Chiến Thần Bất Bại

Chương 4066:




Cả nhà họ Vương cũng không tìm ra được!

“Chuyện này không phải đơn giản sao? Chỗ Mạnh công tử không phải là có một bộ Thiên Đạo Luân Hồi à?”, trên mặt quản lý Lữ nở nụ cười nhạt nham hiểm, nói.

 

“Không được! Cái này không thể, đó là bảo vật gia truyền của nhà họ Mạnh! Nếu ngộ ngỡ xảy ra chuyện gì, thì… thì nhà họ Mạnh tuyệt đối sẽ không chịu để yên! Mặc dù người của nhà họ Mạnh đã mất dấu tích, thế nhưng, nhà họ Mạnh vẫn còn mấy người đóng giữ, chuyện này…”

 

“Vương công tử, muốn bắt sói thì đừng tiếc con, chẳng lẽ Mạnh công tử lại trơ mắt nhìn mấy tên nhóc kia ung dung tự tại?”, quản lý Lữ tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.

 

Vương Vũ cân nhắc hồi lâu mới miễn cưỡng gật đầu, nói: “Được rồi, chuyện này để tôi hỏi Mạnh công tử trước rồi tính!”

 

Nói xong, bóng dáng Vương Vũ lập tức biến mất!

 

Một giờ sau, khi Vương Vũ quay trở lại Ngọc Phụng Lâu, trong tay đã cầm thêm một hộp gỗ tử đàn.

 

“Quản lý Lữ, chuyện này tuyệt đối không được xảy ra sai sót!”, Vương Vũ vừa đưa hộp gỗ cho quản lý Lữ, vừa căn dặn với vẻ vô cùng nghiêm túc.

 

“Yên tâm, chút chuyện vặt này cứ để tôi lo liệu!”, quản lý Lữ cười lớn, nhận lấy chiếc hộp gỗ.

 

Ở một diễn biến khác, hai người Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương đã tới đại sảnh, sau khi đi qua mấy bàn đánh bạc thì tiến về phía bàn cược.

 

Lý Tử Dương liếc nhìn quy tắc đánh cược rồi rút ra một tờ ngân phiếu đặt lên trên mặt bàn, nói với nhân viên đứng trước bàn cược: “Hôm nay tôi cũng muốn thử vận may của mình!”

 

Kiểu cược qua lại giống này thông thường có thể cược tiền, cũng có thể cược bằng bí thuật trận pháp tương ứng, trao đổi với chiếc hộp gỗ bên trên bàn cược.

 

Thế nhưng, có một số hộp gỗ bên trong trống không, có một số chỉ có trận pháp ở cấp rất thấp, cũng có khả năng mở ra là trận pháp cực phẩm, thế nhưng xác suất là rất thấp!

 

Bởi vì bên trong mấy cái hộp gỗ đàn hương này cũng đều bố trí trận pháp ngăn cách, dù là cao thủ Đế Cảnh thì cũng rất khó thăm dò được rốt cuộc bên trong hộp gỗ có cái gì.

 

Vậy nên kiểu cá cược này thông thường đều dựa vào may mắn, mà Lý Tử Dương vừa đến đã lấy ra tấm ngân phiếu mười nghìn lượng bạc, gần như rút sạch hết vốn liếng của mình.

 

“Thưa anh, theo quy định, một nghìn lượng bạc là một hộp gỗ, anh có thể chọn mười hộp!”, nhân viên kia cười nói với Lý Tử Dương.

 

Lý Tử Dương gật đầu, tiện tay lấy một cái hộp gỗ từ trên bàn cược, rồi mở ra ngay trước mặt mọi người!

 

Chỉ thấy một tia sáng màu vàng loé ra, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Lý Tử Dương!

 

“Vậy mà lại là Thiên Lôi Trận, một nghìn lượng bạc coi như mất trắng rồi…”

 

“Không sao, có thể mở mười hộp, thể nào cũng có thể mở được thứ gì tốt, lại mở thêm một hộp nữa thử xem!”

 

“Đúng, mở thêm một hộp, nói không chừng lại có thể mở ra được phần thưởng lớn nào đó!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.