Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2107:




Chương 2107:

Thay đổi phương án huấn luyện, muốn kích thích thiên phú của bọn họ lần nữa.

Nhưng kết quả không hề như mong đợi.

Ba ngày không có hiệu quả.

Bảy ngày không có hiệu quả.

Bọn họ lại đổi một phương án huấn luyện khác.

Nhưng cũng chẳng hề có chút hiệu quả nào.

Khi sự thật bày ngay trước mắt thì đám người Kim Phụng Thiên mới trợn cả mắt lên.

“Chuyện gì thế này?” “Chúng ta không có khả năng không tiến bộ chứ? Giai đoạn thứ nhất chúng ta đã tiến bộ nhanh chóng như thế mà?

“Ai có thể nói cho tôi biết đây là vì sao không?”

Đám người Thiệu Hình Thiên khó chịu như ăn trúng con sâu.

Ba huấn luyện viên cũng trợn tròn mắt.

Thế này là thế nào đây? Tại sao bọn họ không hề tiến bộ một chút nào? Kim Phụng Thiên nghĩ kỹ từ đầu tới đuôi một lần nhưng vẫn không phát hiện có vấn đề gì cả.

Điều quan trọng là tốn thời gian, đã thử nghiệm mấy phương án huấn luyện rồi. Nhưng chẳng hề có chút hiệu quả nào cả!

“Có thể nào là do kế hoạch huấn luyện này từ khi mới bắt đầu đã không có hiệu quả rồi không?

Là do tiềm lực của chúng ta đã bị khai phá gần hết?”

Có người đưa ra câu hỏi.

Dù sao trong kế hoạch huấn luyện của Kim Phụng Thiên thì chính là khai phá tiềm lực của cơ thể người một cách lớn nhất.

“Nhưng trong giai đoạn thứ nhất chúng ta đã tăng cường gấp ba! Đó không phải là hiệu quả đấy sao?” Kim Phụng Thiên hỏi ngược lại.

“Điều này…”

Tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ không có cách nào phản bác được!

“Vậy thì đã xảy ra chuyện gì chứ? Chẳng lẽ giai đoạn đầu tiên đã khai phá xong hết tiềm lực của chúng tôi rồi?” Thiệu Hình Thiên hỏi.

“Không thể thế được! Các cậu có rất nhiều tiềm lực có thể khai phá!”

“Ví dụ như cậu đi-Thiệu Hình Thiên, chúng tôi dự đoán rằng tương lai của cậu rất có thể sẽ đạt được thực lực Bắc Ma, sẽ không thể dừng bước ở đây được!”

“Vậy việc này là như thế nào đây? Tôi cần một lời giải thích! Nếu không Diệp Lâm Quân tới rồi nhìn thấy cảnh này thì sẽ cười nhạo chúng tôi đó!”

“Đúng thế!” Mọi người nhao nhao hô lên.

“Mọi người bình tĩnh một chút, tôi cũng đang nghĩ cách đây! Để tôi nghĩ xem đến cùng là chỗ nào có vấn đề.” Kim Phụng Thiên nói với vẻ giận dỗi.

Người phụ trách Vệ binh Viêm Long cũng phụ họa cho ông ta: “Đúng thế, vốn huấn luyện này cũng chỉ là thí nghiệm mà thôi, có sai sót cũng là điều thường tình! Cái này phải đi từng bước từng bước một.”

“Thế nhưng…” Tất cả mọi người đều rất lo lắng.

Dù sao thì chuyện này cũng tương đương với bọn họ đang cá cược với Diệp Lâm Quân.

“Mọi người nói có khi nào là nguyên nhân nằm trên người Diệp Lâm Quân không?”

“Anh ta đi khỏi đây thì chúng ta chưa từng tiến bộ thêm được!”

Có người thuận miệng nói nhưng lại khiến cho tất cả mọi người ở đây dậy sóng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.