Chiến Thần Bất Bại

Chương 3874:




Đầu tiên, không chỉ Trần Huy Tổ một mực tỏ ra yếu thế với bên ngoài, ẩn giấu thực lực nhiều năm, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không hề đơn giản, thậm chí bày một cái bẫy lớn tính cả nhà họ Khổng và hai đại hoàng tộc vào.

 

Rất hiển nhiên, mục tiêu của bọn họ đã không giới hạn trong Bát Hiền Từ nữa, ngay cả cao thủ của nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã cũng cùng nhau rơi vào lưới!

 

Nếu cá đã cắn câu, dĩ nhiên Tiêu Chính Văn cũng không cần phải giả vờ tiếp nữa, anh chắp tay với Trương Nghi trước, sau đó quay đầu nhìn về phía đám người Tần Cối.

 

Ánh mắt của Tiêu Chính Văn vô cùng lạnh lẽo lướt qua trên mặt mọi người, khiến họ cảm thấy sống lưng lạnh toát!

 

“Tiêu Chính Văn, xem ra chúng tôi xem thường cậu rồi!”

 

Tư Mã Huy cắn chặt răng, không cam lòng nói.

 

Trong quan niệm của những người này, Tiêu Chính Văn chỉ là một người có sức mạnh không có đầu óc mà thôi!

 

Gặp chuyện chỉ biết dùng thủ đoạn võ lực giải quyết tất cả vấn đề, hơn nữa còn bất chấp hậu quả!

 

Người giống vậy sao có thể là đối thủ của họ?

 

Nhưng bây giờ xem ra, Tiêu Chính Văn không chỉ có võ lực hơn người, ngay cả mưu lược cũng khiến bọn họ chỉ có thể nhìn mà không so sánh nổi!

 

Thậm chí bọn họ cũng không biết từ lúc nào Tiêu Chính Văn đã cấu kết với Trương Nghi, và từ khi nào đã thành đồng minh của Trần Huy Tổ!

 

Hết thảy những chuyện này tới quá đột ngột!

 

Nhất là mấy nước cờ này của Tiêu Chính Văn quá đỉnh, không chỉ kéo người nhà họ Khổng lộ bộ mặt thật, mà cả những người còn có ý thù địch với Tiêu Chính Văn nữa.

 

“Các vị, thời gian quý báu, ra tay đi!”, Tiêu Chính Văn cười nhạt nói.

 

Ra tay?

 

Mí mắt hai người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long giật liên tục mấy cái.

 

Đối mặt với cao thủ Đế Cảnh, bọn họ đâu có tư cách ra tay?

 

Cho dù lúc trước Trần Huy Tổ che giấu thực lực chân chính, muốn thắng ông ta cũng đã khó như lên trời, bây giờ, Trần Huy Tổ đã công khai thực lực, hai người họ cùng xông lên cũng không đủ cho một mình Trần Huy Tổ đánh!

 

“Anh Tiêu, vừa nãy trong lời nói của chúng tôi đã mạo phạm đôi chút, mong anh Tiêu bỏ qua hiềm khích lúc trước, hơn nữa chúng tôi cũng cảm thấy Đế Khư là một trong những thánh địa của Đông Vực, hàng năm để không như vậy cũng không phải là một cách hay!”

 

“Anh Tiêu đến, vừa khéo giải quyết vấn đề khó khăn này giúp chúng tôi, cá nhân tôi cho rằng anh Tiêu chiếm đóng ở đây thì không còn gì thích hợp hơn!”

 

Sắc mặt Tư Mã Huy rất tệ, vô cùng không cam lòng nói.

 

Giờ ông ta không còn suy nghĩ gì khác, chỉ cần có thể rút lui nguyên vẹn, khiến nhà họ Tư Mã không chịu bất kỳ tổn thất nào thì chính là thu hoạch lớn nhất.

 

“Tư Mã Huy, ông không đùa với tôi đấy chứ? Vừa nãy ông còn nói rõ là muốn tiêu diệt điện Thần Long mà!”

 

“Sao thế, giờ hối hận quay đầu à? Ông coi điện Thần Long chúng tôi là đâu mà nói đến là đến, nói đi là đi?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng hừ một tiếng, không hề để lại đường lui cho Tư Mã Huy.

 

“Cậu Tiêu, sau này mọi người đều là hàng xóm, có một số việc vẫn không nên làm quá mức thì tốt hơn!”, Khổng Thế Phương cũng mở miệng nói.

 

“Ầm!”

 

Ông ta vừa dứt lời, một sự áp lực kinh khủng đã phủ xuống!

Một đám mây đen kịt ngưng tụ ở bầu trời trên đỉnh đầu ông ta, từng tia chớp màu bạc chằng chịt trong đám mây!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.