Chiến Thần Bất Bại

Chương 4272:




So ra thì Duyễn Châu Đỉnh sẽ nhẹ hơn rất nhiều!

 

“Không sao! Dù gì thì chúng ta cũng sẽ lấy hết cả Cửu Đỉnh đi!”

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Tính Châu Đỉnh, bình thản cười nói.

 

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Tiêu Chính Văn từ từ giơ một tay ra ôm trọn lấy chân đỉnh, sau đó khẽ dùng lực nâng lên cao!

 

“Ầm!”

Một trận núi rung đất chuyển diễn ra, giống như ngay cả Đế Khư cũng sụp đổ xuống vậy!

 

Ngay cả ông lão cũng vội vàng lùi ra sau mấy bước, kết quả là xung quanh khoảng sân lần lượt vang lên những tiếng nổ đồm độp!

 

Một giây sau, Tiêu Chính Văn đã nhấc bổng luôn Tính Châu Đỉnh lên trên cao!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như tất cả mọi người đều hít sâu.

 

Thế nhưng cùng lúc này, ánh mắt của Tiêu Chính Văn lại nhìn về phía Đại Đỉnh đó, bình thản lên tiếng: “Nhỏ!”

 

Khi Tiêu Chính Văn vừa thốt ra lời này, Đại Đỉnh đó lập tức biến nhỏ lại như một quả bóng bàn, vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay của Tiêu Chính Văn!

 

Tiếp theo, Tiêu Chính Văn lại lặp lại y thế, nhấc toàn bộ Cửu Đỉnh lên, sau đó cất từng đỉnh vào bên trong túi!

 

“Chuyện này…”

 

Sắc mặt của ông lão lúc này đã trở nên khó coi tới cực điểm!

 

Cửu Đỉnh nặng tới độ nào?

 

Nặng như núi Thái Sơn đó!

 

Vậy mà lại bị một thanh niên dễ dàng lấy đi như vậy?

 

“Ông cụ, ban nãy chúng ta đã có thỏa thuận rồi đấy!”, Tiêu Chính Văn khẽ cười nói với ông lão vẫn còn đang chìm trong kinh ngạc.

 

Không chỉ có ông lão ngơ ngác, ngay cả mấy người Tần Lương Ngọc cũng hoàn toàn sững sờ!

 

“Chúng ta đi thôi!”, Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, điềm nhiên lên tiếng nói.

 

“Đợi…đợi đợi!”

 

Ông lão như bừng tỉnh từ trong giấc mộng, vội vàng đuổi theo!

 

Cửu Châu Thần Đỉnh là vũ khí quan trọng, sứ mạng của ông ta là ở đây trông coi Cửu Đỉnh này, hôm nay Cửu Đỉnh đều đã bị Tiêu Chính Văn mang đi hết, ông ta biết ăn nói thế nào với vương thất triều Hạ đây?

 

“Ông còn có chuyện gì sao?”, Tiêu Chính Văn nghiêng đầu nhìn về phía ông Tự.

 

Ông Tự nuốt nước bọt, sắc mặt vô cùng lúng túng nói: “Cậu Tiêu, Cửu Đỉnh là vũ khí quan trọng của đất nước, xin hãy sử dụng với mục đích tốt!”

 

“Ông yên tâm, đương nhiên tôi sẽ đặt Cửu Đỉnh này ở trong Đế Khư, làm thành tâm trận phòng hộ bảo vệ núi Đế Khư!”

 

Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.

 

Từ sau khi điện Thần Long dời đến Đế Khư, Tiêu Chính Văn vẫn chưa bày kết giới phòng hộ, vừa vặn dùng tám Đại Đỉnh trong đó để bày trận phòng ngự!

 

Nghe thấy vậy, ông Tự không khỏi cười khổ, dùng Cửu Châu Đỉnh bày bố trận phòng ngự, khó thế mà Tiêu Chính Văn cũng nghĩ ra được!

 

Có điều, một khi trận pháp phòng ngự như vậy tạo thành, đừng nói là Đế Cảnh, dù cao thủ Thiên Cảnh cũng căn bản không cách nào phá giải!

“Haizz! Được rồi, cậu Tiêu đi thong thả!”, ông Tự chắp tay với Tiêu Chính Văn, hơi cúi đầu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.