Chiến Thần Bất Bại

Chương 4298:




Muốn trách, chỉ có thể trách đám người Điền Trần thiếu may mắn, hôm nay nhất định phải chết ở Tề Thiên Thư Viện!

 

Cùng với đòn tấn công được tung ra, một vị cao thủ cảnh giới Đại Đế khác bên cạnh cũng ra tay, chém ngay về phía ngực Tiêu Chính Văn!

 

Giờ phút này, Tiêu Chính Văn đối mặt với đòn tấn công của cả hai bên, nhưng không hề hoảng loạn!

 

Cùng lúc đó, một vị cao thủ cảnh giới Đại Đế khác cũng đánh về phía Tiêu Chính Văn từ một hướng khác, hơn nữa còn chặn đường lui của Tiêu Chính Văn!

 

Nhất thời, vô số đao kiếm lóe sáng như một tấm lưới lớn vô hình vây chặt Tiêu Chính Văn bên trong!

 

Tất cả mọi chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt, tuy vừa ra tay nhưng đã tạo nên thế cục khiến Tiêu Chính Văn chết chắc!

 

Mấy người bọn họ, bất kể từ phương diện khí thế hay chiêu thức, cũng khủng khiếp hơn nhiều so với đám người Mạnh Hồng Nho!

 

Dẫu sao đám người Mạnh Hồng Nho chỉ như đám tép riu khi so sánh với đám người Điền Trần mà thôi!

 

Điền Trần và bốn cao thủ cảnh giới Đại Đế này gần như đã đi theo bên cạnh Điền Văn từ lúc mới mười mấy tuổi. Mấy ngàn năm qua, họ cùng ăn cùng ở, cùng nhau tu hành võ đạo!

 

Đã sớm hình thành sự thấu hiểu lẫn nhau, cho dù không nói lời nào, chỉ một ánh mắt cũng có thể sáng tỏ ý định của đối phương!

 

Loại phối hợp gần như không có kẽ hở này chỉ cần ra tay đã chặn kín toàn bộ đường sống của Tiêu Chính Văn!

 

Cho dù là cao thủ cảnh giới Đế Quân, đối mặt sự phối hợp cấp độ này cũng chỉ có thể ngồi chờ chết!

 

Nhưng tiếc là bọn họ đối mặt với Tiêu Chính Văn – một người đã trải qua trăm nghìn trận chiến.

 

Tuy Tiêu Chính Văn còn chưa đến ba mươi tuổi, e rằng số tuổi vẫn chưa đạt tới số lẻ của mấy người họ, nhưng dẫu sao trong Thiên Sơn Thư Lục đã ghi lại biết bao tri thức uyên bác?

 

Cộng thêm khả năng lĩnh ngộ của Tiêu Chính Văn hơn xa người thường, đạo cảnh đã cao đến mức bọn họ không thể đoán được nữa!

 

Huống hồ vào mấy ngày trước Tiêu Chính Văn cũng đã ngộ ra cảnh giới Quy Chân, giờ phút này, đã sớm vươn lên một tầm cao mới!

 

Có thể nói, ở phương diện đạo cảnh, Tiêu Chính Văn đã đủ để nhìn xuống mấy người họ rồi!

 

Đối mặt thế tấn công dây dưa không dứt, Tiêu Chính Văn chỉ khẽ giơ tay lên, từng luồng kiếm khí đã bị chắn cách mấy thước, căn bản không cách nào tiến thêm chút nào!

 

Ngay sau đó anh lại chỉ tay lên trời, lúc này bầu trời đầy sao tựa như vô số sao băng đang rơi xuống!

 

Vô số sao bằng cùng ngọn lửa dài vô tận lũ lượt lao về phía đám người Điền Trần!

 

Từng ngôi sao băng như được cài thiết bị định vị tinh vi rơi xuống đầu đỉnh đám người Điền Trần không lệch một ly!

 

“Chẳng lẽ không ai nói cho các người, tối nay sẽ có mưa sao băng sao?”

Tiêu Chính Văn cười nhạt nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.