Chiến Thần Bất Bại

Chương 4244:




“Tương truyền, ông ta là cháu cố đời thứ sáu của Lý Tĩnh, nghe nói năm đó cũng từng chinh chiến khắp chốn vì triều Lý Đường! Người này thật sự là kẻ không nên chọc vào!

 

Tần Lương Ngọc ngẩng đầu nhìn Lý Thiên Hóa trên trời, cau mày thở dài.

 

Ông ta vừa dứt lời, bầu trời lại dâng lên liên tiếp hai luồng sáng trắng, nhanh chóng bắn nhanh về phía thành Thiên Đô!

 

Lại có hai vị cao thủ cảnh giới Đại Đế ra tay!

 

“Tiêu Chính Văn, dám đánh một trận không nào?”

 

Ngay lúc này, giọng nói của Mạnh Hồng Nho lại lần nữa truyền tới!

 

Nhưng không giống với trước đây, lần này, giọng nói Mạnh Hồng Nho đã không còn một chút uy nghi nào nữa, mà lại thêm mấy phần bình tĩnh.

 

Ở bên cạnh ông ta không chỉ có hai vị cao thủ Đại Đế, mà còn có vô số cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng và Đế Cảnh, chen chúc nhau xuất hiện trên bầu trời thành Thiên Đô!

 

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía bầu trời, sau đó bước vào hư không, đám người Tần Lương Ngọc cũng theo sát Tiêu Chính Văn, cùng bay lên trời cao!

 

Trong phút chốc, cả thành Thiên Đô đều xôn xao!

 

Vào lúc này, Mạnh Hồng Nho – người đang đứng kiêu hãnh trong hư không cũng tràn đầy khí thế, khác một trời một vực so với trước đó!

 

Cả người ông ta đều toát ra cảm giác thâm sâu khó lường, tuy rằng không có khí chất ngang ngược nhìn đời bằng nửa con mắt, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác áp chế không thể giải thích được!

 

Dường như chỉ giơ tay lên là có thể khiến sông núi đảo lộn, khiến người khác không rét mà run!

 

“Tiêu Chính Văn, giới thiệu sơ qua một chút, vị này là Tần Ngũ Dương!”

 

Mạnh Hồng Nho chỉ thẳng về phía người bên cạnh.

 

“Có lẽ cậu Tiêu cũng đã nghe nói đến tổ tiên của ông ấy, một danh tướng Đại Đường, Tần Thư Bảo! Mà con đường học tập cả đời của Tần Thư Bảo đều đã truyền lại cho Tần Ngũ Dương!”

 

“Vật trong tay ông ấy kia chính là thần binh mà năm đó Tần Thư Bảo sử dụng – roi thần chín đốt!”

 

Tần Ngũ Dương cầm trong tay roi thần chín đốt, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, bộc lộ ra vẻ hết sức tự tin!

 

Trong đôi mắt lấp lánh mang theo sự lạnh lùng không gì sánh được, dường như chỉ cần một roi là có thể phá nát hư không của vùng đất trời này!

 

“Vị này là Lý Thiên Hoá! Danh tiếng của tổ tiên cũng chấn động đất trời, chính là một trong ba nhân kiệt của Lý Đường, Tam Nguyên Lý Tĩnh, tôi nghĩ chắc cậu đã từng nghe nói rồi nhỉ?” Mạnh Hồng Nho nói với vẻ thách thức.

 

Tam Nguyên Lý Tĩnh?

Tiêu Chính văn khẽ gật đầu, chẳng trách người này trông quen như vậy, chắc là có quan hệ họ hàng với Lý Thế Đạo nên ngoại hình mới có khá nhiều điểm giống nhau!

Lý Thiên Hóa lại không thèm nhìn Tiêu Chính Văn lấy một cái, mà đưa mắt nhìn thẳng về phía Tần Lương Ngọc nói: “Thành chủ Tần, lần trước tôi và bà tạm biệt nhau, hình như cũng đã trăm năm rồi nhỉ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.