Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2090:




Chương 2090:

“Nào, Lê Nguyên, cô nói! Bé Quân theo tôi là thích hợp nhất có đúng không! Bọn họ đều là mấy lão già, bé Quân là một bé gái sao có thể đi theo bọn họ?”

Đó là em gái thứ tư của hoàng đế Tây Đường và là người phụ nữ duy nhất trong số họ.

“Cô nói cái gì vậy? Đây là thế giới tôn vinh sức.

mạnh, có liên quan gì đến giới tính?” Những người khác tỏ ra không hài lòng.

“Dì tư, chuyện này hay là gác người tự thảo luận với nhau, con cảm thấy bé Quân đi theo ai cũng được!” Lý Từ Nhiệm hít một hơi thật sâu.

“Diệp Lâm Quân cậu nghĩ nên đi với ai?”

Hoàng Hải Bắc hỏi.

“Các người đều không xứng!”

Không nói mấy lời khiến người khác kinh ngạc thì chưa chịu yên mà.

Ngay khi câu nói đó của Diệp Lâm Quân vừa dứt, cảhiện trường đều chết lặng.

Mười bảy người có quyền thế nhất môn phiệt Tây Đường đều không xứng sao? Thế thì còn ai xứng nữa?

Lý Từ Nhiệm đứng bên cạnh anh giống như lọt vào hố băng, cả người run lẩy bẩy.

Cô cũng không ngờ rằng Diệp Lâm Quân lại nói những lời như vậy trước mặt những người quyền lực chí cao này.

Thôi rồi! Chọc giận bọn họ rồi!

Mấy người Hoàng Hải Bắc cũng sững sờ.

Nếu là Diệp Lâm Quân trước đây, anh hoàn toàn có đủ tư cách để nói ra câu này! Nhưng bây giờ anh chỉ là một người bình thường! Vậy mà dám nói họ không xứng đáng?

“Diệp Lâm Quân mấy ý này của cậu là đang khiêu khích chúng tôi sao? Hay-]à đang xem thường môn phiệt Tây Đường?” Mọi người đều phẫn nộ.

“Tôi chính là xem thường các người! Các người thật không xứng! Con gái tôi có tôi hướng dẫn là được rồi, không cần đến các người!”

Diệp Lâm Quân thái độ rất kiên quyết.

Lý Từ Nhiệm ngớ người.

Như thế là đang đắc tội với mấy người ở đây rồi? Anh ấy điên rồi sao?

“Diệp Lâm Quân, cậu có tư cách gì để nói lời này? Cậu là đang tìm chết có đúng vậy không!”

“Có tin tôi sẽ giết chết cậu ngay tại đây không?”

Tính xấu bộc phát một chút thì sát khí đùng đùng đòi chém đòi giết Diệp Lâm Quân. Khi bị chọc giận, bọn họ cũng dám giết người! Trong thế giới của bọn họ, không có quá nhiều ràng buộc.

Bỗng chốc, Lý Từ Nhiệm bị dọa cho sợ hãi.

“Diệp Lâm Quân thật sự cho rằng chúng ta không dám giết cậu? Cậu nhiều lần khiêu khích, thật sự không coi môn phiệt Tây Đường bọn ta ra gì sao?”

Diệp Lâm Quân nhìn mọi người, mỉm cười: “Các người muốn giết tôi, cũng phải có chút bản lĩnh mới được!”

Nhìn thấy khí thế rạo rực kiếm khí đang bùng phát.

Hoàng Hải Bắc tức giận đứng lên nói: “Câm miệng!”

“Diệp Lâm Quân niệm tình xưa hôm nay tha cho cậu một mạng!”

“Còn con gái cậu có một chút tài năng, nhưng tài năng này cũng không kinh khủng đến mức khiến người ta phải dụ dỗ-giành;giật! Con bé không xứng!”

Những người khác cũng hùa theo: “Đúng vậy, con bé chỉ là có chút tài năng, chứ không phải là số một!”

“Con của cậu bỏ qua cơ hội tốt lần này!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.