Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 194:




” Hả”? Tôi chảy máu? Tôi không bị thương, vết máu tên tay là của tống vi:” không phải máu của tôi….”
Tôi còn chưa nói xong, giang khởi vân nghe được không phải máu của tôi lập tức quay đầu nhìn đạo sĩ quỷ
Đạo sĩ quỷ bị gông quỷ quyết của tôi gim chặt trên tường, lại bị xiềng xích xuyên thấu quỷ hồn, thân thể hắn không thể nhúc nhích, trên mặt lại đang cười, giống như đang chế giễu chúng tôi.
Giang khởi vân kéo sợi xích, hắn đột nhiên lảo đảo, chuông đồng trong tay đột nhiên buông lỏng.
Trên mặt đất mảnh màu đen sắp biến mất, đột nhiên vươn lên một đôi tay xám trắng phủ kín vết thương, đôi tay đưa ra nhận chuông đồng lập tức rụt trở lại
Chúng tôi không dự đoán được sẽ có phòng bị ở sau.
Trong nháy mắt chuông đồng biến mất, đạo sĩ quỷ thân thể phảng phất như bị rút hồn, trên khuân mặt, nụ cười giả tạo biến mất
Bọn họ sớm đã thành thói quen chạy trốn ở thế gian, tốc độ cùng thủ đoạn rất thành thạo.
Giang khởi vân quay đầu nhìn tôi, do dự nói:”….. Trước tiên ta đem quỷ hồn này kéo đến minh phủ, em…..”
” Tôi không sao”. Tôi lắc đầu ôm chặt tống vi nói:” tôi đưa tống vi đến bệnh viện, anh vội cứ đi”
Quỷ hồn đạo sĩ này quan trọng nhất, anh ta không yên tâm giao cho người khác, tôi có thể hiểu
Giang khởi vân gọi ra quỷ môn quan, anh ta tự mình đem đạo sĩ quỷ đi, quỷ môn biến mất, phía sau tôi cửa lối đi an toàn đột nhiên có tiếng gõ cửa:” mở cửa, ai ở trong đó? Đã chết rồi sao?”
Âm thanh này nghe hơi quen tai…… Tôi nhanh chóng mở cửa, vừa thấy……
Bên ngoài là nam nhân mang mũ lưỡi trai, đeo tai nghe, cầm điện thoại, mặc áo bóng chày quần jean cùng giày thể thao.
Cho dù có trang điểm, cũng che không được một cái đầu bóng loáng.
” Hối thanh? hoà thượng giả, tại sao ngươi lại ở chỗ này?”
Tôi muốn hỏi vừa rồi phật pháp là hắn niệm?
Từng tiếng ” nam mô a di đà phật a súc như tới” như dời non lấp biển khí thế bàng đại, mơ hồ có la hán thề tụng từ xa tới gần tầng tầng thủy tinh vụn vỡ, làm lòng tôi một thoáng hiện lên, nghĩ tới phá vỡ kết giới từ bên trong.
Hoà thượng giả này trời sinh phật cốt, có đại pháp vô lượng như vậy sao?
Tôi ngơ ngác lau mắt nhìn hắn
Nhưng mà, ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, tôi liền nhìn thấy hắn kéo dây tai nghe, điện thoại liền phát ra ” dời non lấp biển, khí thế bàng đại” phật pháp niệm tụng.
…. Trời ơi, hoá ra là phát ra từ điện thoại!
” Tiểu kiều muội muội! Tại sao lại bị cuốn vào đây?” Hắn vừa nghịch điện thoại vừa nhìn tôi và tống vi.
Tên này, sau khi cùng tôi quen biết, đến “thí chủ” cũng lười xưng hô.
“……. Ngươi đến vừa lúc, giúp ta bế bằng hữu, cô ấy bị thương”. Tôi chỉ chỉ tống vi phía sau.
Hối thanh vừa nhìn thấy nữ nhân lắc đầu nói:” không được nam nụ thụ thụ bất thân, ta tuy rằng không phải xuất gia chân chính, nhưng cũng không thể trái với tam quy năm giới”.
Tam quy phật là: quy y phật, theo nếp, quy y tăng
Năm giới là:” không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không thô lỗ, không uống rượu
Tà dâm và dâm rất khác nhau, hoà thượng chân chính xuất gia gọi là giới dâm, mà ở cư sĩ tu hành gọi là giới tà dâm.
Ở nhà cư sĩ Nam cưới gái gả, nối dõi Tông đường, vợ chồng hợp pháp là thiên luân cho phép, không thuộc về tà dâm
Tà dâm có hai loại: một là thị phi phát sinh quan hệ ngoài luồng, chẳng hạn như không phải vợ chồng, đồng nam đồng nữ, cùng mại dâm và người lạ…. Tất cả đều vi phạm giới, hai là ham muốn ngẫu nhiên không chú ý thời gian địa điểm, ham mê nữ sắc tham dục cũng vi phạm giới.
Đây là quy củ giới luật của phật pháp, tôi chỉ biết sơ qua.
