhẫn vô tri, tùy tâm sở dục, nếu như không trải qua va vấp thử thách, không biết sẽ gây thương tổn cho bao nhiêu người vô tội.
Trên khuôn mặt ôn nhã tuấn tú của Từ Tử Huyền chợt lộ ra một tia chính nghĩa và tàn khốc.
Lời này vừa nói ra, lập tức khiến cho toàn bộ đám người ở phân tràng số 3 hùa theo.
- Đúng vậy! Tên độc nhãn long này thật quá tàn nhẫn, nhất định phải giáo huấn hắn.
- Ngay cả mỹ nữ Cốc u Nguyệt mà hắn cũng có thể rạ tay nhẫn tâm như vậy, nếu không cho hắn nếm chút khổ sở, về sau nhất định sẽ hại càng nhiều người hơn.
Mọi người đều nhất trí công khai lên án Triệu Phong.
Nếu như dưới tình huống một chọi một, bọn họ khẳng định sẽ phải cụp đuôi.
Nhưng bây giờ có Tân tú của liên minh dũng cảm đứng ra vì chính đạo, đạo đức đạt tới đỉnh cao, thay bọn họ trừng phạt, trút đi sự căm phẫn trong lòng, hiển nhiên là thời khắc để reo hò rồi.
Nhất thời, Triệu Phong phảng phất trở thành “Ma đầu” tội tác ngập trời. Mà Từ Tử Huyền thì lại trở thành “thiếu hiệp” dương thiện trừng ác.
Nhìn Triệu Phong bị tức giận và mắng chửi, thanh danh bại hoại, vẻ mặt của đệ tử Hiểu Nguyệt Tông đều có chút khó coi.
Triệu Phong vẫn im lặng, mình đã làm gì? Không phải chỉ đả thương một mỹ nữ hay sao?
Tên Từ Tử Huyền hạng lông này thật đúng là lợi hại, mặt không đổi sắc mà có thể khiến cho đạo đức của hắn đạt tới “đỉnh cao”.
Bây giờ, trong trận chiến, hắn nói muốn giáo huấn hành vi của Triệu Phong thì lại trở thành chính nghĩa, còn được ủng hộ.
- Triệu Phong nếu như ngươi chịu xin lỗi U Nguyệt, từ nay về sau hối cải, trở thành người tốt, trận chiến này vẫn là luận bàn hữu nghị, Từ mỗ nguyện ý sẽ kết giao với người bạn ngươi.
Từ Tử Huyền mỉm cười, trên mặt tràn đầy thiện ý và chân thành.
Triệu Phong thiếu chút nữa trợn mắt, tên Từ Tử Huyền này quả thật đã xem hắn là thánh nhân quân tử rồi, thậm chí còn hóa thân thành chính nghĩa nữa.
Lập tức, trên sân liền trở nên yên tĩnh.
Thiếu niên thần bí cường đại này, liệu có thể bị Từ Tử Huyền cảm hóa hay không? Có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, cải tà vi chánh hay không?
Chẳng những Từ Tử Huyền, mà ngay cả tất cả mọi người cũng đang chờ câu trả lời của Triệu Phong.
Dựa theo lẽ thường với bản tính tàn nhẫn, lạnh lùng của Triệu Phong thiếu niên cường đại này tất nhiên sẽ kiệt ngạo bất tuân, kích động ra tay.
Thậm chí, Từ Tử Huyền còn chuẩn bị ra tay ứng phó.
- Ta nguyện ý tiếp nhận giáo huấn của các ngươi... Có điều, còn phải xem ngươi có cái bổn sự khiến ta phải “cải tà quy chính” hay không đã.
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia ý vị, mái tóc xanh phất phơ, lộ rõ vẻ tà mị.
Nguyện ý tiếp nhận giáo huấn?
Nửa câu đầu, liền khiến cho toàn trường phải sững sờ.
Nhưng nửa câu sau, lập tức khơi dậy lửa giận của Từ Tử Huyền và đám đông toàn trường
Tên này, quả thật là đang đùa giỡn, đùa giỡn hết sức trần trụi!
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Triệu Phong đem Từ Tử Huyền ra “đùa giỡn” một phen.
Thoáng chốc...
Gương mặt Từ Tử Huyền lập tức trầm xuống gần giọng:
- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.
Keng!
Một thanh phi kiếm vàng rực từ sau lưng Từ Tử Huyền bay ra, mang theo phong mang sắc bén không gì sánh nổi, chém về phía Triệu Phong đang bị mọi người công phẫn.
Tốc độ, sự quỷ dị, lực đạo của phi kiếm đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi, dường như đây là kỳ chiêu mà Từ Tử Huyền bộc phát trong lúc tức giận.
