Chiến Thần Bất Bại

Chương 3925:




Chương 3925

 

Tiêu Chính Văn im lặng một lúc lâu mới nói với Tần Lương Ngọc: “Thật ra mọi chuyện đều là vì một chữ lợi, năm đó Khổng Khưu bán bản đồ phòng vệ của Tổ Quốc mình cho nước Tề là vì muốn làm quan nước Tề”.

 

“Hơn nữa là một chức quan lớn”.

 

“Mặc dù ông ta chưa thể đạt được mục đích nhưng đệ tử của ông ta – Mạnh Tử lại trở thành Thừa tướng nước Tề như nguyện”.

 

“Nghĩ kỹ lại thì đám người bán nước để được vinh quang có ai không phải là đệ tử, con cháu nhà họ Khổng đâu, có ai không phải vì trèo cao đâu. Vẫn là câu nói đó, thiên hạ loạn lạc đều là vì tranh giành quyền lợi”.

 

Nghe thế Tần Lương Ngọc cười nói: “Tuổi còn trẻ mà đã biết được không ít, nói đi, bây giờ cậu đang làm chức vụ gì ở Hoa Quốc?”

 

“Vua Bắc Lương”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

Tần Lương Ngọc gật đầu, sau đó nghiêm túc nói: “Được! Sau khi ra ngoài, cậu có chuyện gấp chỉ cần đến thành phố Đại Phong tìm tôi, ai dám bắt nạt cậu, tôi nhất định sẽ khiến người đó phải trả giá”.

 

Nói rồi bà ta lấy mấy bình Dưỡng Thần Đan cho vào miệng, sau đó khoanh chân lại ngồi đối diện với Tiêu Chính Văn, khẽ nhắm mắt lại.

 

Mặc dù trong núi Thái Thương đã qua hơn nửa tháng, nhưng thế giới bên ngoài chỉ mới có hai ba tiếng đồng hồ mà thôi.

 

Người nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã bị ép buộc nhốt dưới chân núi Thái Thương đều tỏ vẻ rất tức giận.

 

Dù sao nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã cũng cần mặt mũi, bây giờ bị Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ cưỡng ép giam giữ ở đây, bảo họ ném thể diện đi đâu được.

 

Nhưng Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ không chịu thả, người nào dám làm loạn?

 

Thời gian trôi qua rất nhanh, bên trong núi Thái Thương bỗng chốc lại qua thêm bảy ngày, ngay khi Tần Ngọc Lương nhắm mắt chữa trị vết thương, Tiêu Chính Văn lại đột phá lần nữa.

 

Cảm nhận được khí tức khác thường xung quanh, Tần Lương Ngọc không khỏi mở mắt ra ngạc nhiên nói: “Cậu thế mà lại đột phá thật à?”

 

Khí tức Nhân Hoàng cấp sáu không thể nào che giấu hết đó.

 

Mới có bao lâu chứ?

 

Từ khi Tiêu Chính Văn bước vào không gian độc lập này đến nay cũng chưa đến một tháng.

 

Dù có ở trong tình huống thời gian của không gian riêng biệt này nhanh hơn thế giới bên ngoài thì tốc độ đột phá này cũng quá biến thái rồi.

 

“Dù sao cũng đã gần một tháng, đột phá cũng bình thường”, Tiêu Chính Văn không nghĩ thế bèn nói.

 

Bình thường?

 

Một tháng đột phá một lần mà gọi là bình thường?

 

Tiêu Chính Văn nói thế khiến Tần Lương Ngọc tức đến mức sa sầm mặt mày, ước gì có thể đánh cho Tiêu Chính Văn vài cái.

 

Thật ra bà ta đâu hề biết nếu không phải do Tiêu Chính Văn quả thật không thể áp chế cảnh giới thì từ ngày thứ hai bước vào đây anh đã đột phá rồi.

 

Hiện giờ Tiêu Chính Văn cũng khá bất lực, thời gian ở đây trôi qua khá nhanh mà tốc độ tăng cảnh giới của Tiêu Chính Văn cũng tăng lên gấp mấy lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.