Chiến Thần Bất Bại

Chương 4051:




Thế nhưng Vương Vũ chỉ có cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi!

 

Tuy rằng hai bên chỉ cách nhau mấy cảnh giới nhỏ, nhưng khi đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng, mỗi một cảnh giới nhỏ đều là một tầng trời!

 

“Thứ Vương Vũ dùng là khí tức của rồng đáng sợ nhất, dù sao ông lão kia cũng không thể là đối thủ của hắn ta! Nếu bị khí tức của rồng đánh trúng, cho dù không bị thương bên ngoài, cũng nhất định dính nội thương không chữa trị được!”

 

Chu Đình Đình nhìn về phía Vương Vũ với ánh mắt sáng rực, nói!

 

Trên thực tế, Vương Vũ luôn là bạch mã hoàng tử trong lòng cô ta, tất cả mọi thứ về Vương Vũ, cô ta đều rõ như lòng bàn tay!

 

“Thật ra, ông lão đã thua rồi, sở dĩ Vương Vũ đánh gãy thanh kiếm dài của ông ta chính là để làm nhục ông ta mà thôi!” Lý Tử Dương khẽ thở dài.

 

Mặc dù tu vi của hắn bình thường, nhưng dù chưa từng trải qua cũng hiểu rõ.

 

Với tình hình trước mắt, ông lão đã không còn cơ hội đánh trả!

 

Quả nhiên, ngay khi ông lão ngẩng đầu lên lần nữa, một luồng hư ảnh của con rồng khổng lồ lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu, miệng rồng to lớn nuốt chửng lấy ông lão!

 

“Đây có lẽ là đòn cuối cùng rồi!”

 

Trong đám đông, có người phát ra tiếng kinh hô!

 

Chỉ vỏn vẹn ba chiêu lại có thể đánh bại cường giả Đế Cảnh một cách qua loa dễ dàng như vậy, ngoài Vương Vũ ra, e rằng ở thành Thiên Đô rất khó có thể tìm ra người thứ hai!

 

Dù sao, Vương Vũ này không chỉ lội ngược dòng mà còn giết chết một cao thủ Đế Cảnh chỉ bằng những cái khua tay!

 

“Gầm!”

 

Cùng với tiếng rồng gầm thét chấn động bầu trời, khoảng hư không xung quanh cũng đều rung lắc theo!

 

Giây tiếp theo, ông lão áo trắng đã bị quấn lại trong một tấm màn sáng màu tím!

 

Giờ phút này, bị khí tức của rồng mạnh mẽ bao vây, thậm chí ông lão cũng chả còn sức để đánh trả!

 

Suy cho cùng, khí tức của rồng là luồng khí tức mạnh nhất giữa đất trời, cho dù là chân khí hay nguyên khí, đứng trước khí tức của rồng, chúng đều không là gì cả!

 

Cùng với đòn đánh này của Vương Vũ, ông lão không nhịn được mà phát ra một tiếng gầm nhẹ, mặc dù ông ta đã phóng ra khí tức của mình đến cực điểm nhưng cũng đều vô dụng!

 

“Rầm!”

 

Cơ thể của ông lão đột nhiên mềm nhũn, quỳ trên mặt đất!

 

Đầu gối của ông ta chảy ra những vệt máu đỏ thẫm!

 

“Rầm!”

 

Vương Vũ lại đánh ra một đòn, lần này, ông lão chỉ cảm thấy như có một ngọn núi đè xuống đỉnh đầu mình, phù một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn.

“Không thể tin được một thằng oắt con như cậu lại có thể nắm được khí tức của rồng! Đúng là ông trời không có mắt!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.