Triệu Phong cũng không dám khinh thường Từ Tử Huyền chỉ xuất ra uy lực của một thanh phi kiếm, nhưng thậm chí ngay cả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cũng khó mà ngăn cản nổi.
Huống chi, tu vi của Triệu Phong mới chỉ là Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cực hạn mà thôi.
Phốc phốc!
Phi kiếm màu vàng của Triệu Phong chém về phía thân ảnh của Triệu Phong, liền để lại một khe nứt rộng trên sân đấu. Mọi người trên sân lập tức kinh hô.
Cùng lúc đó...
Ầm...
Tiếng điện minh nổ vang một thân ảnh hư ảo bất định xuất hiện tại nơi khác.
- Đây là thân pháp gì? Không ngờ lại có thể tránh thoát phi kiếm công kích của Từ Tử Huyền.
Dưới sân lập tức hỗn loạn, chiêu đầu tiên giao phong đã khiến mọi người cảm thấy tâm thần bất định, toàn bộ đều nín thở.
Từ khi Liên minh thịnh hội mở màn cho đến bây giờ, chưa có đối thủ nào có thể nhẹ nhõm tránh thoát được phi kiếm công kích của Từ Tử Huyền.
Bởi vì tốc độ của phi kiếm cực kỳ khủng bổ, cho dù là Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cũng khó mà tránh được.
Thế nhưng Triệu Phong lại tránh né hết sức dễ dàng
Từ Tử Huyền mặt không đổi sắc, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạo.
Vèo...
Phi kiếm ánh vàng rực rỡ giống như mọc thêm một con mắt, sau một kích vô hụt liền dùng tốc độ càng đáng sợ hơn đuổi theo Triệu Phong
Sau lưng Triệu Phong Âm Ảnh Phi Phong rung lên, hồ quang điện lập lòe, thân hình giống như bóng ma, càng thêm biến ảo bất định.
Lúc này, tốc độ mà hắn bộc phát thậm chí còn vượt qua phi kiếm.
Mục tiêu: Từ Tử Huyền!
Một tia điện kích bắn ra, tràn đến trước người Từ Tử Huyền.
Dựa theo sách lược của Triệu Phong Từ Tử Huyền rất am hiểu điều khiển phi kiếm, chiến đấu ở cự ly gần hẳn là sở đoản.
Trên mặt Từ Tử Huyền vẫn bất động từ khi Liên minh thịnh hội bắt đầu đến nay, đây là lần đầu tiên có kẻ đến gần trước mặt hắn như vậy.
“Huyễn Ngư Điện Hồ Bộ” của Triệu Phong dung hợp với Điện Chi Áo Nghĩa của Huyễn Ngư Đồ và tinh túy của rất nhiêu loại thân pháp bộ pháp, lại thêm Âm Ảnh Phi Phong phụ trợ, tốc độ đã đạt tới một cảnh giới mới.
Bồng...
Phong Lôi giao vũ, cuồng phong gào rú, lôi minh hồ quang điện lập lòe, tràn đến trước người Từ Tử Huyền.
Dưới tình huống như thế, Từ Tử Huyền cũng không hề kinh hoảng sau lưng bay ra một thanh phi kiếm màu xanh, hình thành một đạo kiếm ảnh hình quạt, đối chiến với Triệu Phong.
“Keng” một tiếng, một chưởng mạnh mẽ của Triệu Phong bị phi kiếm đón đỡ, thân hình cũng bị lực phản chấn cực mạnh chấn ra.
Sau lưng Từ Tử Huyền có ba thanh phi kiếm, có thể nói là công thủ kiêm bị.
Cũng may Phong Lôi Chưởng của Triệu Phong có lực lượng lôi minh hồ quang điện, cho nên cũng tạo thành đôi chút phiền toái cho Từ Tử Huyền, thân hình của đối phương thoáng có chút tê dại.
Dù vậy thì phi kiếm có tốc độ công kích cao nhất của hắn vẫn nhanh chóng bay tới.
Hai lưỡi phi kiếm này, một xanh một vàng tạo thành xu thế giáp công hai mặt với Triệu Phong.
Thế cục nguy cơ đầy rẫy như vậy, cho dù đổi lại là những người khác trong Tứ đại tân tú cũng gặp phải áp lực cực lớn.
Vèo...
Thân hình Triệu Phong hư ảo như điện, không lùi mà tiến, trong lòng bàn tay hiện ra điện vân dày đặc, thanh âm hồ quang điện phát ra dồn dập.
Giờ khắc này, hỏa hầu của Phong Lôi Chưởng đã bị thôi động tới tầng thứ sáu, uy lực so với tầng thứ sáu ban đầu thì còn mạnh hơn một bậc.
