Chiến Thần Bất Bại

Chương 4328:




“Tiền bối, hành động này không thoả đáng lắm nhỉ!”

 

Cùng lúc này, lại một luồng khí tức đổ ập tới, bảo vệ Đế Khư!

 

Bóng dáng của Trương Nghi xuất hiện trên khoảng không, mặc dù ngoài miệng gọi Tử Cống là tiền bối, thế nhưng biểu cảm lại ngập tràn vẻ khinh thường!

 

“Trương Nghi?”

 

Trong ánh mắt của Tử Cống lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng đúng vào lúc này, lại có ba bóng người xuất hiện phía sau lưng Trương Nghi!

 

“Tử Cống ăn thịt trẻ sơ sinh, ức hiếp kẻ yếu hèn, những tin đồn mất hết nhân tính xem ra đều là thật nhỉ!”

 

Một người đàn ông nho nhã mặc áo dài nam màu trắng, lưng đeo kiếm dài phe phẩy chiếc quạt lông, cười lạnh lùng nói.

 

Bên cạnh ông ta có một người đàn ông trung niên hai bên tóc mai đã ngả sang màu muối tiêu đang ngồi trên xe, ở bên còn lại là một nam thanh niên cường tráng trên người mặc chiến giáp màu bạc!

 

“Tô Cầm, Bàng Quyên, Tôn Tân!”

 

Hai người Tử Cống và Tử Dư đồng loạt lộ ra vẻ kiêng dè!

 

“Muốn đánh à? Tôn Tân tiếp chiêu bất cứ lúc nào!”

 

“Bàng Quyên xin nhận sự chỉ giáo từ các vị!”

 

Sau khi ba người lần lượt lên tiếng, sắc mặt của Tử Cống đã trở nên khó coi tới cực điểm!

 

Tứ kiệt Chiến Quốc đâu phải là những người mà ông ta có thể chọc tới!

 

Chưa nói tới Trương Nghi, Tô Cầm, chỉ riêng Bàng Quyên yếu nhất cũng có thể đánh bại ông ta!

 

“Các vị hiểu nhầm rồi, chỉ là một tiểu bối có chút ân oán với hậu bối của nhà họ Khổng chúng tôi mà thôi, tôi chỉ định khuyên răn người này mau tới tổng viện nhà họ Khổng chúng tôi nhận tội và chịu phạt!”

 

Tử Cống vừa nói dứt lời, Trương Nghi đã bật cười lạnh lùng, bình thản nói: “Vậy thì cũng có thể nói rằng các vị không định tắm máu Đế Khư nữa?”

 

“Bốn anh em chúng tôi vẫn còn có một ván cờ vẫn chưa chơi xong, không ở lại thêm nữa!”

 

“Có điều!”

 

Khoảnh khắc Trương Nghi quay người đi, ông ta đột nhiên cao giọng, lạnh lùng nói: “Nếu như hôm nay trong Đế Khư có một người chết thảm, nhà họ Khổng sẽ bị diệt môn!”

 

Nói xong, tứ kiệt Chiến Quốc lập tức biến mất không thấy tăm hơi!

 

“Chúng ta đi!”

 

Tử Dư bực tức phất ống tay áo rồi cũng biến mất theo!

 

Chỉ có Tử Cống qua một lúc mới hít sâu, bị Trương Nghi uy hiếp diệt môn ngay trước mặt mọi người, ông ta đã không còn thể diện gì nữa rồi, thế nhưng đối diện với tư kiệt Chiến Quốc, ông ta lại chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong!

 

“Hừ! Không thể ức hiếp nhà họ Khổng được đâu, mấy người tự xem mà giải quyết cho ổn thoả!”

 

Sau khi bỏ lại một câu nói hung tợn, Tử Cống cũng biến mất ngay sau đó!

 

“Cậu Tiêu, chuyện này…”, mấy người Tần Lương Ngọc đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn đáp lời với vẻ mặt chẳng sao hết: “Không cần bận tâm tới ông ta, mọi người chỉ cần yên tâm nâng cao tu vi, rồi sẽ có ngày chúng ta được nở mày nở mặt!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.