Chiến Thần Bất Bại

Chương 4248:




Thiên Tinh Sát Trận chính là bí trận độc quyền của nhà họ Mạnh và nhà họ Khổng, dù là cao thủ thời kỳ Tiên Tần khi đối diện với cục diện chết chắc này cũng chẳng có chút sức lực đáp trả nào!

 

Huống hồ là Tiêu Chính Văn bị nhốt ở bên trong?

 

“Nho gia mấy người thật sự vô liêm sỉ tới cực hạn! Lại để ba người liên thủ vây giết một kẻ đời sau!”

 

Lúc này, ông lão Thiên Tinh cũng hoàn toàn nổi giận!

 

Một thanh kiếm dài ba mét trực tiếp bay ra từ trong tay ông ta, muốn phá rối trận nhãn của Thiên Tinh Sát Trận, thế nhưng khoảnh khắc này, màn mưa sao băng vô tận kéo tới, ngay cả màn trời cũng bị bao trùm hết cả, nhát kiếm này của ông ta sao có thể làm gì được?

 

Lúc này, không ít người trong thành Thiên Đô đã hoảng hốt trốn chạy, lo sợ trận đại chiến có quy mô quá lớn này liên luỵ tới bản thân!

 

Dù chỉ là một chút dư âm thì cũng đủ để khiến cho cao thủ ở dưới ngưỡng Đế Cảnh hoá thành tro bụi chỉ trong nháy mắt!

 

Ngay tới Thiên Địa Đại Đạo cũng vì trận chiến khủng khiếp này mà bị dao động, mấy thế lực lớn bên trong thành Thiên Đô cũng đang chuẩn bị chạy trốn!

 

Ở lại trong thành Thiên Đô hiện giờ đều có khả năng bị nhấn chìm bên trong đại trận, làm không tốt thì ngay cả nền móng của cả tông môn cũng sẽ bị tổn hại!

 

Hơn nữa, ngay từ lúc bắt đầu, trận đấu giữa đôi bên đã bước vào giai đoạn ác liệt, đủ loại thần binh vũ khí được các phương tung ra.

 

Roi thần chín đốt và cây giáo Bá Vương va chạm giao đấu, giáo Thiên Thương và kiếm Địa Tuyệt cũng lao vào nhau trên không trung!

 

Chỉ trong nháy mắt, bên trong phạm vi mấy nghìn dặm xung quanh thành Thiên Đô đều hoá thành tro bụi!

 

Ngay cả phủ thành chủ và Thiên Cung Bắc Cực cũng mở đại trận phòng ngự ngay từ những phút đầu tiên, dù là như vậy thì tất cả mọi người đều đang căng thẳng quan sát cục diện trận đấu!

 

Trận chiến có một không hai nghìn năm mới có một lần như vậy, dù cho vào thời kỳ Tiên Tần cũng rất hiếm thấy, có thể nói, mấy nghìn năm kể từ sau khi Đại Tần suy tàn đều chưa từng có trận đại chiến nào có quy mô lớn tới vậy!

 

Vùng ngoài lãnh thổ nhiều nhất cũng chỉ là những trận đấu giữa cảnh giới Nhân Hoàng với nhau mà thôi, còn về cao thủ Đế Cảnh thì gần như cực kỳ hiếm thấy, tới ngưỡng Đại Đế này thì càng là ngàn năm chưa gặp lần nào!

 

Mà chỉ riêng phía Mạnh Hồng Nho thôi đã có tới tám cao thủ ở cảnh giới Đại Đế tiến hành tham chiến!

 

Bên phía Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc cũng có mấy Đại Đế đỉnh cao.

 

Thế lực các phương khi trước còn mang tâm thế xem trò vui tới quan sát trận chiến lúc này đều đã cảm thấy bất an!

 

“Trận chiến này dù thắng hay bại thì đều được ghi vào trong sử sách!”

 

“Dù tới cuối cùng Tiêu Chính Văn bại trận, cậu ta có thể đi tới được ngày hôm nay thì chắc chắn cũng sẽ vang danh sử sách!”

 

“Mặc dù cậu ta bất kính với nhà họ Khổng chúng ta, thế nhưng không thể không nói ngoại trừ Bạch Khởi ra thì cậu ta xứng đáng là số một! Đáng tiếc,nếu như cho cậu ta thêm chút thời gian phát triển, có lẽ sau này sẽ còn vượt qua cả Bạch Khởi cũng nên!”

 

“Thế nhưng đâu có chuyện Mạnh Hồng Nho thả cho cậu ta sống sót rời đi?”

Khổng Ly nhìn về phía thành Thiên Đô từ phía xa, nói với vẻ mặt tiếc nuối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.