Đối mặt với thiên tài đỉnh cao của mười ba nước, Triệu Phong tự nhiên không thể giữ lại thực lực.
Công kích, thân pháp, nội công thông qua Điện Chi Truyền Thừa, phát huy đến trình độ vô cùng tinh tế xảo diệu.
Keng... Phành...
Phong Lôi Chưởng của Triệu Phong không ngừng tràn đến Từ Tử Huyền, toàn thân nổi lên dòng điện xanh nhạt, gió bão áp súc bùng nổ.
Từ Tử Huyền rốt cuộc cũng động dung cảm thấy toàn thân tê dại.
Bị Triệu Phong ép tới trước người mãnh liệt như vậy, hắn cũng không giữ lại công kích nữa, thanh phi kiếm màu lam thứ ba sau lưng “choang” một tiếng, chém ra một mảnh thủy lam rung động.
Thanh kiếm màu xanh và thanh kiếm màu lam đều dùng để phòng thủ, như vậy, thanh kiếm màu vàng tối đa chỉ có thể tạo thành quấy nhiễu cho Triệu Phong mà thôi.
Hai lưỡi phi kiếm hiện ra trước người Từ Tử Huyền, tạo thành phòng ngự kín không một kẽ hở.
Đặc biệt là phi kiếm màu lam, bên trong ẩn chứa thuộc tính thủy, khiến cho phòng ngự càng thêm vững vàng
Từ Tử Huyền hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên ngưng trọng nguy cơ cuối cùng cũng được hóa giải.
Trước đây, hắn chưa từng nghĩ mình lại rơi xuống hạ phong như vậy.
Toàn trường đang xem chiến đều trợn mắt há hốc mồm, không thể tin nổi.
Tốc độ, cộng kích mà Triệu Phong bộc phát ra lúc này đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi, nội công và thân pháp đều thể hiện Điện Chi Áo Nghĩa.
- Triệu hiền chất tại sao lại có chiến lực mạnh như vậy?
- Lực lượng lôi điện thật tinh thuần!
Cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông đều cảm thấy khiếp sợ.
Trong đó, vẻ mặt của Vân Hải chân nhân là âm tình bất định nhất.
Chiến lực mà Triệu Phong biểu hiện ra lúc này đã không thể dùng ý thức và kinh nghiệm để hình dung
Lực lượng lôi điện huyền diệu tinh thuần như vậy, không phải là thứ mà Phong Lôi Chưởng có thể đạt tới.
Tốc độ khủng khiếp, công kích khủng bổ!
Chính bởi vì thế, Triệu Phong mới có thể đánh đâu thắng đó, cường thế không gì cản nổi, ép “Từ Tử Huyền”, một trong Tứ đại tân tú xuống hạ phong mặc dù chỉ là trong chốc lát ngắn ngủi.
- Triệu Phong này... Làm sao có thể?
Vẻ mặt của đám người Ngạo Thiên Nguyệt, Bắc Mặc, Tuyền Thần đều kinh hãi vô cùng.
Còn sắc mặt của Cốc U Nguyệt thì tái nhợt, nhìn từng dòng hồ quang điện vờn quanh trên người Triệu Phong bộ dạng như lôi thần, tâm hồn thiếu nữ không khỏi run rẩy.
Tam Kiếm kết trận!
Trong mắt Từ Tử Huyền bắn ra tinh quang ba lưỡi phi kiếm đặt song song trước người, hình thành một võng kiếm cường đại ba màu, chém công kích của Triệu Phong thành phấn vụn.
Công kích cuồng bạo của Triệu Phong vừa tiếp cận võng kiếm ba màu kia, lập tức bị chôn vùi.
Thân là tân tinh trong liên minh, thực lực nội tình của Từ Tử Huyền đương nhiên không chỉ đơn giản như vậy.
Trên mặt Triệu Phong đầy vẻ ngưng trọng ngoại trừ lực lượng huyết mạch ra, bản thân hắn đã thúc dục sức mạnh đến cực hạn, vậy mà không thể lay động được đối phương chút nào.
Hơn nữa, Từ Tử Huyền tạo thành Tam Kiếm Trận, sau khi thành công ổn định còn bắt đầu từng bước phản kích.
Một khi triển khai công kích, uy lực của Tam Kiếm Trận thậm chí đủ để cắt nát Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, mạnh như Triệu Phong cũng không thể chính diện chống lại.
Vèo...
Triệu Phong hóa thành một đạo ao ảnh hồ quang điện, Âm Ảnh Phi Phong chấn động mãnh liệt, thân hình tung bay lên không trung.
Cùng lúc đó, trong tay hắn xuất hiệu một cây cung và ba mũi tên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.