Hối thanh hoàng thuợng rất sợ vi phạm giới luật, hắn tuy rằng ngoài miệng chạy xe lửa, cả ngày la hét còn chưa lấy vợ, tuyệt đối không xuất gia, nhưng khi tiếp xúc với nữ giới, cũng giống như anh tôi vậy, sợ hơn cọp.
” Phật tổ các ngươi dạy cứu một mạng người hơn xây bảy toà tháp, chẳng nhẽ ngươi để một thai phụ như ta đi bế cô ấy?”
Hối thanh hoà thượng lúng túng trong chốc lát, niệm vài câu phật pháp, bế tống vi lên nhanh chóng chạy đi đón xe.
Bác sĩ nhìn miệng vết thương, lại nhìn trên tay cùng quần áo của tôi toàn là máu, buồn bực nói:” tại sao lại chảy máu nhiều như vậy?”
Có ý gì? Bác sĩ ông còn ngại mở miệng nói vết thương nhỏ phải không?
Bác sĩ cẩn thận kiểm tra, kiểm tra trên dưới không có chỗ nào tổn thương, não cũng không tổn thương, chỉ là rách da, tôi có chút chấn động, đang đợi tống vi tỉnh lại, tôi cảm thấy hai tiểu tổ tông trong bụng không kiên nhẫn di chuyển, đem lửa kia đốt đến tôi khó chịu vô cùng
” Kiểm tra một chút xem? Dù sao cũng đang ở biệnh viện, xem có vấn đề gì không!” Hối thanh rút điện thoại ra nói:” dù sao anh trai ngươi cũng đang tới”.
Tôi đành ủy thác hắn trông tống vi, tự mình đi rút một số, trong lòng lo lắng vô cùng, bếu trong bụng có gì bất thường, bác sĩ sẽ dùng ánh mắt quái vật nhìn tôi, làm sao bây giờ?
Tôi không muốn biết, cũng không muốn người khác phát hiện đứa nhỏ không giống người bình thường
Nhưng không thể phiền đến lâm ngôn hoan, bác sĩ tư nhân của hắn không biết bị hắn thu thập thế nào, miệng giống như bị kéo khoá nghiêm ngặt, chỉ hội báo cho hắn, mà không nói với tôi
Hiện tại bác sĩ kia càng không dám cãi lời hắn, hắn tương lai là thái tử gia, thật đáng sợ, đáng sợ.
Khi siêu âm bác sĩ ừm một tiếng, làm tôi nghẹn tới cổ họng.
Nếu bác sĩ hỏi tôi: sao lại không có nhịp tim? Tại sao chỉ nhìn thấy hai đoàn sương mù? Tôi nên trả lời thế nào?
Ai ngờ bác sĩ chỉ nhìn vài lần nói:” trứng song thai, 1000 người mới có 3 tỷ lệ, cô thật may mắn”
“… Cảm ơn.” Khóe miệng tôi giật giật.
” Thai nhi còn nhỏ, nhớ ăn nhiều một chút, xem cái tuổi thai này cùng phát triển không tương thích …… Cô vẫn lên theo một bác sĩ riêng, mang phiếu khám thai kì đưa cho bác sĩ riêng”. Bác sĩ đưa kết quả cho tôi
Tôi khờ khạo làm theo, bác sĩ nói tôi đi thử máu, tôi chạy đi chạy lại, cuối cùng kết luận tôi thiếu máu.
Bác sĩ nói thiếu máu sẽ làm cho hàm lượng oxy trong máu thấp, vẫn là song thai, nếu chúng nó thiếu oxy thật là khó chịu, động thai thường xuyên, cũng sẽ rất nguy hiểm….. Tôi muốn đi tìm ô lão thái, bác sĩ nói không ra vấn đề
Từ phòng khám bệnh đi ra, tôi thật sự thấy được giang khởi vân đứng dựa vào hành lang đợi tôi.
Trời ơi, đế quân đại nhân xuất hiện trong khu vực khám phụ sản…..
Này …… Hình ảnh này quả thực không nỡ nhìn trực tiếp, anh ta một thân khí trường mát lạnh cũng màu hồng phấn xung quanh tương phản dữ dội.
Tôi, tôi thấy anh ta đau lòng!
“…… Anh tới nơi này làm gì?” Tôi xấu hổ không chịu được.
May mắn, bây giờ là thời gian đổi ca, sảnh chờ khám bệnh trống rỗng, nếu không người khác sẽ nhìn thấy tôi đối với hành lang bệnh viện lộ ra biểu tình xấu hổ buồn bực lại hờn dỗi, sẽ cho rằng tôi có bệnh về đầu óc.
Giang Khởi Vân không để ý những điều vô nghĩa Tôi hỏi, lập tức dựt lấy hồ sơ bệnh án trên tay tôi
“Thiếu máu?” Anh ta nhướng mày, trả lại bệnh án cho tôi, lạnh lùng nói: “… Trở về ta sẽ cho em bồi bổ.”
Bồ bổ? Làm thế nào để bồi bổ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.